Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
Vốn Ma Tùng Quân tính dùng giải pháp hòa bình, có thực mới vực được đạo. Hắn đang nghĩ đến chuyện sẽ nấu ăn cho mấy con lợn hình người này. Không ngờ, hắn còn chưa kịp làm gì đã bị chúng đánh trước.

Giải quyết vấn đề mà không cần đánh nhau? Không cần cái khỉ khô gì, vừa thấy chúng thì đã bị đánh trước tiên. Không đủ sức bảo vệ bản thân thì đừng có nghĩ đến chuyện viễn vông khác. Thế là Ma Tùng Quân đành phải lao vào đập cho lũ Orc một trận.

Hắn có rất nhiều cách để đánh một bầy Orc chỉ có sức mạnh cơ bắp, không phải con Orc nào cũng có ma lực trong người, đa phần chúng chỉ có cơ bắp. Nhất là đối với Orc cấp thấp, do đó chúng không có khả năng phòng thủ với tấm thân trần kia được. Mặc dù cơ thể của chúng khá là trâu bò, mà có trâu đến đâu cũng phải chết dưới mưa boom bão đạn Ma Tùng Quân ném ra.

“Cách cách cách.”

Ma Tùng Quân rút chốt một loạt ba trái boom, mấy tên Orc vốn định xông lên đánh hội đồng thì phải khựng lại. Chúng nhìn mấy cái xác cháy đến đen thui của đồng bọn, tên nào tên nấy nuốt nước bọt ừng ực.

Còn chưa công đánh thành trì của con người, thế mà giờ đã phải đối đầu một lúc với mấy tên quái dị. Một kẻ thì là Ma Pháp Sư Thượng cấp đỉnh phong. Một thằng thì khỏe như trâu, đánh mãi không biết mệt. Kẻ cuối cùng trông có vẻ yếu nhất, thì lại có cả tá quả cầu sắt có sức công phá không thua kém một kích toàn lực Ma Pháp Sư Trung cấp.

Mìn đã rút chốt, đời nào không ném? Trước sự sợ hãi và dè dặt của Orc, Ma Tùng Quân ném ba trái boom về ba hướng khác nhau. Lần này có nhiều kinh nghiệm hơn lần trước, những tên Orc đứng gần luôn bị lấy làm tấm lá chắn để chắn cho những tên Orc khác.

Một lượt ném boom đơn giản như vậy cũng làm cho hàng chục Orc gục xuống. Thà đánh đấm ít nhất còn giải tỏa được cái gì đó, đánh nhau kiểu khủng bố như Ma Tùng Quân đúng là khiến cho những tên Orc cảm thấy rất bức bối mà không làm gì được.

Cũng may có một vài tên thống lĩnh chú ý đến nơi này, chúng căn dặn thuộc hạ của mình tránh xa Ma Tùng Quân ra. Tốt nhất là giữ khoảng cách an toàn, sau đó các thống lĩnh Orc tạo ra vô số đất đá cho thuộc hạ chúng.

Nhìn sơ qua cũng đủ hiểu cái bọn này định làm gì. Chúng còn thông minh đến mức trốn sau mấy bức tường được dựng lên từ tay Orc thống lĩnh. Kể cũng lạ, cái bọn Orc này nếu không phải là Ma Pháp Sư thì thôi, một khi là Ma Pháp Sư thì luôn luôn sử dụng hệ Thổ, hiếm lắm mới có một tên hệ Hỏa hoặc Nham. Đa phần mấy tên đó đều đi đấm nhau với Long Nguyên Giáp và Huyết Phong cả rồi. Ở chỗ của Ma Tùng Quân toàn là những tên hệ Thổ, trông chúng như cục đất chỉ biết phòng thủ.

Hắn cũng không định đứng yên đợi cho mấy tên Orc kia ném đá mình, nếu không thể chọi boom được nữa, thì hắn dùng súng chống tăng. Cắm trọng kiếm xuống đất làm bệ đỡ, Ma Tùng Quân vác ra hai khẩu RPG lên vai.

“Sưu~~”

“Đùng đùng!!”

Hai tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, mấy tên Orc còn đang bận xếp đá lại với nhau thì bắt gặp hai cục sắt dính theo lửa sau đít bay tới. Cả bức tường đá cũng bị nổ cho tan tác, đáng thương nhất vẫn là mấy tên Orc đứng gần tường. Chúng vốn chẳng thấy cái gì cả, đang hì hục chất đá lên bờ tường cho đồng đội ném, thì đột nhiên có lực nổ đẩy chúng và đống đá lên trời cao. Cơ thể theo đó cũng bị dư chấn chia năm xẻ bảy, chết cũng không biết chết như thế nào.

“Kịch!”

Không dừng lại, Ma Tùng Quân tiếp tục gắn thêm đạn vào súng, chuẩn bị cho lượt bắn tiếp theo. Những tên Orc trông thấy vũ khí mới có sức công phá còn khủng khiếp hơn cả mấy trái bi sắt liền từ bỏ ý định đối đầu với Ma Tùng Quân.

— QUẢNG CÁO —

Thay vào đó các Orc thống lĩnh và High Orc sẽ đối đầu trực diện với Ma Tùng Quân. Nếu không thể dùng chiến thuật tiêu hao, vậy chỉ có thể dùng sức mạnh tuyệt đối để đè bẹp. Dù gì với chúng, Ma Tùng Quân cũng là kẻ yếu nhất trong 3 con người đang gây chiến.

Chỉ có 3 Orc thống lĩnh và 2 High Orc. Orc thống lĩnh có thể là Orc bình thường, nhưng High Orc chắc chắn sẽ mạnh hơn Orc bình thường và có sức mạnh đủ để so sánh với Orc cấp thống lĩnh. Trên hết là chúng có thể sử dụng ma thuật một cách thành thạo hơn Orc bình thường.

Đặc điểm để nhận dạng Orc với High Orc rất đơn giản, màu da của High Orc luôn tối màu hơn các Orc bình thường, ngoài ra còn có các đường viền màu đen trên cơ thể giống như là hình xăm. Đó chính là đặc điểm nhận dạng của High Orc.

Cũng may ở đây có hai con High Orc đều không phải cấp độ thống lĩnh, chúng yếu hơn một chút so với Orc thống lĩnh bình thường. Con Orc thống lĩnh mà Đại Cathay đụng phải chính là một High Orc thống lĩnh, nó mạnh hơn nhiều so với mấy con thống lĩnh đứng trước mặt Ma Tùng Quân đây.

“Ê, đói chưa?” – Ma Tùng Quân vác hai khẩu súng trên vai, hất mặt hỏi.

“Đói?”

Một gã Orc thống lĩnh đực mặt ra hỏi.

“Muốn ăn chút gì không?”

“Cạch cạch!”

Vừa nói Ma Tùng Quân vừa lên đạn khiến cho mấy tên Orc phải lùi lại một bước, mặc dù bọn chúng đều có sức mạnh thể chất vượt xa các Orc lâu la khác, nhưng ăn trực diện một quả cũng không dễ chịu chút nào.

Cắm hai khẩu RPG xuống đất, Ma Tùng Quân lấy ra một cái bàn lớn, sau đó đặt lên đó mười mấy bát hủ tiếu nóng hổi. Khói trắng bốc lên nghi ngút, hương thơm thì nước dùng tỏa ra khắp cánh rừng. Cảm thấy chưa đủ, Ma Tùng Quân còn rắc thêm hành phi mới làm, khiến cho hương thơm nâng thêm một cấp bậc nữa.

Mặc dù chẳng biết Ma Tùng Quân lấy mấy cái tô đó ra ngay lúc này để làm gì, mất tên Orc tất nhiên vẫn phải cẩn thận. Có điều mùi hương tỏa ra từ bát hủ tiếu khiến cho bọn chúng chảy nước miếng ròng ròng mà không hiểu vì sao. Bản tính hoang dã của chúng không ngờ lại bị kích thích ngay lúc này.

Không đợi các Orc thống lĩnh ra hành động gì, những tên Orc lâu la ở đằng xa vừa ngửi thấy mùi hương từ bát hủ tiếu, chúng như bị mất kiểm soát điên cuồng lao tới bàn ăn do Ma Tùng Quân bày ra.

Chúng đông và hung hãn đến độ húc bay cả mấy tên Orc thống lĩnh trên đường, cả High Orc cũng không ngoại lệ. Khi thiên đường nằm ngay trước mắt, đám Orc không hề để ý rằng Ma Tùng Quân vừa lấy ra bốn năm dây boom. Hắn rút chốt một dây ra, rồi ném về phía trước.

“Uỳnh!!!!”

Tiếng nổ kinh thiên động địa cất lên khiến cho những tên Orc dẫn đầu bị văng ngược trở lại. Một màn tham ăn đi vào lòng đất theo nghĩa đen.

— QUẢNG CÁO —

“Cách cách cách...”

Ma Tùng Quân nhẹ nhàng bước qua lại quanh bàn hủ tiếu của mình, hắn nhẹ nhàng, tiếp tục rút chốt từng trái boom ra.

“Từ từ, chậm rãi, lịch sự thì có ăn. Còn không là ăn cái này.” – Ma Tùng Quân nghiêng đầu nói.

Dù có cuồng ăn cách mấy, cái mạng vẫn quan trọng. Có thể thấy được tên Orc nào mặt cũng đỏ, mắt chuyển động, trán thì nổi gân. Nếu Ma Tùng Quân giữ lâu hơn nữa, có thể chúng sẽ liều mạng thật.

“Xếp hàng đi, mỗi đứa một tô.”

Nói rồi Ma Tùng Quân ném dây boom vừa rút chốt lên trời, cú nổ tạo ra luồng sóng xung kích nhỏ, nhưng âm thanh lại lớn khiến cho lồng ngực bầy đàn Orc đập lên thình thịch. Vụ nổ tóe ra như pháo hoa.

“Ta nhắc lại một lần, muốn ăn thì xếp hàng. Ở đây ta là đầu bếp, chỉ cần xếp hàng, ai cũng có phần.”

Ma Tùng Quân vác hai thanh RPG đã lên sẵn đạn, đặt chúng lên bàn, sau đó kéo thanh trọng kiếm cắm bên cạnh. Còn đặt cả mớ boom mìn ở hai bên, xung quanh chỗ nào cũng là vật nguy hiểm khiến cho đám Orc bình tĩnh hơn đôi chút.

Có điều Orc nào biết xếp hàng là cái gì, thế là hắn phải tốn một phen công phu hướng dẫn. Đồng thời hắn còn xếp ra một lúc mấy cái bàn hủ tiếu nữa. Làm nhanh gọn một cái bếp nhỏ, mấy nồi nước lèo nấu sẵn cũng được đem ra.

Dạo gần đây khó có thời gian bán hủ tiếu do xuất hiện đấu trường, hắn vẫn nấu nồi hủ tiếu, nấu xong liền cất vào trong không gian hệ thống. Làm vậy nhằm tránh lụt nghề, mặc dù hắn vẫn tự tin bản thân khó có thể lụt nghề được, chỉ là một chút thói quen thôi. Không ngờ thói quen đó hôm nay lại thuận tiện.

Nhưng để phục vụ cho cả vạn Orc thì hơi khó. Hắn không tài nào đủ nhiều hủ tiếu như thế. Chuyện đó tính sau, hắn đang xem lượt thực khách đầu tiên ăn hủ tiếu xem sẽ như thế nào.

“Ngon!!!!!!”

“Quá ngon!!!!”

“Gào!!!!”

“Ra đây đánh tay đôi với ta.”

— QUẢNG CÁO —

“Rầm! Thằng kia, mày dám ngủ với em gái tao. Ra đây đánh một trận.”

“...”

Trước mắt Ma Tùng Quân là cảnh tượng điên loạn, những tên Orc ăn xong một tô hủ tiếu, ngoại trừ việc hét lên là ngon ra thì chúng còn phát điên. Tuy không đập phá đồ gì của hắn, nhưng chúng lại tự đập đồ của mình, sau đó còn đi kiếm chuyện với chính đồng loại. Nói đúng hơn, sau khi ăn xong, các Orc cảm thấy trong cơ thể tràn đầy năng lượng.

Kẻ ăn được nghĩ mình sẽ vô địch thiên hạ và làm những chuyện từ trước đến nay không thể làm. Kết quả, vài tên Orc đánh nhau. Đa phần những kẻ ăn hủ tiếu đều giành chiến thắng. Có kẻ không đi kiếm chuyện đánh nhau, mà lân la đến chỗ Ma Tùng Quân chìa cái tô trống trơn ra nói:

“Cho ta một phần nữa.”

“Có tiền không?” – Ma Tùng Quân híp mắt hỏi.

“Ta... ta không có. Ta có thứ này được không.” – Orc đưa cho Ma Tùng Quân một cục đá.

“Cái gì đây?” – Ma Tùng Quân nhận lấy.

Hệ thống lập tức quét viên đá đó, bên trong không ngờ lại tồn tại đá ngọc màu đỏ bên trong.

[Ma tinh thạch hệ Hỏa. Phẩm chất Tinh Phẩm.]

“Muốn mấy tô?” – Ma Tùng Quân mặt không đỏ, tay không run, thản nhiên nói.

Nghe thế, Orc hai mắt sáng rực lên. Hắn ta lập tức đưa ra một bàn tay, thấy Ma Tùng Quân nhíu mày nên liền rụt lại còn hai ngón.

Nhận được hai tô hủ tiếu, tên Orc này ăn cực kì chậm rãi. Thậm chí còn nghe theo Ma Tùng Quân học cách dùng đũa, ăn sao cho ngon, ăn từ đâu mới là đúng. Còn học thêm cả cách thêm gia vị. Nhìn cái cách hắn ăn, các Orc còn lại dừng đánh nhau, thay vào đó nuốt nước miếng liên tục.

Ma Tùng Quân có cảm giác, ở chung lâu ngày với Yên Nhược Đan quá đâm ra bị lây tính tham tài rồi. Không được, phải sửa lại cái tật xấu này mới được.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement