Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
“Bất quá ta là vì mấy gói thuốc của Quân ca. Vòng sau vẫn là vòng thi đấu đồng đội, ngươi khá có ích đối với Đại Cathay...” – Long Nguyên Giáp nói giữa chừng thì dừng lại nhìn Tí Hai Ngón.

Thấy Tí Hai Ngón vẫn bình tĩnh nghe hắn nói, không có gì gọi là hấp tấp. Không ngờ con người như Tí Hai Ngón lại có khả năng bình tĩnh đến vậy. Thực chất vạn sự không giống Long Nguyên Giáp nghĩ, căn bản là do Tí Hai Ngón quá sợ hãi cái chết nên hắn đã sớm chết ngất rồi.

Đúng vậy, ngất với đôi mắt còn mở trừng ra, giống như ngủ mở mắt. Sau một hồi đánh thức Tí Hai Ngón dậy bằng đòn roi, Long Nguyên Giáp mới nói tiếp:

“Ta cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi lấy lại được toàn bộ 100 đồng bạc từ trên tay người của ta thì ta sẽ thả ngươi đi. Thậm chí còn đích thân để cử ngươi với Quân ca, để cho ngươi vào nhóm. Thời gian sẽ là từ giờ đến lúc mặt trời mọc, nếu ngươi thành công thì như lời ta nói.”

“Thật không? Long đại gia, ngươi cho ta một cơ hội... khụ, một cơ hội để giữ mạng ư? Lại còn có thể được vào nhóm của Đại Cathay...” – Tí Hai Ngón trợn mắt lên nói.

Đó là tin vui duy nhất của Tí Hai Ngón nhận được kể từ khi bị bắt vào đây. Và cũng chỉ là duy nhất, một đêm đó chính là đêm kinh hoàng nhất cuộc đời của Tí Hai Ngón. Hắn bị lôi ra một vùng đất trống, nhiệm vụ của hắn là phải trộm được 100 đồng bạc trong tay 99 Hắc Long Giả, 1 đồng bạc còn lại nằm trên tay của Long Nguyên Giáp.

Cái nhiệm vụ này, khác nào nhiệm vụ thách thức tử thần? Đừng nói đến các Hắc Long Giả ai ai cũng có thực lực hơn hắn, công việc chính của bọn họ là ám sát và giết người. Lấy được tiền từ tay họ mà không rớt ngón tay nào thì đúng là chuyện cười. Đừng nói là rớt ngón tay, có khi chân tay còn cụt hết cũng nên.

Nhưng nếu không làm hắn sẽ bị giết, mà làm thì hắn cũng có khả năng mất tay hay chân. Hắn có thể dùng mọi cách, dù là trộm hay giết người cướp của đều có thể. Tất nhiên Hắc Long Giả sẽ không đứng yên để cho hắn trộm, bọn họ cũng sẽ dùng mọi cách để cản hắn lại. Tuy nhiên chỉ có một điều luật là có lợi cho hắn, các Hắc Long Giả sẽ không được phép hợp tác với nhau.

Theo nghĩa là 1 vs 100, nhưng theo luật thì vẫn là 1 vs 1. Vẫn có lợi cho Tí Hai Ngón, vẫn có cơ hội. Bắt đầu từ dễ đến khó.

Trong đầu của Tí Hai Ngón không có suy nghĩ chạy trốn, hắn cũng không hoàn toàn có ý định chạy trốn. Hắn thừa biết đã rơi vào trong tay của Hắc Long Giả, có chạy đằng trời cũng không thoát được, trừ phi có thế lực sau lưng chống đỡ. Còn không thì mơ mộng viễn vông đi.

Màn đêm tĩnh lặng buông xuống, mặt trăng đã lên đến đỉnh đầu, chiếu rọi xuống khu rừng yên tĩnh. Tí Hai Ngón ngồi vắt tay lên trán, hắn đang suy nghĩ một cách khác. Làm sao để lấy được tiền từ tay bọn họ bây giờ?

“Khoan đã, luật không nói nhất định là phải trộm. Nếu ta không trộm thì sao? Vả lại cũng không cấm rời khỏi khu rừng này.” – Tí Hai Ngón đột nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Tuy đánh nhau không bằng ai, nhưng nghe lén và trộm đồ thì không ai bằng hắn. Trộm tiền thì rất khó, bởi vì các Hắc Long Giả đều cầm khư khư đồng bạc trên tay, không có để trong người, muốn cướp tiền từ tay bọn họ nhất định phải đánh nhau, nếu hắn dùng một cách khác thì có thể lấy mà không cần phải đánh nhau.

Vẫn là nghề của hắn, vẫn là đi trộm, nhưng trộm các khác. Tí Hai Ngón bắt gặp một nhóm sáu bảy Hắc Long Giả ngồi nướng quây quần bên đống lửa, bọn họ không phát hiện ra được Tí Hai Ngón do hắn dùng năng lực của gió để định vị và nghe lén.

— QUẢNG CÁO —

“Thằng mặt chuột kia còn chưa hành động nữa sao?”

“Vẫn chưa, chẳng biết sao lại ưu tiên hắn như thế làm gì. Năng lực giống như hắn, trong Hắc Long Giả chúng ta thiếu gì. Ma đại nhân chọn đại một người trong chúng ta là được...”

“Ngưng, hắn có khả năng nghe lén, bớt nói linh tinh lại đi.”

“Mà nhiệm vụ lần này, chúng ta không được hợp tác với nhau. Kể cả trao đổi thông tin, ngồi thế này chắc không sao đâu nhỉ?”

Chỉ nghe được đến đây, hai mắt Tí Hai Ngón đột nhiên sáng lên. Chỉ cần bấy nhiêu thông tin, Tí Hai Ngón có thể suy đoán ra được vấn đề. Ông chủ quán hủ tiếu thật sự muốn thu nhận hắn ư? Nên mới cố tình làm cách này để thử hắn?... Nhưng như vậy để làm gì, có nhiều cách để kiểm tra năng lực của hắn cơ mà, làm thế này không sợ hắn bỏ đi hay sao?

Khoan đã, có khi mấy tên Hắc Long Giả kia cố ý nói như vậy để dụ cho hắn hành động bất cẩn thì sao? Không được, phải tỉnh táo, nếu người ta muốn nhận hắn vào nhóm thì sớm đã nhận rồi, không nhất thiết phải vận dụng đến cả Hắc Long Giả để bày trò làm gì. Hắc Long Giả đâu phải là một tổ chức giỡn chơi theo ý của Ma Tùng Quân được.

Dù xảy ra chuyện gì, Tí Hai Ngón phải hoàn thành được thử thách này để bảo toàn tính mạng mới được, nếu không Long Nguyên Giáp chẳng thể nào tha cho hắn.

Lúc này Tí Hai Ngón chạy về thành, hắn lẻn vào trong nhà dân ăn cắp một ít gạo, rau, trộm vài con gà và mấy trái trứng sau đó quay lại khu rừng. Giống như hắn đoán, Hắc Long Giả không hề đuổi theo để bắt hắn, nhưng vẫn có người theo dõi hắn từ xa.

Tìm một bãi đất trống, Tí Hai Ngón bắt đầu cắt tiết gà, làm lông các thứ để làm nồi cháo gà. Vào những ngày cuối đông, ban đêm ở trong rừng vẫn rất lạnh. Hắn cũng thường đi ăn trộm vào buổi tối nên hiểu được cái cảm giác vừa đói vừa lạnh khi phải làm việc khuya.

Mất đến hơn một giờ, Tí Hai Ngón nấu được một nồi cháo thơm phức. Ăn thử cũng thấy tạm được, hắn cho vào ít rau để thêm mùi ngon. Sau đó bê theo cả nồi chạy đến trước mặt một nhóm Hắc Long Giả đang ngồi bên đống lửa.

Sáu bảy Hắc Long Giả vừa thấy Tí Hai Ngón xuất hiện liền vội vàng đứng dậy đề phòng hắn. Không ai nói một câu nào, chỉ thấy Tí Hai Ngón đi đến đặt nồi cháo trước mặt bọn họ, hắn cười hề hề nói:

“Các huynh đệ, ở đây ta có nồi cháo lớn. Tuy không xứng với giá tiền, nhưng mỗi người đưa ta một đồng bạc kia, nồi cháo này sẽ là của các ngươi.”

“Nói nhảm cái gì vậy? Nếu muốn cướp thì nhanh lên, đừng có làm trò mèo.” – Một Hắc Long Giả nói.

“Ấy đừng đừng, các ngươi không được tấn công ta trừ khi ta ra tay đúng không? Đánh trước là thua đấy nhé.” – Tí Hai Ngón vội xua tay nói.

— QUẢNG CÁO —

Nghe thế gã Hắc Long Giả định xông lên đánh Tí Hai Ngón liền dừng lại, hắn ta nhíu mày nhìn nồi cháo trên tay Tí Hai Ngón. Có phải thằng này để thuốc xổ vào trong đó rồi dụ bọn họ ăn hay không?

“Ngươi đang nghĩ trong đây có thuốc xổ đúng không? Yên tâm, có Khiển Thú Sư ở đây không? Cho thú cưng ăn thử là được, nếu nó bị vấn đề gì các ngươi cứ việc giết ta.” – Tí Hai Ngón tự tin nói.

“Để ta thử.”

Một Hắc Long Giả bịt mặt khác đi tới, nhìn bề ngoài thấy phần ngực nhô ra hai cục mỡ tròn tròn, chắc chắn là nữ nhân. Nàng ta triệu hồi ra một con cún cao qua mắt cá chân của Tí Hai Ngón vài tấc.

Nàng ta múc một muỗng cháo cho con chó liếm thử, kết quả nó liếm bằng sạch. Để cho chắc ăn còn xé thêm một miếng gà cho con chó, nó cũng ăn hết. Sau một lúc vẫn không thấy con chó nhỏ gặp vấn đề gì, lần này Hắc Long Giả lại càng khó hiểu nhìn Tí Hai Ngón.

“Trời lạnh thế này, mà vì ta các ngươi phải làm việc khuya. Nên ta muốn bán nồi cháo này cho các ngươi, đảm bảo nóng hổi, vừa thổi vừa ăn. Chỉ một đồng bạc một người, nồi này là của các ngươi hết.” – Tí Hai Ngón cười hắc hắc nói.

“Ngươi tính dùng cách này để vượt qua bài kiểm tra sao?” – Nữ Hắc Long Giả ngạc nhiên hỏi.

“Đúng vậy, ta hoàn lương rồi. Không muốn đi móc túi nữa, các ngươi có thể giúp ta không?” – Tí Hai Ngón làm bộ mặt đáng thương nói.

Hắn vốn đã rất xấu, khi làm bộ mặt đáng thương kia, trông hắn cực kì thiếu đòn. Long Nguyên Giáp đại nhân đã nói, không muốn lấy mạng của hắn, đây cũng có thể là đồng đội tương lai của Ma đại nhân, tương lai có thể sẽ làm việc với hắn. Dù hắn có lấy được mấy đồng bạc ở đây cũng chưa chắc có thể lấy được của các Hắc Long Giả còn lại. Chưa kể đến cửa ải cuối cùng là chủ nhân Long Nguyên Giáp của bọn họ.

Nghĩ đi nghĩ lại, các Hắc Long Giả chụm đầu lại với nhau thì thầm to nhỏ gì đó. Bọn họ dùng vách cách âm ma thuật nên Tí Hai Ngón không thể nghe được.

“Nếu ngươi đã muốn hoàn lương thì được, ở đây chúng ta có bảy người, 7 đồng bạc này là của ngươi. Để nồi cháo lại rồi đi đi.” – Cô nàng Hắc Long Giả đưa cho Tí Hai Ngón 7 đồng bạc rồi nói.

Nhận được 7 đồng bạc, Tí Hai Ngón mừng hết nước hết cái. Không nói hai lời, hắn lập tức thu lấy. Sau đó đưa nồi cháo cho bọn họ, có điều hắn vẫn chưa đi.

“Sao còn chưa đi?” – Một Hắc Long Giả khác hỏi.

“Ta có thể xin một bát không? Ta... ta cả ngày nay chưa ăn gì.” – Tí Hai Ngón thủ thỉ nói.

— QUẢNG CÁO —

“Được rồi, ngồi xuống đây ăn luôn đi.”

Sau đó Tí Hai Ngón ngồi ăn cùng Hắc Long Giả, thậm chí còn trò chuyện với bọn họ rất là rôm rả. Còn được Hắc Long Giả khuyên hãy hoàn lương đi, tiền đi móc túi chẳng bằng một góc khi làm việc cho Long gia.

Hắc Long Giả không biết một câu nói siêu kinh điển trong dân gian của thế giới Đại Cathay. “Đừng nghe cave kể chuyện, đừng nghe nghiện trình bày.”

Tí Hai Ngón chính là kẻ nghiện trong này, hắn là kẻ nghiện móc túi. Khuyên một con nghiện quay đầu làm người, khó còn hơn lên trời. Kết quả khi Tí Hai Ngón vừa rời đi, các Hắc Long Giả ngồi ăn cùng với hắn mới phát hiện ra là đã mất đồ. Người thì mất vũ khí, người thì mấy các loại Ma cụ phòng hộ, người còn mất cả ma tinh thạch.

Hắn trộm mấy thứ đó làm gì? Chẳng lẽ thoát được khỏi chỗ này hay sao?

“Chết tiệt, chúng ta bị lừa rồi. Mau đi tìm hắn nhanh lên.” – Nữ Hắc Long Giả quát lên.

“Chia ra đi, báo cho những người khác cẩn thận.”

“Không được chia sẻ thông tin, ngươi quên rồi sao?”

“Thôi xong rồi, hắn lại tiếp tục dụ những người khác nữa.”

“Chưa chắc đâu, không phải ai cũng dễ dãi như chúng ta. Dù có làm được cũng không kịp đến lúc trời sáng.”

Bấy giờ Tí Hai Ngón ôm theo một đống đồ trong người, vừa chạy vừa cười một cách điên loạn.

“Hắc hắc, bước đầu kế hoạch thành công. Không ngờ mấy tên này lại dễ bị lừa như vậy.”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement