Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đấu trường Mạo Hiểm Giả, giải ao làng tại núi Lạc Sơn. Tuy nói là giải ao làng nhưng không giới hạn các Mạo Hiểm Giả từ nơi khác đến. Hàng năm, vào những ngày cuối cùng của mùa đông lạnh lão trên dãy Lạc Sơn đều sẽ tổ chức giải đấu mỗi năm một lần này.

Tuy không giới hạn người, nhưng vẫn giới hạn cấp độ Mạo Hiểm Giả tham gia. Chỉ có các Mạo Hiểm Giả từ cấp Nize trở xuống mới được quyền tham gia, tức là Mạo Hiểm Giả cấp 3 trở xuống. Tuy cấp độ Mạo Hiểm Giả không đánh giá được sức mạnh của người tham gia, nhưng thường các Ma Pháp Sư Thượng cấp đều là Mạo Hiểm Giả cấp Tusen - 4 trở lên.

“Chào mừng quý vị đến với đấu trường Mạo Hiểm Giả của thành Phù Sương lần thứ 145. Hôm nay chúng ta có tổng cộng 2.000 thí sinh dự thi. Vòng loại sẽ chia ra làm bốn tổ, mỗi tổ 500 người. Một tổ chia ra làm hai đội, đội xanh và đội đỏ. Mỗi một đội 250 người.”

“Hai đội sẽ chiến đấu với nhau đến khi nào trên sân còn 300 người, bất kể là đội nào đều có tư cách vào vòng trong.”

“Nhanh chân mua vé, chỉ 50 đồng Đại Long Thông Bảo cho một người. Trận đấu đầu tiên của tổ thứ nhất sẽ bắt đầu sau nửa canh giờ.”

Lúc này khắp thành Phù Sương vang lên những tiếng vọng cực lớn từ mấy viên đá nhỏ nhỏ treo trên những cây cột cao. Đó gọi là đá vọng âm, thu âm trực tiếp từ đầu một viên đá chủ thể được liên kết bằng năng lượng ma thuật.

Nói chung, Ma Tùng Quân thấy nó chẳng khác nào cái loa phát thanh chạy bằng ma thuật. Được cái là nó không thu âm rõ bằng mấy cái loa phát thanh ở thế giới hắn.

Dắt theo mấy đứa nhỏ của mình đi mua vé, bọn họ đến một cái đấu trường lớn hơn cả một sân banh ở cổng phía Đông thành Phù Sương. Ma Tùng Quân còn không biết có một cái đấu trường khủng bố như thế này ở đây, cho đến khi Long Nguyên Giáp khoe với hắn.

“Ông chủ Ma, nhóm Mạo Hiểm Giả Hủ Tiếu của ngươi không cần vé. Cứ việc vào đi, bên trong có sẵn chỗ cho nhóm của ngươi, tên kia sẽ dẫn ngươi đi.”

Đang định trả tiền mua vé cho tên đứng ở quầy bán vé thì hắn nói như trên, sau đó có một người chạy ra dẫn nhóm Ma Tùng Quân vào bên trong đấu trường với dáng vẻ cực kì ân cần.

Bình thường Lưu Béo đã tập trung vào việc rèn thì trời có sập xuống hắn cũng chẳng thèm quan tâm. Nhiều lần được Huyết Phong rủ đi chơi này nọ trong thành khi xong việc, nhưng Lưu Béo chả đi đâu, hắn cứ làm việc một mạch cho đến tối khuya rồi đi ngủ. Ngày nào cũng như thế, vậy mà hôm nay hắn lại có hứng thú với sự kiện này.

Hỏi ra mới biết là do Lưu Béo muốn xem thử vũ khí của các Mạo Hiểm Giả, vì đây là một giải đấu, hội tụ rất nhiều người. Chắc chắn sẽ có rất nhiều vũ khí mới lạ, Lưu Béo là muốn tìm những loại vũ khí như vậy để rèn tay nghề tinh xảo của bản thân, mặc dù hắn nhận làm rất nhiều loại vũ khí khác nhau, nhưng đa phần là hàng thông dụng như đao, kiếm, thương, cung tên này nọ. Bởi các loại vũ khí đặc biệt, rất ít người tin tưởng một thợ rèn xa lạ như Lưu Béo. Thành ra hắn muốn nghiên cứu cũng không nghiên cứu được, nên hôm nay mới đành phải đến đây.

Sau một hồi quanh co, Ma Tùng Quân được dẫn đến khán đài cao nhất của đấu trường. Nơi đây có mái che, có bàn riêng, thậm chí là có cả trái cây và rượu nóng, có cả các nữ hầu phục vụ ở mỗi bàn. Vừa lên đây Ma Tùng Quân bắt gặp Long Nguyên Giáp và Long Nguyên Đức ngồi cùng một chỗ từ lúc nào không hay.

Một bàn dài, có bốn chỗ ngồi, Ma Tùng Quân ngồi xuống còn thừa lại một chỗ. Về phần Huyết Phong, Lưu Béo, Yên Nhược Đan và Yên Nhược Tuyết lại được đặc cách ngồi riêng một bàn bên cạnh họ. Còn có cả Long Hân Nghiên cũng chen vào giữa, Yên Nhược Đan và Long Hân Nghiên vừa gặp nhau liền nói chuyện rôm rả. Yên Nhược Đan còn lấy ra cả một đống bánh kẹo và nước ngọt đặt lên trên bàn để mời Long Hân Nghiên. Mấy đứa nhỏ này thân nhau như vậy từ lúc nào, Ma Tùng Quân cũng chẳng rõ.

— QUẢNG CÁO —



Tiểu Bối và Tiểu Bạch gặp nhau liền quấn lấy nhau, khiến cho thuộc hạ của Long Nguyên Đức đi theo để bảo vệ hai con Ma thú nhỏ này.

“Sao đệ không nói trước là đã chuẩn bị cho ta? Biết vậy ta nấu một ít đồ ăn đem theo rồi.” – Ma Tùng Quân nhìn Long Nguyên Giáp cười nói.

“Không sao, hôm nay lão khọm kia mời được đầu bếp giỏi. Hôm nay mời ca đến đây để xem, là chủ nhà thì cứ để lão khọm kia lo đi, chúng ta đến đây để hưởng thụ thôi mà ha ha.” – Long Nguyên Giáp vỗ vai Ma Tùng Quân cười hắc hắc nói.

Long Nguyên Đức thấy thế liền ho khan vài tiếng:

“Ma huynh đệ, có đem theo thứ đó không?”

“À, vừa hay hôm nay Lưu Béo làm xong. Đầu rồng theo yêu cầu của lão đây, Lưu Béo nó không lấy tiền, coi như cám ơn lão vì cung cấp cho nó Huyền Thiết Thạch.”

Nói rồi Ma Tùng Quân lấy ra một điếu cầy hình đầu rồng đưa cho Long Nguyên Đức. Đôi mắt nhăn nheo của Long Nguyên Đức lập tức sáng rực lên, lão cẩn thận cầm lấy điếu cầy trên tay. Đúng thế, đây chính là điếu cầy dùng để hút thuốc lào.

Thuốc lào thịnh hành ở Dạ Lang quốc, nhưng không thịnh hành ở đế quốc. Bất quá lần trước, Ma Tùng Quân có lấy thuốc lào ra cho lão ta hút thử, bởi thuốc lá không đủ đô với lão khọm này. Kết quả là lão ta mê tít mắt, còn định lén lén thó luôn điếu cầy bằng inox của Ma Tùng Quân.

Hết cách Ma Tùng Quân đành dặn Lưu Béo làm một điếu cầy cho lão ta, được voi đòi tiên, lão ta đòi điếu cầy phải có đầu rồi mới đẹp. Nên hôm nay Ma Tùng Quân đen đến một điếu cầy có đầu rồng, miệng con rồng nằm ở dưới điếu, nó ngậm lấy phần đựng thuốc.

Lúc này lão lấy ra một bọc thuốc lào, vo một nhúm thuốc lào bằng đầu ngón út rồi đặt lên đó. Long Nguyên Giáp thấy thế thì lấy ra ma tinh thạch hệ Hỏa để châm cho lão, thì bị lão ta đánh rớt viên đá.

“Thuốc lào là phải dùng lửa nhỏ. Lửa của ma tinh thạch lớn lắm, không được, phải dùng diêm.”

Như một ông lão điệu nghệ. Lão ta lấy một hộp diêm ra, thứ này cũng do Ma Tùng Quân cho lão.

“Xoẹt xoẹt.” – Lửa diêm phừng lên.

Lão dí đầu diêm vào thuốc lào, rồi trợn mắt lên kéo một hơi thật sâu.

— QUẢNG CÁO —

Event

“Róttttttt~~!!!!”

Một tiếng rít kéo dài vang vọng cả đấu trường. Ngay sau đó lão ta đập tay lên miệng điếu cầy, ém khói lại trong lồng ngực rồi thở ra một hơi nhẹ, khói ra cực kì ít. Lúc này lão mới buông tay ra, cầm ống điếu lên kéo thêm một hơi thật sâu nữa.

Âm thanh thích tai vang lên. Long Nguyên Giáp thấy ông chú nhà mình ngửa cổ lên trời phả ra một làn khói đậm đặc. Sau đó ngã ngửa, đập đầu ra sau một cách bất ngờ, chuyện xảy ra nhanh đến mức Long Nguyên Giáp cũng không kịp đỡ.

“Lần nào cũng vậy, lão khọm này sắp xuống lỗ đến nơi còn đam mê mấy thứ này.” – Long Nguyên Giáp xách vai Long Nguyên Đức kéo lên ngồi lại ghế.

Bộ dạng của một cường giả Ma Pháp Sư hoàn toàn mất sạch trước mặt người hầu xung quanh. Cũng may đây đều là gia nhân và người hầu của Long tộc. Nếu không hành động hôm nay làm cho Long Nguyên Giáp không biết tìm lỗ đâu mà chui.

....

“Ngay sau đây, tổ đầu tiên sẽ bắt đầu trận đấu của mình. Vũ khí nằm ở giữa sàn đấu, đủ 500 món cho tất cả mọi người. Tới trước nhặt trước sẽ có lợi thế.”

“Có hai điều luật chính trong vòng loại này, tuyệt đối phải tuân theo. Thứ nhất, không được tấn công người cùng phe. Thứ hai, không được dùng vũ khí từ bên ngoài. Dù hiệp hội đã lấy đi tất cả vũ khí của người tham gia trên tinh thần tự nguyện, nhưng nếu phát hiện dùng ám khí hoặc vũ khí không phải trên sàn đấu sẽ bị tước tư cách thi đấu và huy hiệu Mạo Hiểm Giả.”

“Cuối cùng, có thể đây không phải là luật nhưng hãy nhân đạo. Nếu không phải tình thế bắt buộc, không nên giết người. Hãy đoàn kết với người cùng phe để đạt được hiệu quả cao hơn.”

“Vòng loại thứ nhất, tổ thứ nhất. Chuẩn bị... BẮT ĐẦU!!!!!!!”

Lúc này xung quanh khán đài đều có những viên đá âm thanh cực lớn phát ra tiếng nói của người chủ trì đấu trường. Lão ta đứng ở bên dưới khán đàn, liên tục gào thét vào viên đá ở trên tay.

Hai bên mỗi phe đều được đánh dấu bằng miếng vải đỏ cột trên người, ai muốn cột ở đâu cũng được, trán, vai, bắp đùi, thậm chí là cột thành một cái khố che vùng kín cũng có. Lời của người chủ trì vừa dứt, hai phe đứng ở sát sàn đấu liền ùa nhau chạy lên. Trên khán đài hàng chục ngàn người lập tức bùng nổ, bọn họ hét lên inh ỏi cổ vũ cho người quen của mình ở bên dưới. Quang cảnh cực kì náo nhiệt.

Chỉ có vài người cá biệt là không lao lên, thay vào đó là đứng yên tại chỗ quan sát tình hình. Trong đó có cả Đại Cathay. Hắn đang ngơ ngác trước quang cảnh hào nhoáng của đấu trường, cả cái khí thế trên sàn đấu này.

500 người lao vào nhau quần ẩu, không mang tư thù, không mang lợi ích tranh giành địa bàn hay gì đó. Đây là lần đầu tiên Đại Cathay có trải nghiệm như thế này.

— QUẢNG CÁO —



“Ca ca đẹp trai, ngươi thấy đám người kia có phải là ngu ngốc không? Lao lên trước như vậy khác nào đi chịu chết đâu chứ?”

Lúc này có một bàn tay ngọc ngà vòng từ sau lưng Đại Cathay vòng lên đằng trước, sờ lấy bộ ngực săn chắc của hắn. Vì giật mình, hai tay Đại Cathay lập tức nắm lấy cổ tay và cẳng tay đối phương thực hiện một động tác vật qua vai.

“Rầm!!”

Một cô nương xinh đẹp, tóc dài búi đuôi gà bị Đại Cathay mạnh mẽ quật xuống đất khiến cho sàn gạch phía dưới xuất hiện một vết nứt.

“A ui, ngươi dám... đánh người cùng phe? Ngươi muốn bị loại hay gì?” – Cô nàng nằm quằn quại, ôm lấy lưng của mình đau đớn quát lên.

“Thí sinh đứng ở đằng kia, ngươi vừa tấn công đồng đội đúng không? Lần đầu tiên cảnh cáo, còn có lần sau ngươi sẽ bị trực tiếp xử thua.” – Người chủ trì chỉ tay về phía Đại Cathay hét lên.

Nói xong lão nhìn lên trên khán đài cao nhất, nhìn về vị trí của Long Nguyên Đức rồi quay trở lại quan sát trận đấu.

Mặt mũi Ma Tùng Quân cúi gầm mặt xuống, vỗ tay lên mặt, ban nãy rõ ràng là phạm luật. Cái thằng dở người kia làm thế quái nào lại đánh cả người cùng phe thế kia? Nhát gái hay gì? Không thể nào, kiếp trước làm đại ca giang hồ, đảm bảo có không ít bóng hồng xung quanh. Làm sao mà nhát gái được.

“Đừng đứng sau lưng ta.” – Đại Cathay lạnh nhạt nói.

Kiếp trước hắn bị đàn bà hại chết, kiếp này hắn không muốn vướng vào đàn bà một chút nào. Nói xong hắn lao mình về giữa sàn đấu, từng bước chân nhịp nhàng chạy đi, ngay thời khắc gần đến giữa sàn đấu, nơi hàng trăm người đang quần ẩu với nhau. Đại Cathay nhảy lên trên cao đáp thẳng xuống vị trí đông nhất.

“Tên điên, đẹp mà bị khùng. Hết nói nổi, ta xem coi ngươi sống được mấy hơi thở.”

Cô nàng kia tức giận đứng dậy chửi đổng một tiếng.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement