Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)

Advertisement

Hai tiếng sau!

Lôi Tuấn cuối cùng cũng thức dậy.

Cửa sắt sớm đã mở toang, ngoài cửa chật ních người!

Những người quan trọng của thành phố Thiên Hoa đều suy sụp, nhưng không có ai dám nói lung tung.

Tân cảnh sát trưởng Đường Cao Thăng vô cùng thảm hại, khuôn mặt than khóc thảm thiết.

Hồ Mị Nhi nhận lấy một chiếc khăn mặt ấm, tươi cười bước tới, cẩn thận giúp Lôi Tuấn lau mặt, nhân tiện giúp anh chỉnh lại mái tóc có chút lộn xộn…

Người ngoài cửa xì xào không ngớt.

“Làm sao thế, nhiều người như vậy?”, Lôi Tuấn nhẹ giọng nói.

“Làm thế là được rồi, bọn họ đều đang rất căng thẳng”.

Lúc này cũng chỉ có mình Hồ Mị Nhi dám nói như vậy.

“Bọn họ căng thẳng thì liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi”.

Lôi Tuấn nổi tính trẻ con, vứt khăn mặt ấm xuống đất.

“Anh…Lôi, tôi sai rồi, sai hoàn toàn, cầu xin anh bỏ qua cho tôi”.

Đường Cao Thăng không thèm quan tâm đến thân phận và hình tượng, quỳ rạp ngoài cửa lớn tiếng kêu lên.

Lôi Tuấn không thèm nhìn ông ta, châm một điếu thuốc.

“Thế nào?”, anh hỏi Hồ Mị Nhi.

“Người đối phương phái tới đều là tinh anh, nhưng không đáng phải lo lắng, đều đã bị tiêu diệt hết”.

Loại giết người này, từ trong miệng của Hồ Mị Nhi nói ra, lại hời hợt như vậy.

“Tổn thất lớn không?”, Lôi Tuấn hỏi.

“Người của cảnh sát trưởng Đường không còn lại mấy người, cô An cũng bị thương”.

Hồ Mị Nhi nói xong, ngẩng đầu nhìn An Thanh.

An Thanh cả người khẽ chấn động, phản ứng theo bản năng dè dặt bước vào trong phòng giam.

“Anh…Lôi”, An Thanh nhẹ giọng nói.

“Làm sao vậy, khách sáo như thế?”

Lôi Tuấn cười hỏi: “Thế nào, có nghiêm trọng không?”

“Không sao, may mà… cô Hồ đến kịp, em chỉ bị thương nhẹ thôi”.

An Thanh suýt chút nữa nói thành Thiên Vương Hồ, may mà phản ứng nhanh, bằng không người phía sau đều sẽ biết hết.

Thân phận của Lôi Tuấn không thể dễ dàng bị người khác biết được.

Vì vậy người biết được chỉ có thể để trong lòng.

Chỉ là hiện tại, An Thanh căn bản không có cách nào đối xử với Lôi Tuấn giống như trước, mối tình đầu trước kia, hiện tại được coi là bạn, mà thân phận thực sự của anh quá cao, đối mặt với Điện Chủ dưới trướng có Tứ Đại Thiên Vương, hàng trăm ngàn lính đánh thuê, An Thanh thực sự không thể thoải mái nổi.

“Vậy thì tốt, đi nghỉ ngơi trước đi, chuyện khác để bàn sau”.

“Được, cảnh sát trưởng Đường…anh định xử lý thế nào?”, An Thanh phản ứng theo bản năng hỏi.

“Ông ta?”

Lôi Tuấn đứng dậy nói: “Ông ta là nhân vật ghê gớm, anh không đắc tội nổi, một câu của người ta, anh không sai cũng thành sai, mọi người ra ngoài đi, đóng cửa lại”.

An Thanh còn muốn nói chuyện, lại bị Hồ Mị Nhi ngăn lại.

Bởi vì Hồ Mị Nhi nhìn thấy sắc mặt Lôi Tuấn không được tốt.

Nếu không phải cháu gái của Đường Cao Thăng ức hiếp Hứa Nhã Y, Lôi Tuấn sẽ không hẹp hòi như vậy.

Nhưng người đàn ông này sau khi có con gái, cực kỳ coi trọng sự an nguy của người nhà, dám động đến người nhà của anh, chính là đắc tội với tử thần, bất kể người đó là ai, đều sẽ không có kết quả tốt.

“Đi cả đi”, Hồ Mị Nhi nhìn ra phía ngoài cửa nói.

“Tản ra tản ra, động tác nhanh lên”, Mặt Sẹo ở ngoài cửa lập tức lớn tiếng quát.

Không ai dám nhiều lời, cũng không ai dám không thuận theo.

Dưới sự dẫn dắt của Dương Tiêu, tất cả mọi người đều ngoan ngoãn đi đến phòng họp.

Chỉ có Kim Bưu ở lại, đi vào trong phòng giam.

“Tây Vực thế nào?”, Lôi Tuấn hỏi Kim Bưu.

“Anh Tuấn, vừa mới nhận được tin, Trang…Tiêu Lăng Thiên đó sau khi biết được tinh anh của hắn ta đều bị tiêu diệt hết, cả người phát điên, hiện tại đang mang theo một số lượng lớn thuộc hạ, trắng trợn phá hoại khắp nơi”.

Kim Bưu nói xong, phản ứng theo bản năng nhìn đến Hồ Mị Nhi.

Ý tứ rất rõ ràng, hy vọng Hồ Mị Nhi khuyên anh Tuấn, dẫu sao việc ở Tây Vực cũng là việc lớn.

“Âu Dương Sát nói sao?”, Lôi Tuấn lại hỏi.

“Âu Dương nói, chỉ cần anh hạ lệnh, lúc nào cũng có thể xuất binh, phiền phức duy nhất là địa phương Thiên Minh Điện chiếm đóng có quá nhiều dân tị nạn, điều động số lượng binh lính lớn, sợ rằng không thỏa đáng, dẫu sao đó cũng là nước Đại Độ”.

Người giải thích là Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi.

“Mị Nhi, cô có kiến nghị gì?”, Lôi Tuấn hỏi.

“Anh Tuấn, không bằng như này, tôi và Âu Dương mỗi người dẫn một đội cao thủ tinh anh, thâm nhập vào trong địa bàn Thiên Minh Điện, giúp cô An cứu đội y tế đó, cũng tìm cơ hội tiêu diệt hang ổ của Thiên Minh Điện”.

“Cách này có thể, nhưng Âu Dương trấn thủ cả Tây Vực, không thể tự tiện rời đi”.

“Vậy mình tôi đi, dù sao Bắc Vực cũng không có chiến sự”.

“Để tôi suy nghĩ xem…”

Lôi Tuấn lại châm một điếu thuốc.

“Anh Tuấn, trước mắt, anh phải nguôi giận, giải quyết cho xong vấn đề ở Thiên Hoa”.

Kim Bưu lại mở lời.

“Thiên Hoa làm sao?”, Lôi Tuấn hỏi.

“Tập đoàn Kim Hoa của chúng ta đã dừng tất cả mọi hoạt động kinh doanh với bên ngoài, hiện tại cả Thiên Hoa đều đang đình công, theo chỉ thị của anh, Mặt Sẹo tạm thời không quản lý trật tự thế giới ngầm nữa, có thể nói thành phố Thiên Hoa hiện tại là một mớ hỗn độn, bằng không cảnh sát trưởng Đường cũng không quỳ gối trước mặt mọi người”.

Kim Bưu nói xong, lại đắc ý cười lên.

“Bàn Tử, cậu đừng nói lung tung, những việc này không phải tôi chỉ thị”, Lôi Tuấn cười nói.

“Vâng vâng vâng…đều trách Mặt Sẹo!”, Kim Bưu nói.

“Tôi nói này ông chủ Kim, đừng có đẩy cho một mình tôi nữa!”

Mặt Sẹo đứng canh ở ngoài cửa, lập tức cười nói.

“Được rồi được rồi!”

Hồ Mị Nhi cười nói: “Được rồi anh Tuấn, đừng giở tính trẻ con nữa, anh giúp đi, cho những ông lớn đó uống thuốc an thần trước, sau đó chúng ta sẽ nghiên cứu vấn đề của Tây Vực”.

“Được rồi!”

Lôi Tuấn cười nói: “Vậy sẽ nể mặt Thiên Vương Hồ”.

Một phòng họp rộng lớn vô cùng yên tĩnh.

Hôm nay, những ông lớn trong toàn thành phố đều đến, bất kể ngành nghề nào, ai cũng đều đang khẩn cầu.

“Anh Lôi, mời anh nói”.

Tổng chỉ huy sở tác chiến Diệp Nam Thiên đẩy micrô sang cho Lôi Tuấn.

Lôi Tuấn châm một điếu thuốc, nhìn khắp xung quanh.

Người bên dưới không dám thở mạnh.

Mỗi khi có người nhìn thấy ánh mắt của Lôi Tuấn, liền lập tức quay đầu đi, đôi mắt của anh quá mức sắc bén, dường như nhìn thêm lần nữa sẽ khủng bố như bị chọc mù.

Đường Cao Thăng cách đó không xa, há miệng, nhìn như sắp cắn lưỡi tự tử.

Ông ta xuất thân từ phủ tổng thống Hoa Hạ, cũng được coi là tâm phúc.

Hiện tại, ông ta vừa mới nhậm chức ở Thiên Hoa, liền tự chủ trương dẫn quân phối hợp hành động với An Thanh, nhưng gặp phải mai phục, toàn quân gần như bị tiêu diệt hết, việc này, đã đủ lấy đầu ông ta.

Cho dù việc này có thể nghĩ cách bưng bít, nhưng còn có một việc lớn hơn.

Trước mắt, cả Thiên Hoa đang vô cùng hỗn loạn.

Nếu không xử lý, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.

Đây là thành phố lớn thứ hai của Hoa Hạ, nếu bị hủy hoại trong tay Đường Cao Thăng ông ta, ông ta có chết một vạn lần cũng không đền nổi tội.

Nhưng, người có thể khiến Thiên Hoa khôi phục lại trật tự, chỉ có một mình Lôi Tuấn.

“Tất cả nghe kỹ cho tôi”.

Lôi Tuấn hướng vào micrô, nói thẳng: “Tôi là lính giải ngũ, cũng là thương nhân, còn về thân phận thật sự của tôi, các vị không cần quan tâm đến, các vị đều đã có mặt ở đây, vậy tôi lập ra một khuôn phép”.

Lôi Tuấn lại nhìn chung quanh, thấy tất cả mọi người đều chăm chú lắng nghe.

“Ở thành phố Thiên Hoa, nói đến thương nghiệp, Kim Bưu to nhất. Nói đến quân đội, Diệp Nam Thiên to nhất. Nói đến trị an, Dương Tiêu to nhất. Mọi người đã rõ chưa?”

“Đã rõ!”

Tất cả các ông lớn đều đồng thanh.

“Nếu đã như vậy, tôi tuyên bố một chút, từ nay trở đi, mọi việc ở thành phố Thiên Hoa, sẽ do ba người cậu Kim Bưu, trưởng quan Diệp Nam Thiên, trưởng phòng Dương Tiêu kết hợp lại xử lý, nói đơn giản một câu, ba người họ cho anh ăn thì anh có cái ăn, không cho anh ăn, anh sẽ đói chết”.

Lời nói ngạo mạn như vậy, nhưng cả hiện trường không có một ai dám chất vấn.

Mọi người lần lượt lộ ra vẻ mặt tươi cười.

Tại sao ư?

Bởi vì tất cả đều đã qua rồi.

Thành phố này, từ nay về sau, cho dù không họ Lôi thì cũng họ Kim.

Đối với vị trí cảnh sát trưởng.

Để cho có mà thôi!

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement