Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)

Advertisement

Theo lời kêu gọi của Quách Dương, cả lớp gần bốn mươi người lần lượt ngồi xuống.

Ngoại trừ tôi và Lưu Văn Bân ra, ngồi ở bàn chính đều là những người có quan hệ tương đối tốt với Quách Dương.

Tôi và Quách Dương ngồi đối diện với nhau, cách nhau vừa đúng chu vi mặt bàn tròn.

Vị trí bên tay trái của Quách Dương được cố tình bỏ trống, đó là do mọi người cố ý chừa lại cho Đới Điềm Điềm.

Mà bên cạnh tôi cũng trống ra một vị trí.

Không cần nói cũng biết nguyên nhân, là cố ý muốn cô lập và làm nhục tôi.

Vương Bằng thậm chí còn cố tình ngồi xuống vị trí đó, sau đó ra vẻ kinh ngạc khi phát hiện ra là đang ngồi cạnh tôi, sau đó tỏ vẻ mặt khinh bỉ mà đứng lên rồi ngồi sang ghế khác.

Hành động này, lập tức khiến cho mọi người trong phòng cười vang.

Quách Dương thấy thế, vui tươi hớn hở nói với Vương Bằng bằng giọng điệu khiển trách: “Vương Bằng cậu đang làm gì vậy hả, nếu không phải do Trần đại công tử mời, cậu còn không vào được đây. Đều đã ngồi bên cạnh, còn không mau nói lời hay ý đẹp mà nịnh nọt, còn đứng dậy làm chi?”

“Nịnh nọt hắn? Anh Dương, anh tha cho em đi!”

Vương Bằng như đang phối hợp song ca với Quách Dương, bĩu môi nói: “Cho dù hắn cố tỏ vẻ một cách rất mạnh mẽ, vẫn không che giấu được mùi vị nghèo kiết xác bẩm sinh, ngồi bên cạnh hắn tôi sợ ăn không vô.”

Haha haha. Trong phòng lại lần nữa vang lên những tiếng cười to.

“Làm sao như vậy được, Lưu Văn Bân không phải cũng ngồi bên cạnh hắn sao.” Quách Dương nói.

Vương Bằng cười nói: “Một tên thì ngu ngốc, một tên thì nghèo, hai người bọn họ ngồi cùng một chỗ không phải xứng đôi lắm sao.”

“Cậu nói cái gì!” Lưu Văn Bân tức giận nhìn Vương Bằng.

Lại thấy Quách Dương khoát khoát tay, cười lạnh nhạt mà nói: “Mọi người chỉ đùa một chút để tạo không khí náo nhiệt chút thôi, cậu sẽ không tức giận chứ?”

“Cậu…” Lưu Văn Bân nắm chặt tay, lại bị lời nói xoa dịu của Quách Dương chặn lại mà không làm gì được.

Đúng lúc này, Đới Điềm Điềm đi vào phòng.

Ánh mắt Quách Dương lập tức sáng lên, từ xa đã giơ tay gọi, “Điềm Điềm, mau tới đây, ngồi ở đây này.”

Đới Điềm Điềm sau khi nghe thấy liền lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

Quách Dương lập tức đứng dậy, thân thiết kéo cái ghế bên cạnh ra, chờ Đới Điềm Điềm ngồi xuống.

Nhưng ai ngờ, Đới Điềm Điềm chỉ nhìn hắn một cái, liền thu hồi ánh mắt, sau đó lập tức vòng qua hắn và đi về phía tôi.

Tôi ngửi thấy một làn gió thơm tho thổi tới, Đới Điềm Điềm nghiểm nhiên đã ngồi ở bên cạnh tôi.

Động tác khom lưng chuyển ghế của Quách Dương nhất thời cứng đờ, mắt thường cũng có thể thấy được sắc mặt của hắn ta đang trầm xuống.

Cả phòng tiệc bỗng chốc tĩnh lặng hẳn, ảnh mắt của mọi người đồng loạt nhìn vào tôi và Đới Điềm Điềm.

“Sao vậy?” Đới Điềm Điềm mở to mắt nhìn xung quanh, giả bộ vô tội: “Sao đột nhiên mọi người lại im lặng như vậy, không nói gì nữa?”

Quách Dương mở miệng, sắc mặt rất khó coi, mà nói: “Điềm Điềm, em ngồi sai chỗ rồi.”

“Haiz, thì ra là vì chuyện này sao? Tất cả mọi người đều là bạn học, ngồi chổ nào cũng như nhau thôi mà.”

Đới Điềm Điềm che miệng cười khẽ, nũng nịu nói: “Mau gọi món đi, người ta sắp chết đói rồi.”

“……”

Không khí trong phòng trở nên nặng nề, Quách Dương cũng vô cùng xấu hổ.

Hầu như tất cả mọi người đều nhìn trộm về phía Đới Điềm Điềm, và người ngồi bên cạnh cô ấy là tôi, trong mắt mọi người tràn ngập sự khó hiểu, nghi hoặc và sự tò mò.

Đới Điềm Điềm làm như không có gì, vẫn cứ cười khanh khách như thường ngày.

Quách Dương trầm mặc một hồi, nhấc chân đi tới.

Vương Bằng nhìn ánh mắt của Quách Dương như hiểu ý, đứng dậy và để trống vị trí bên cạnh Đới Điềm Điềm.

“Gọi món đi.” Quách Dương ngồi xuống, trên mặt cố nặn ra một nụ cười, nói: “Vương Bằng, đi gọi nhân viên phục vụ tới, để mọi người gọi món ăn. Tất cả mọi người đừng khách khí, muốn ăn gì uống gì đều gọi lên. Tuy tôi không mang theo nhiều tiền lắm, nhưng không phải còn có Trần đại công tử ở đây sao, đúng không?”

Quách Dương vừa nói chuyện vừa nhìn về phía tôi, trong ánh mắt lóe lên ác ý mà không che giấu chút nào.

Sau khi gọi đồ ăn, không lâu sau các loại thức ăn và rượu đã được lần lượt bưng lên.

Bầu không khí nặng nề trong phòng cuối cùng cũng tạm thời dịu đi, rất nhanh lại trở nên náo nhiệt.

Quách Dương dường như đã quên mất chuyện vừa rồi, vẻ mặt ôn hòa vui vẻ, tỏ ra rất ga lăng mà chăm sóc Đới Điềm Điềm, thỉnh thoảng còn hỏi han ân cần vài câu.

Đám người Vương Bằng cứ nói ra nói vào, phối hợp ăn ý để giúp đỡ Quách Dương, mục đích cũng rất rõ ràng, chính là tác hợp Quách Dương và Đới Điềm Điềm, cố gắng chuốc say Đới Điềm Điềm.

Chỉ là kinh nghiệm trong tửu trường của Đới Điềm Điềm rõ ràng cao hơn mấy người này rất nhiều, trước sau như một đều nở nụ cười rất dịu dàng, lời nói cẩn thận, nhưng căn bản cô ấy không uống bao nhiêu.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, so với lúc trước, thái độ của Đới Điềm Điềm đối với Quách Dương lãnh đạm hơn rất nhiều.

Ít ra trước kia mặc dù Đới Điềm Điềm chưa chấp nhận Quách Dương, nhưng cũng không ngại biểu hiện một số hành động ngọt ngào với hắn.

Nhưng hiện tại, cho dù là một cái nắm tay, hay là một cái ôm bả vai của Điềm Điềm, đều bị cô ấy tránh đi một cách âm thầm lặng lẽ.

Nhưng điều làm cho những người khác phải khiếp sợ chính là, thái độ của Đới Điềm Điềm đối với Quách Dương rất lãnh đạm nhưng đối với tôi lại vô cùng nhiệt tình.

Từ lúc thức ăn được mang ra đến bây giờ, cô ấy luôn chủ động nói chuyện với tôi, thậm chí còn cười duyên mà gắp thức ăn và rót rượu cho tôi nữa.

Diễn biến này đều khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt không dám tin.

Sắc mặt Quách Dương càng ngày càng khó coi, rõ ràng đang rất là ức chế.

“Wow, cái này ngon quá. Cậu mau nếm thử xem.”

Đới Điềm Điềm to vẻ kinh ngạc, gắp một con hàu vào đĩa của tôi, dịu dàng nói: “Ăn cái này rất tốt cho sức khỏe, đặc biệt là đối với đàn ông, rất bổ đó.”

Nói xong, đôi mắt mộng nước của cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi, che miệng cười haha.

Nữ nhân này thật là dâm đãng đến mức không để lộ vết tích mà!

Đây rõ ràng là đang trêu chọc tôi!

Tôi không có cảm tình gì với Đới Điềm Điềm, nhưng cũng không có ác cảm.

Quan hệ trước kia vẫn chỉ là bạn học bình thường, chưa bao giờ xã giao hay giao lưu với nhau, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng chưa được vài câu.

Cô ấy sở dĩ làm vậy, đương nhiên là bởi vì một chữ: Tiền!

Trong lòng tôi hiểu được, do sự việc vừa xảy ra trong hành lang, đã làm cho Đới Điềm Điềm hiếu kì và rất tò mò về thân thế của tôi.

Đối với một người lập chí gả vào hào môn, có thể đùa cợt với vô số những chàng trai phụ nhị đại như quả bóng trong lòng bàn tay mà nói, cô ta đang vô cùng cấp thiết muốn nắm rõ thân thế của tôi.

Cho nên đối mặt với sự trêu chọc của cô ấy, tôi cứ giữ nguyên tắc không chê món ngon tự dâng lên miệng vậy.

Nhưng tuyệt đối sẽ không thật sự để tâm đến.

Nhìn bộ dạng lẳng lơ và ánh mắt long lanh của cô ấy, tôi cười cười, ngả ngớn nói: “Thật không, tôi còn không biết ăn hàu sống lại có tác dụng như vậy, sao cậu lại hiểu rõ quá vậy?”

“Người ta đọc trong sách thôi mà.” Đới Điềm Điềm một tay chống má, cười dịu dàng nói: “Cậu mau nếm thử đi, thử xem có phải thật sự bổ dưỡng như tin đồn trong truyền thuyết hay không?”

Tôi ăn hết con hàu sống và hỏi cô ấy: “Sau khi ăn xong phải thử thế nào đây?”

“Thử như thế nào cũng được mà, cậu quyết định đi.” Đới Điềm Điềm nhìn ta đầy quyến rũ, sau đó làm như vô tình vươn cái lưỡi đinh hương ra, nhẹ nhàng liếm liếm khóe môi, như ngầm biểu lộ ý nghĩa khiêu khích tôi một cách rất rõ ràng.

“Bốp!”

Quách Dương đột nhiên đập đũa lên bàn, một tiếng động trầm đục vang lên khiến nhiều người khác giật nảy mình.

Nhìn thấy sắc mặt khó coi của hắn, đám người Vương Bằng rụt cổ lại, không dám lên tiếng.

Quách Dương hít một hơi thật sâu, cố nặn ra vẻ tươi cười trên mặt, thấp giọng nói: “Điềm Điềm, hôm nay em làm sao vậy?”

“Sao vậy?” Đới Điềm vẻ mặt vô tội trả lời một câu, sau đó vẫn tiếp tục quay đầu nhìn tôi, “Thiên Vị, rượu của anh hết rồi, để em rót cho anh.”

Cô ấy vừa gọi Thiên Vị là anh sao?!

Quách Dương siết chặt nắm tay, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, cảm giác tức giận hiện rõ trong ánh mắt của hắn, rõ ràng đã đạt đến cực hạn.

Đột nhiên, tôi cảm thấy ống tay áo của mình bị người khác kéo lại.

Quay đầu nhìn lại, liền thấy biểu tình trợn mắt há hốc mồm của Lưu Văn Bân.

Cậu ấy nhìn tôi như nhìn thần tiên, khiếp sợ nói: “Lão Trần, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Cậu mau nói cho tôi biết đi, cậu đã làm như thế nào?”

“Chuyện gì vậy?” Tôi hỏi cậu ấy.

“Thì Đới Điềm Điềm đó!” Lưu Văn Bân thấp giọng nói: “Trong trường học cô ấy nổi tiếng là hoa khôi tham tiền, từng hảo sảng tuyên bố không phải tỷ phú thì nhất định không gả! Hơn nữa đẳng cấp của cô ấy rất cao! Cậu đừng nhìn Quách Dương theo đuổi cô ta thời gian dài như vậy, nhưng chưa từng lấy được một chút lợi lộc nào cả, ngược lại còn bị cô ta đùa giỡn cho xoay vòng vòng! Nhưng bây giờ cô ấy… đối với cậu lại…”

Lưu Văn Bân đã có chút loạn ngôn rồi.

Tôi thấy có chút buồn cười, nói: “Không phải cậu đã nói ra đáp án luôn rồi sao.”

“Đáp án nào?” Lưu Văn Bân sửng sốt và nghi hoặc.

“Tiền.” Tôi cười và chỉ vào chính mình, nhẹ giọng nói: “Đới Điềm Điềm nếu là một người con gái tham tiền, bây giờ lại trêu chọc tôi với thái độ khác hẳn lúc trước, chắc chắn là đột nhiên phát hiện ra tôi là một người có rất nhiều tiền.”

“……” Lưu Văn Bân trầm mặc một chút, sau đó cười nhạt, “Cắt!”

“Tôi đã nói sự thật cho cậu biết, cậu không tin thì tôi cũng chịu. Nào, chúng ta cùng uống thêm một chén nữa.”

Tôi nhún vai, bưng ly lên đang muốn uống rượu, lại cảm thấy phía dưới bàn có một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên đùi tôi.

Tôi dừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía Đới Điềm Điềm.

Đới Điềm Điềm giả bộ như không có việc gì xảy ra, bình thản gắp thức ăn.

Nhưng bàn tay mềm mại dưới bàn kia, bắt đầu nhẹ nhàng vuốt lướt lên xuống trên đùi của tôi, thậm chí còn dùng ngón tay nhẹ nhàng búng một cái ngay vị trí cậu nhỏ của tôi.

Mẹ nó, người phụ nữ này dâm đãng đến mức không có giới hạn.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement