Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
“Đan Đan, xem coi cứu hắn được không?” – Ma Tùng Quân chạy đến đỡ người đàn ông kia dậy.

Đang định cùng Huyết Phong khiêng hắn lên xe thì nghe giọng nói thều thào của hắn vang lên:

“Hủ tiếu... thơm quá... cho ta ăn một tô hủ tiếu... được không?”

“Sắp chết đến nơi rồi còn ăn cái gì?” – Ma Tùng Quân nhíu mày nói, hắn quyết định bê hắn ta lên xe.

Sau khi đặt hắn lên xe, thì Yên Nhược Đan ngồi xuống dùng ma thuật trị thương chữa cho hắn. Sau một lúc, con bé lắc đầu nhìn Ma Tùng Quân nói:

“Không có tác dụng thúc thúc, Đan Đan không hiểu sao không có tác dụng. Trong cơ thể hắn có một ngọn lửa dữ dội, bài trừ lửa của Đan Đan. Đan Đan không cứu được.”

“Ta muốn ăn hủ tiếu... tại sao ở đây lại bán hủ tiếu? Ta muốn ăn... thật là trùng hợp.” – Gã lại thều thào nói.

Thở dài một tiếng, Ma Tùng Quân bảo Lưu Béo đem một tô hủ tiếu lên đây.

“Để ta.” – Ma Tùng Quân nhận lấy tô hủ tiếu.

Hắn gắp hủ tiếu và thịt lên muỗng, rồi lấy một ít nước sau đó đưa vào miệng gã đàn ông sắp chết kia rồi nói: “Coi như toại nguyện cho ngươi. Có chết trên xe ta thì đừng có theo ám xe nghe chưa?”

“Ực...”

Hủ tiếu vừa vào đến miệng, gã đàn ông kia nuốt thẳng xuống dưới bụng, hắn không thèm nhai một chút gì. Lúc này mắt hắn sáng lên đôi chút, nhìn Ma Tùng Quân, hắn nở một nụ cười toàn máu nói:

“Ngon quá...”

“Ngon quá!”

Đột nhiên hắn ngồi bật dậy, giật tô hủ tiếu trên tay Ma Tùng Quân, húp lấy lấy húp để nước lèo, sau đó ăn ngấu nghiếng từng cọng hủ tiếu cho đến từng cục giò, miếng thịt. Hắn ăn bằng sạch với tốc độ không thể tin được, tuy nhiên lại chừa trứng cút cuối cùng, ăn xong hết, húp hết cả nước hắn mới ăn trái trứng cút kia.

Xong xuôi hắn ợ ra một tiếng, gương mặt tràn đầy thỏa mãn nói: “Chưa bao giờ ta được ăn tô hủ tiếu ngon thế này, lũ bán hủ tiếu trong nhà hàng của bọn người Hoa còn thua xa. Ngon quá ông chú, cho ta thêm một tô nữa đi.”

Hắn ta chính là Đại Cathay. Lúc hắn nói chuyện, trước mặt hắn, Ma Tùng Quân, Yên Nhược Đan và Yên Nhược Tuyết thất thần nhìn hắn. Cả Lưu Béo và Huyết Phong đứng ở dưới xe cũng không thể tin được vào mắt mình.

Bằng một cách nào đó, hắn vừa ăn xong tô hủ tiếu thì vết thương trên người hoàn toàn biết mất. Tất cả những gì còn lại là máu còn dính trên người.

“Ngươi có phải là người không vậy?” – Ma Tùng Quân bắt đầu cảm thấy lạnh hết cả sống lưng. Chẳng lẽ trước mắt hắn là một con ma thích ăn hủ tiếu?

Cảm thấy có gì đó không đúng, đột nhiên Đại Cathay phản ứng lại, hắn nhẹ nhàng đặt cái tô xuống dưới sàn xe, sau đó tung mình nhảy ra khỏi xe. Nhưng đang trên đường bay thì bị Huyết Phong chắn ở trước mặt đấm móc cho một phát ngay giữa bụng khiến cho Đại Cathay văng sang một bên. Cứ tưởng tượng đang bay một đường thẳng thì đột ngột rẽ phải.

“Rầm!”

Đại Cathay đập mình mạnh vào tường một cái mới ngồi dậy được, hủ tiếu mới ăn bắt đầu trào ngược ra khỏi họng, nhưng Đại Cathay sống chết nuốt trở về. Ôm lấy bụng mình, Đại Cathay lồm cồm bò dậy căng thẳng nhìn Huyết Phong.

Lúc này Ma Tùng Quân bước từng bước xuống xe, thanh trọng kiếm xuất hiện trên tay hắn, kiếm cắm xuống mặt đất một cái kịch. Ma Tùng Quân nghiêng đầu hỏi:

“Là ma hay người?”

“Ta đương nhiên là người, ngươi muốn cái gì?” – Đại Cathay cẩn thận hỏi.

Bây giờ hắn không còn sức để đánh với mấy người này, từ cú đấm của rồi của Huyết Phong, khiến cho hắn nhận ra Huyết Phong cực kì mạnh. Cú đấm đó hoàn toàn chỉ là tiện tay mà đã đau như thế. Hắn mất cả buổi tối để đánh nhau với lũ Mạo Hiểm Giả kia, đánh đến thừa sống thiếu chết mới bò được ra ngoài.

Bây giờ mà đánh thêm nữa, hắn không tin tấm thân bất tử này có thể bất tử mãi được. Điển hình như lúc nãy không kịp ăn hủ tiếu, có khi hắn chết vì kiệt sức thật chứ chẳng đùa.

“Vừa nãy làm sao ngươi lại chạy? Tính ăn quỵt hay gì?” – Ma Tùng Quân nhìn hắn hỏi. Hắn còn nhịp nhịp trên cán kiếm để đe dọa đối phương.

Thân thủ tên này không bình thường so với chỉ số của hắn. Chỉ số sức mạnh yếu đến đáng thương, nhưng thân thủ kia lại giống như một người từng luyện qua võ. Chỉ số không phải là tất cả, tuy nhiên nó vẫn là thứ cơ bản để đánh giá lực chiến đối phương.

Chả là Ma Tùng Quân không hiểu vì sao hắn lại muốn chạy, sợ cái gì chăng?

“Không, ta có tiền. Bao nhiêu tô hủ tiếu, để ta trả ngươi.”

Nói rồi Đại Cathay lục lọi khắp người, mười giây sau, hắn vẫn tiếp tục lục lọi. Đến áo cũng cởi ra, giũ giũ mấy cái thì chỉ có mỗi huy hiệu Mạo Hiểm Giả là rơi xuống, ngoài ra chẳng có gì cả. Suýt chút nữa hắn còn cởi quần nếu như Ma Tùng Quân không ngăn hắn lại.

“Thôi thôi được rồi, không có tiền thì đi đi. Coi như ta làm ơn làm phước. Ngươi không chết trên xe ta là phúc đức lắm rồi.” – Ma Tùng Quân phất phất tay nói.

Sau đó hắn thu trọng kiếm lại rồi lên xe mở tủ lạnh kiếm đồ để nấu ăn. Lúc này Đại Cathay nhìn chằm chằm cái xe của Ma Tùng Quân, sau đó lại cố lục lọi ký ức trong đầu của Chu Tước, không có bất cứ một hình ảnh nào liên quan.

Cái xe kia sao mà giống cái xe tải của thế giới kiếp trước thế? Đây chẳng phải là thế giới phép thuật sao? Làm thế quái nào tên kia còn có cả bóng đèn.

Trong nháy mắt đầu óc Đại Cathay suy diễn ra một đống thứ, nhưng không tài nào tìm ra được bất kì thứ gì liên quan đến bóng đèn từng tồn tại. Phải chăng người ta chỉ phát sáng bằng ma tinh thạch hệ Quang, chứ không hề dùng bóng đèn.

“Sao còn chưa đi?” – Ma Tùng Quân hỏi hắn.

“Ta...” – Đại Cathay cứng họng không biết nói gì. Hắn rất tò mò về cái xe của Ma Tùng Quân, muốn hỏi lai lịch cái xe nhưng không tiện.

Hiện tại mình vừa được đối phương cho ăn, nhặt lại một mạng, không thể mất dạy với người cứu mình được. Dù hắn là thằng côn đồ, nhưng là luôn tự hào hắn là thằng côn đồ chính nghĩa.

“Ọt ọt ọt...”

Ma Tùng Quân định đi nấu mì gói ăn thì tên kia cứ nhìn chằm chằm gói mì gói trên tay Ma Tùng Quân rồi thở ra một câu khiến cho Ma Tùng Quân đứng hình:

“Ngươi đến từ thế giới khác đúng không?”

“Bắt nó lại.” – Ma Tùng Quân nhìn Huyết Phong nói.

Huyết Phong gật đầu một cái.

...

Trong không gian tối đen như mực, đột nhiên có một ánh sáng từ trên trần phát ra.

“Ting!”

Đại Cathay bấy giờ bị trói lại như một con heo ở dưới sàn xe, trước mặt hắn là Ma Tùng Quân đang ngồi rít từng điếu thuốc, cùng đó là một tách cà phê đen nóng. Từng làn khói đặc thả ra từ miệng của Ma Tùng Quân, mùi thuốc bay nồng nàn trong cả thùng xe.

Trong đây chỉ có một mình Ma Tùng Quân và Đại Cathay, Đại Cathay bị trói, hắn mất sạch liêm sỉ nhìn chằm chằm điếu thuốc trên tay Ma Tùng Quân. Từ khi đến thế giới này, Đại Cathay rất thèm thuốc lá, nhưng tới tận giờ đã gần một tháng chưa hút được điếu nào.

Ma Tùng Quân ngồi đó hút thuốc khác nào đang tra tấn tinh thần hắn không? Còn có cả cà phê nữa. Con bà nó, giết người cho rồi.

Đại Cathay liên tục giãy dụa, nhưng hắn bị trói cả tay cả chân, miệng cũng bị bịt kín bởi khăn. Những lời mắng chửi chuyển thành âm thanh ú ớ đến đáng thương. Ắt cũng là cái mệnh khổ, khổ từ kiếp trước qua đến kiếp này.

Ma Tùng Quân tiến đến tháo khăn trên miệng hắn xuống.

“Tên gì?” – Ma Tùng Quân hỏi Đại Cathay.

“Đại!” – Đại Cathay trả lời.

“Tên đầy đủ.”

“Lê Văn Đại.” – Đại Cathay cắn răng nói.

“Gì? Mày là người Việt?” – Ma Tùng Quân giật mình nói.

“Ngươi cũng là người Việt Nam. À không, ông anh cũng là người Việt Nam?” – Đại Cathay ngạc nhiên còn hơn cả Ma Tùng Quân.

“Việt Nam?” – Ma Tùng Quân mặt một dấu hỏi chấm.

“Đất nước tao ở tên Đại Việt. Chẳng lẽ đất nước mày tên Việt Nam?” – Ma Tùng Quân hỏi tiếp.

[Túc chủ, Phiền Bỏ Mẹ đã quét cơ thể của hắn. Linh hồn hiện tại không phải là của chủ thể, hắn là một linh hồn khác, bằng cách nào đó đã trở thành chủ thể của cơ thể này. Có lẽ hắn đến từ một thế giới khác với túc chủ.]

“Có chuyện này nữa?” – Ma Tùng Quân ngạc nhiên hỏi.

“Hả?” – Đại Cathay hả lên một tiếng.

“Mày có hệ thống AI gì trong đầu không? Điện thoại chẳng hạn?” – Ma Tùng Quân lấy ra điện thoại đưa về phía trước cho Đại Cathay xem.

Chỉ thấy Đại Cathay nhíu mày, sau đó cười khổ một tiếng nói: “Ông anh, đừng đùa nữa. Cái bảng đen bóng đó mà là điện thoại cái gì? Mà hệ thống là sao?”

[Hắn không có hệ thống đâu túc chủ, từ cách nói chuyện có thể đoán được hắn đến từ nền văn minh kém hơn túc chủ.]

“Rồi rồi, chung quy thằng này cũng không phải người của thế giới này giống ta đúng không?”

[Túc chủ có thể coi là như vậy, nhưng có vẻ văn hóa của thế giới hắn khá giống với văn hóa của thế giới túc chủ. Hắn tự biết tên gọi của hủ tiếu mà yêu cầu ăn nó. Hắn là kẻ đã ẩu đả trong chiều nay khi túc chủ vừa đến trấn Lạc Sơn.]

“Ừ, ta hiểu được vấn đề rồi.”

“Ông anh có làm sao không?” – Đại Cathay cố ưỡn mình về phía Ma Tùng Quân hỏi.

“Lại gần tao làm gì thế?” – Ma Tùng Quân giật lùi lại đề phòng hắn.

“Hê hê, chả là kiếp trước em có hút thuốc, không biết ông anh cho xin một điếu được không?” – Đại Cathay cười hắc hắc nói.

Hắn hoàn toàn vứt bỏ liêm sỉ của mình rồi, ngạo khí của một tên trùm xã hội đen hoàn toàn biến mất trước cơn thèm thuốc kia. Nghiện thế này là dở rồi.

Thở dài một tiếng, Ma Tùng Quân cúi xuống cởi trói cho Đại Cathay, sau đó đưa cho hắn một điếu thuốc rồi mở cửa bên hông ra cho thông khí. Lúc này Ma Tùng Quân mới đưa cho hắn điếu thuốc, còn giúp hắn châm lên.

Đại Cathay kéo đến đỏ cả nửa cây thuốc thì mới dừng lại, hắn ngồi bệt xuống, quay qua quay lại để tìm gạt tàn. Ma Tùng Quân lại đưa cho hắn cái gạt tàn để gạt thuốc, một hồi sau khi hút xong hắn lại xin thêm điếu nữa để hút chậm rãi hơn.

“Cu em, làm sao mày có thể dễ dàng nói ra thân phận của bản thân vậy? Không sợ người của thế giới này đem ra mổ xẻ sao?” – Ma Tùng Quân nhìn hắn nói.

“Mổ xẻ gì cơ? Haizz... do em đoán ông anh đây cũng là người giống như em, nên mới liều mạng kể ra thử. Không ngờ đúng thật, nhìn cái xe lẫn đồ dùng của ông anh, chẳng lẽ ông anh đến từ tương lai giống như mấy bộ phim của bọn Tây lông sao?” – Đại Cathay hiếu kỳ nhìn ngó xung quanh hỏi.

“Thằng này chấp nhận sự thật nhanh quá vậy?” – Ma Tùng Quân có chút cảm thán về tốc độ thích nghi của Đại Cathay.

Ma Tùng Quân cũng từng giống như hắn, ngơ ngác về tất cả mọi thứ, thậm chí còn được Phiền Bỏ Mẹ hỗ trợ, nhưng hắn lại chẳng thèm hiếu kì về thế giới này. Thay vào đó chỉ phát điên vì tại sao mình lại lâm vào hoàn cảnh khốn nạn như thế. Nhưng nhìn lại Đại Cathay, Ma Tùng Quân bất giác thấy bản thân quá kém cỏi rồi.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement