Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

Advertisement
Một cảm giác mềm mại trên môi.

Nhưng trong miệng lại có vị ngọt, như có đường từ từ tan ra trong miệng, Tô Yên cảm thấy như từng tế bào đều đang đắm chìm trong lọ mật.

Dù cả hai đã làm chuyện thân mật nhất rồi, nhưng một nụ hôn vẫn khiến tim họ đập loạn nhịp.

Sắc mặt Tô Yên nhanh chóng ửng hồng, thân thể nóng bừng lên.

Lục Cận Phong chịu đựng có chút khó chịu, anh buông cô ra, giọng nói khàn khàn: “Quả là một tiểu yêu tinh, thật sự rất muốn làm em.”

Nếu như không phải đang ở trong bệnh viện, Tô Yên vừa hạ sốt, Lục Cận Phong thực sự rất muốn yêu thương cô một trận.

Anh tự đánh giá mình có sức kiềm chế rất cao, nhưng ở chỗ của Tô Yên, anh không có hề chút sức kiềm chế nào cả.

Cô giống như một đóa hoa anh túc chí mạng, khiến người ta nghiện ngập.

Tô Yên không hề nghi ngờ lời nói của Lục Cận Phong.

Về phương diện đó, người đàn ông này dũng mãnh như thế nào, cô đã từng được mở mang kiến thức.

Tô Yên vừa xấu hổ vì những lời yêu đương lộ liễu của Lục Cận Phong, vừa cảm động trước sự kiềm chế của anh.

Nhìn thấy anh chịu đựng rất khổ sở, Tô Yên nở nụ cười, nhéo nhéo cằm Lục Cận Phong, khiêu khích nói: “Ai sợ ai chứ.”

Nói rồi, Tô Yên chủ động quàng tay qua cổ anh, bàn tay như thiêu đốt lửa trên cơ thể anh.

Tô Yên cũng rất ngạc nhiên trước sự chủ động của mình.

Nhưng lúc này, cô cảm thấy đau lòng khi anh phải chịu đựng rất khổ sở.

Lục Cận Phong giật mình, đây là lần đầu tiên Tô Yên chủ động thân mật với anh đến vậy trong lúc đang tỉnh táo.

Trong lòng Lục Cận Phong vui mừng khôn xiết, kích động nói thầm: “Yên Yên.”

“Đừng nói nhảm nữa.” Tô Yên chui vào trong lòng anh: “Thêm lát nữa em sẽ nuốt lời đấy.”

Lục Cận Phong cười, hôn lên trán Tô Yên, nhưng không hề tiếp tục: “Nợ lại đã, hẹn ngày khác sẽ làm em hài lòng.”

Cô vừa mới hạ sốt, anh sợ cô không chịu nổi.

Mặt Tô Yên càng đỏ hơn, câu này nói ra như thể cô rất đói khát vậy.

“Lão đại, em...”

Vạn Nhất vội vàng đi tới, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, vội vàng che mắt lại: “Em không nhìn thấy cái gì cả, hai người tiếp tục đi.”

Vạn Nhất vội vàng lui ra, đóng cửa lại, rồi mới vỗ vỗ ngực, thật sự là quá nguy hiểm rồi, may là anh ta phản ứng nhanh như chớp.

Lục Cận Phong ngồi dậy khỏi người Tô Yên, bình thản chỉnh trang lại quần áo: “Em nghỉ ngơi một chút trước đi.”

“Ừm!” Tô Yên kéo chăn lên che hết đầu lại, thực là xấu hổ đến chết mất mà.

Cũng may là vừa rồi không làm gì, nếu không bị bắt gặp thì lúc đó mới gọi là xấu hổ.

Lục Cận Phong liếc nhìn Tô Yên đang trốn dưới chăn, mỉm cười rồi bước ra ngoài.

Vạn Nhất đang chờ ở hành lang, nhìn thấy nhanh như vậy mà Lục Cận Phong đã đi ra, vô cùng kinh ngạc: “Lão đại, nhanh như vậy đã kết thúc rồi à?”

Không phải chứ, sức chiến đấu của lão đại yếu đến như vậy sao?

Khi ánh mắt lạnh lùng của Lục Cận Phong lướt qua, Vạn Nhất lập tức im bặt.

“Có chuyện gì vậy?”

“Ông cụ bảo anh trở về một chuyện, chắc là ông cụ đã biết chuyện tối qua rồi.”

“Ừm.” Mặt Lục Cận Phong không chút biểu cảm nói: “Biết rồi.”

Tối hôm qua anh gây ra chuyện lớn như vậy, chắc chắn là không thể qua mặt được ông cụ.

Bây giờ Tô Yên đã hết sốt rồi, anh phải quay lại giải thích rõ ràng với ông cụ.

Lục Cận Phong lấy lý do là đã xảy ra chuyện nên bảo Tô Yên ở lại bệnh viện chờ anh trở về.

Lục Cận Phong vẫn không yên tâm, lại để Vạn Nhất ở lại cùng.

Điện thoại di động của Tô Yên bị bọn bắt cóc ném đi rồi, Lục Cận Phong bảo Vạn Nhất mua một cái khác cho cô.

Tô Yên lập tức gọi điện thoại cho Tô Đình Nghiêm: “Tôi thông báo cho ông biết, lần này, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Tần Phương Linh nữa, tôi và bà ta đã kết thù với nhau rồi.”

Nói xong, Tô Yên cúp máy.

Cô chỉ thông báo một tiếng cho Tô Đình Nghiêm biết mà thôi.

Vụ bắt cóc này chắc chắn là có liên quan đến Tần Phương Linh.

Vừa rồi tuy cô không hỏi về vụ bắt cóc ở trước mặt Lục Cận Phong, chẳng qua là vì cô không muốn Lục Cận Phong phải dính vào.

Lục Cận Phong chỉ là một tài xế chạy xe trực tuyến, sao anh có thể đối đầu với Tần Phương Linh được? Đây là ân oán giữa cô với Tần Phương Linh, cô sẽ tự mình giải quyết.

Tập đoàn Tô thị.

Tô Đình Nghiêm nhìn chằm chằm điện thoại hồi lâu mới định thần lại, không biết Tần Phương Linh đã làm gì, hiện tại ông ta đang sứt đầu mẻ trán với việc xoay dòng tiền vốn của công ty.

Tô Yên cảm thấy thân thể không có vấn đề gì, liền đi xuống đi dạo xung quanh bệnh viện.

Cả tầng lầu đều rất yên tĩnh, các phòng bệnh khác đều không có người.

Tô Yên đi dạo trên hành lang, Vạn Nhất từ bên ngoài đi vào: “Cô Tô, cô có đói bụng không, có muốn ăn chút gì không?”

“Không cần đâu.” Tô Yên không thèm ăn, cũng ngại làm phiền người khác: “Anh Vạn, anh đã quen Lục Cận Phong bao lâu rồi?”

Tô Yên không hiểu biết nhiều về Lục Cận Phong cho lắm, vì vậy cô muốn dò hỏi từ Vạn Nhất.

Vạn Nhất ngoan ngoãn đáp lại: “Thật sự cũng không nhớ là đã quen biết được bao lâu, dù sao thì cũng đã lâu rồi, lão đại là người rất tốt, cô Tô, cô đi theo anh ấy chắc chắn là lựa chọn đúng đắn nhất.” "

“Con người của anh ấy thực sự rất tốt.”

Cho tới nay, Tô Yên cũng chưa tìm ra được điểm nào không tốt của Lục Cận Phong: “Mà này, anh Vạn, tại sao anh lại gọi anh ấy là lão đại?”

Vạn Nhất nói bừa với điệu bộ nghiêm túc: “Bởi vì trong nhà lão đại là anh cả, nên mọi người đều gọi như vậy.”

“Lục Cận Phong còn có anh chị em sao?” Tô Yên nghi ngờ: “Nhưng anh ấy nói với tôi rằng trong nhà không có anh chị em nào cả.”

Tim Vạn Nhất đập thình thịch.

Bất cẩn rồi.

Quả thật Lục Cận Phong không có anh chị em ruột, nhưng có rất nhiều anh em cùng cha khác mẹ, hơn nữa ai nấy cũng đều là kẻ lòng lang dạ thú.

Vạn Nhất nhanh chóng phản ứng lại, cười nói: “Ý tôi là anh chị em họ.”

“Ồ!”

Vạn Nhất vội vàng đánh trống lảng: “Cô Tô, hay là ra ngoài mua chút đồ ăn cho cô nhé, cô vừa mới hạ sốt, tôi mua ít cháo loãng cho cô nhé?”

Nếu như tiếp tục hỏi, nói không chừng sẽ bị bại lộ mất.

“Vậy thì làm phiền anh Vạn rồi.” Tô Yên cũng không tiện từ chối nữa.

Tô Yên ở trong bệnh viện vô cùng buồn chán, lúc này An Hinh gọi điện thoại cho cô, biết chuyện cô nhập viện, chưa đến nửa tiếng đã đến rồi.

“Tô Yên, có chuyện gì thế, mới xa nhau có một ngày mà cậu đã nhập viện rồi.”

Tô Yên cười cười: “Nếu không phải là mình có mạng lớn thì suýt chút nữa cậu đã không gặp được mình nữa rồi.”

An Hinh lo lắng nói: “Có chuyện gì vậy?”

Đối với An Hinh, Tô Yên không có gì phải giấu diếm, nên đã kể đại khái chuyện đã xảy ra tối hôm qua cho cô ấy nghe.

An Hinh nghe mà kinh hồn bạt vía và tức giận vô cùng: “Thật sự là do Tần Phương Linh làm sao? Đến cả chuyện bắt cóc cũng có thể làm ra được, thật là độc ác quá mà, Tô Yên, cậu không sao chứ?”

“Không sao đâu.” Tô Yên chế nhạo: “Tần Phương Linh đã tặng mình hết đại lễ này đến đại lễ khác, mình phải đáp lễ lại đàng hoàng, có qua có lại mới toại lòng nhau.”

“Nếu cần gì giúp đỡ thì cứ lên tiếng.” An Hinh rất là nghĩa khí: “Mình đã không ưa mẹ kế của cậu từ lâu rồi.”

“Được, đến lúc đó thật sự rất cần cậu giúp đỡ đấy.” Trong đầu Tô Yên đã có sẵn kế hoạch rồi.

Đang nói chuyện thì chuông điện thoại của Tô Yên vang lên, là Tô Đình Nghiêm gọi đến.

Tô Yên trực tiếp cúp máy, Tô Đình Nghiêm lại bấm gọi lại.

Tô Yên nghe máy, giọng điệu lạnh lùng: “Có chuyện gì?”

“Cha đang ở dưới lầu công ty con, con xuống đây một chuyến đi.” Giọng điệu của Tô Yên cũng rất lạnh lùng, có vẻ ra lệnh, không hề có cảm xúc gì.

Tô Yên vừa nghe thấy Tô Đình Nghiêm vậy mà lại đến công ty làm việc của mình thì vô cùng ngạc nhiên, nhưng giọng điệu ra lệnh đó khiến cô rất khó chịu.

“Không rảnh.”

Tô Yên lạnh lùng đáp lại hai từ.

“Cánh đã cứng cáp rồi đúng không? Dì Tần của con đích thân gọi cha bảo cha đến đón con về cùng nhau ăn trưa, con đừng có mà không biết phải trái.”

Tần Phương Linh bảo cô về nhà ăn trưa à?

E rằng đây là Hồng Môn Yến rồi.

“Không đi.”

Tô Yên nói xong liền cúp máy.

Ở lại bệnh viện một lúc, An Hinh có việc phải đi trước, Tô Yên tiễn cô ấy đến cổng bệnh viện, tình cờ gặp Lục Cận Phong từ bên ngoài trở về.

Lục Cận Phong nhìn thoáng qua đã thấy Tô Yên, xuống xe đi về phía Tô Yên: “Yên Yên, sao lại ra đây?”

“Tiễn bạn em, nhân tiện, em giới thiệu một chút, đây là bạn thân nhất của em, An Hinh.” Tô Yên giới thiệu: “Hinh Hinh, đây là bạn trai mình, Lục Cận Phong.”

Khi An Hinh nhìn thấy Lục Cận Phong, hai mắt sáng ngời, vẻ mặt mê trai: “Woah, thật là đẹp trai!”

“Bạn trai? Lục Cận Phong?” An Hinh phản ứng lại: “Cậu có bạn trai khi nào vậy? Lục Cận Phong? Anh, anh là cậu cả Lục, Lục Cận Phong, mẹ ơi, không phải người ta đồn rằng anh bị hủy dung, què chân sao? Sao lại trông đẹp trai như vậy.”

Tô Yên cười giải thích: “Đây không phải là cậu cả Lục, chỉ là cùng tên cùng họ thôi, cậu nhìn anh ấy xem, ngoại trừ tên giống nhau thì có chỗ nào giống cậu cả Lục đâu chứ.”

Lục Cận Phong đứng bên cạnh Tô Yên khóe miệng nở nụ cười.

An Hinh nhìn kỹ lại, ngượng ngùng cười nói: “Cũng đúng ha, làm mình sợ muốn chết, Tô Yên, vừa rồi mình còn tưởng rằng cậu đã thật sự đến với cậu cả Lục quỷ đoản mệnh đó rồi đấy, không phải là tốt rồi.”

Quỷ đoản mệnh à?

Lục Cận Phong: “…”

Nể mặt đó là bạn của Tô Yên, Lục Cận Phong cười ôn hòa phụ họa theo: “Chỉ là cùng tên họ thôi, cám ơn cô có thể đến thăm Yên Yên, đợi đến khi Yên Yên xuất viện, chúng ta cùng nhau dùng bữa nhé.”

“Được thôi, vậy thì tôi sẽ không khách sáo đâu, tôi ghi nhớ bữa cơm này rồi đấy.” An Hinh cười rồi nói nhỏ với Tô Yên: “Người bạn trai này không tồi, biết cách cư xử, tính tình tốt, sau này sẽ tra khảo cậu làm sao mà quen được.”

Tô Yên liếc Lục Cận Phong, cười nói: “Hinh Hinh, không phải là cậu có việc sao?”

Vừa nhắc nhở, An Hinh mới nhớ tới: “Đúng rồi, mình phải mau chóng đi thôi, gặp lại sau nha.”

Sau khi An Hinh rời đi, Tô Yên và Lục Cận Phong quay trở lại phòng bệnh, đúng lúc y tá nói rằng đã có báo cáo kiểm tra rồi.

Vừa nghe đã có báo cáo kiểm tra rồi, Tô Yên không khỏi lo lắng.

Cô đã từng sinh con, lỡ như kiểm tra ra, Lục Cận Phong biết, có phải là sẽ không cần cô nữa không?

Tô Yên muốn ngăn Lục Cận Phong lại, nhưng cô còn chưa kịp lên tiếng, Lục Cận Phong đã nói: “Yên Yên, em về phòng bệnh trước đi, anh đi lấy báo cáo là được rồi.”

“Lục Cận… Phong!”

Tô Yên vẫn còn đang nói, Lục Cận Phong đã đi đến phòng làm việc của bác sĩ rồi.

Lục Cận Phong đi tới đó trong khoảng hơn mười phút, lúc đó Tô Yên đứng ngồi không yên, lòng bàn tay lạnh toát.

Khi ở cùng Sở Hướng Nam, cô cũng rất lo lắng bí mật này sẽ bị bại lộ, nhưng cô chưa từng sợ hãi như ngày hôm nay.

Cô sợ sẽ mất đi Lục Cận Phong.

Nghĩ đến đây, ngay cả bản thân Tô Yên cũng cảm thấy không thể tin được.

Cô ở bên Lục Cận Phong chưa đến một tháng, nhưng đã quen rồi, thậm chí còn sợ đánh mất.

Tô Yên đang đi đi lại lại trong phòng bệnh, vừa định đi ra ngoài tìm Lục Cận Phong thì cô lại đụng phải Vạn Nhất từ bên ngoài trở về.

“Cô Tô, cô đi đâu vậy?” Vạn Nhất rất biết quan sát sắc mặt của người khác: “Sao sắc mặt cô lại khó coi như thế này.”

“Tôi đi vệ sinh.” Tô Yên nói dối: “Bụng có hơi khó chịu.”

Cô đã cố gắng che giấu nó.

Khi đã nói dối một lần thì phải cần dùng vô số lời nói dối khác để che đậy nó.

Giống như lăn một quả cầu tuyết vậy, cuối cùng càng lăn sẽ càng lớn.

Có Vạn Nhất ở đây, Tô Yên đành phải đi vào nhà vệ sinh, cô nhìn chính mình trong chiếc gương, sắc mặt quả thực không được tốt cho lắm.

Tô Yên thở dài một hơi, đã chuẩn bị tâm lý xong rồi.

Nếu Lục Cận Phong biết cô đã từng sinh con mà không thể chấp nhận thì cô sẽ buông tay.

Tô Yên ở trong nhà vệ sinh một lúc, cũng đã nghĩ xong lí do thoái thác luôn rồi, khi cô thấp thỏm quay trở về phòng bệnh thì nhìn thấy Lục Cận Phong đã trở về và đang thu dọn đồ đạc.

Trong lòng Tô Yên có hơi lạnh, xem ra anh đã biết rồi, cho nên mới gấp rút thu dọn đồ đạc chuẩn bị chia tay với cô sao?

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement