Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)

Advertisement

“Tôi không đồng ý." 

Lời nói vừa dứt, thần sắc của Trần Minh Vũ đột nhiên trở nên đen ngòm như bao công. 

Thân phận của tôi bây giờ là một đứa con riêng được gia tộc vô cùng coi trọng, làm cho Trần Minh Vũ sinh ra sự tò mò và xem trọng đối với thân phận của tôi và cha tôi, cho nên mới có lòng kết giao với tôi, muốn có thêm một chiến hữu bên trong gia tộc. 

Cho nên anh ta cũng không ngại nhượng bộ một chút trong chuyện của Hạ Trường Minh. 

Nhưng mà 20% cổ phần của tập đoàn Minh Đức, anh ta nghĩ rằng như vậy đã là cực hạn của việc nể mặt tôi rồi, nhưng không ngờ rằng tôi lại không đồng ý, điều này làm cho anh ta trong chớp mắt nổi cơn giận dữ. 

"Thiên Vị, anh họ đã nể mặt em như vậy, nên cũng hy vọng em phải biết thân biết phận. Không sai, chúng ta tuy rằng là người trong một nhà, nhưng chỉ dựa vào một câu nói liền để muốn anh từ bỏ một khoản lợi nhuận khổng lồ như vậy, em xem có ngây thơ quá mức không?" 

Âm thanh của Trần Minh Vũ từ từ lạnh xuống, lộ ra 

một thái độ bất mãn nhè nhẹ. 

Còn trong lòng tôi thì đang vô cùng thong thả. 

Nếu anh ta dám nói chuyện với tôi như vậy, đủ để chứng minh anh ta chỉ biết đến thân phận “con riêng" trong gia tộc của tôi mà thôi, ngoài ra không biết gì khác. 

Nói cách khác, tôi vẫn còn ở bên trong bóng tối, thân phận vân chưa bị bại lộ ra bên ngoài cũng như nội bộ bên trong gia tộc. 

 

Nếu như vậy, vậy thì không có gì phải lo lắng nữa. 

 

Đương nhiên, chuyện trước mắt vẫn phải giải quyết cho xong. 

Tôi chậm rãi vuốt ve ly rượu trong tay, ngửa đầu nhấp một ngụm rượu, đối chọi gay gắt nói: "Chỉ 20% cổ phần... anh họ à, mặt mũi của em đáng giá hơn số cổ phần này nhiều lần đó.” 

"Haha!” Trần Minh Vũ giận quá hóa cười, lạnh lùng nói: "Mặt mũi của em ở chỗ anh chỉ có thể trị giá 20% mà 

thôi, đây đã là cực hạn rồi! Em nếu không phải một tên ngốc, chắc hẳn cũng đã cảm nhận được thành ý của anh rồi chứ." 

“Tất nhiên là cảm nhận được rồi, nhưng vẫn chưa đủ." Tôi nhẹ giọng nói. 

Trần Minh Vũ nghe vậy ánh mắt lại tức giận thêm vài phần, sắc mặt đen ngòm như bao công. 

Bầu không khí đối chọi gay gắt giữa hai người chúng tối càng ngày càng căng thẳng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn toàn trở mặt. 

Thấy tình hình như vậy, Tống Tổ Đức đang đứng bên cạnh với vẻ mặt vô cùng sợ hãi bỗng ánh mắt sáng bừng lên, dường như đã nhìn thấy một tia hy vọng sống sót. 

Nhưng hắn ta vẫn như trước không dám lộn xộn, chỉ có thể mong chờ tôi và Trần Minh Vũ đàm phán thất bại sau đó triệt để trở mặt với nhau, chỉ có như vậy nói không chừng hắn ta mới có thể giữ lại cái mạng của mình. 

Đáng tiếc, diễn biến của sự việc lại lần nữa năm ngoài dự liệu của hắn. 

"Nói thật cho em biết, chuyện này không phải anh em mình có thể quyết định được! Nếu như em cảm thấy bản thân mình có mặt mũi lớn hơn vậy... Haha, vậy em trực tiếp gọi điện cho cha của anh đi, anh sẽ không ngăn cản 

em." 

Trần Minh Vũ dập tắt điếu xì gà trong tay, động tác 

thô bạo và bộc lộ sự bất mãn cũng như cơn tức giận trong lòng anh ta. 

Xem ra muốn giải quyết chuyện của anh Hạ, nhất định phải nói chuyện với Trần Hồng. 

Vẻ mặt tôi lạnh nhạt, sau khi suy nghĩ một chút, liền lấy điện thoại di động từ trong túi ra. 

Trần Minh Vũ nhìn thấy động tác của tôi, lộ ra nụ cười lạnh khinh thường, "Có cần tôi cung cấp số điện thoại cho em không, em họ. 

“Không cần." Tôi khoát tay, trực tiếp bấm số điện thoại của Chu Thái Vi. 

Điện thoại chỉ vang lên hai tiếng đã được kết nối, trong điện thoại truyền ra giọng nói dịu dàng của Chu Thái Vi, "Alo, thiếu gia.” 

Tôi đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Bên trong gia tộc, có bao nhiêu người biết đến tôi?" 

Chu Thái Vi bị tôi hỏi cho sửng sốt, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, liền trả lời: “Ngoại trừ chủ tịch, lão phu nhân và tôi ra, còn có năm người biết đến anh, đều là những thân tín trung thành nhất của chủ tịch, có thể tín nhiệm tuyệt đối.” 

Tôi hỏi: "Trong năm người này có Trần Hồng không?” 

"Có. Trần Hồng là con trai trưởng của nhánh thứ ba, theo quan hệ huyết thống thì ông ta là chú họ của anh. 

Ông ta từ khi còn trẻ đã đi theo bên cạnh phụ thân anh, là người được phụ thân ngài một tay đào tạo và đề bạt lên, tuy rằng tính cách khốc liệt, thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng đối với phụ thân ngài thì tuyệt đối trung thành, chuyên phụ trách thay gia tộc xử lý những chuyện bí mật. Lúc trước cũng chính ông ta là người phụ trách đem tóc của ngài đến bệnh viện để làm giám định DNA." Chu Thái Vi trả lời. 

Việc giám định DNA quan trọng như vậy, nếu cha tôi có thể giao cho ông ấy, chứng tỏ ông ấy thật sự là người thân cận tín nhiệm bên cạnh cha tôi rồi. 

Nhưng ông ta đã biết thân phận thật sự của tôi, nhưng ngay cả con ruột của mình cũng không tiết lộ, đủ để chứng minh sự trung thành của ông ta đối với cha tôi. 

Tôi nghe vậy khẽ gật đầu, nói: "Thông báo cho ông ta, để ông ta liên lạc với tôi.” 

“Vâng, thiếu gia." Chu Thái Vi không hỏi tại sao, trực tiếp đồng ý, sau đó liền cúp điện thoại. 

Còn lúc này, Trần Minh Vũ đang ngồi bên cạnh vân luôn cười lạnh, thần sắc đã có chút thay đổi. 

Mặc dù anh ấy không biết người vừa nói chuyện với tôi là ai, nhưng cái câu “bảo ông ấy liên lạc với tôi" vừa này, khiến anh ấy cảm thấy có gì đó không đúng lắm. 

"Ông ấy" trong câu nói vừa rồi, rõ ràng là đang chỉ cha anh ấy Trần Hồng. 

Nhưng tôi chỉ là một đứa con riêng của gia tộc, mà 

dám dùng giọng điệu ra lệnh cho Trần Hồng chủ động liên hệ với tôi ư? 

Thần sắc của Trần Minh Vũ càng ngày càng phức tạp, trong lòng chậm rãi dâng lên một loại dự cảm không tốt. 

Sau khi cúp điện thoại, tôi trực tiếp đặt điện thoại lên bàn, cười cười với Trần Minh Vũ, nói: "Đừng nóng vội, hắn 

 

cha của anh sẽ gọi ngay thôi." 

Quả nhiên, vỏn vẹn chỉ một phút sau, điện thoại di động trên bàn liền phát ra tiếng chuông dễ nghe. 

Khóe mắt của Trần Minh Vũ giật giật, giống như vừa bị giật mình vậy, vội vàng nhìn về phía màn hình điện thoại, sau đó thần sắc trong nháy mắt đã trở nên ngây dại 

ra. 

Thật sự là số điện thoại của cha anh ta. 

tôi. 

Trần Minh Vũ hít một hơi thật sau, liền kinh ngạc nhìn 

Tôi liền bắt điện thoại, trong điện thoại truyền đến giọng nói ôn hòa của một người đàn ông trung niên. “Alo, là Thiên Vị sao?" 

Tôi cười cười, mở miệng nói: "Là tôi đây, xin chào chú họ." 

“Haha haha, được, được rồi." Trần Hồng ở đầu dây bên kia điện thoại thoải mái cười to, giọng nói lộ ra sự thân mật và hiền hòa, "Đây là lần đầu tiên hai chú cháu chúng ta nói chuyện với nhau đó! Chú vẫn luôn muốn đến Lôi Trạch để thăm con, nhưng cha của con cứ không cho. Cháu ngoan của chú, cuộc sống ở Lôi Trạch vẫn ổn chứ?" 

Giọng nói của Trần Hồng trong điện thoại rất lớn, ngay cả Trần Minh Vũ ở bên cạnh cũng có thể nghe được rõ ràng. 

Anh ta không nhịn được mà lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi. 

Trần Hồng được bên ngoài đánh giá là đao phủ số một dưới trướng của Trần Long Tượng - gia chủ của tập đoàn Trần Thị, nhưng phong cách làm việc từ trước đến giờ hoàn toàn không phô trương, ngược lại vô cùng lạnh lùng tàn khốc, thủ đoạn thì hết sức tàn nhẫn. 

Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Trần Minh Vũ đối mặt với cha 

của mình ngay cả thở mạnh cũng không dám, cũng chưa bao giờ thấy ông ấy lại thân mật và hiền hòa với một người khác như vậy? 

Trần Minh Vũ không nhịn được mà mở to hai mắt nhìn tôi, vẻ mặt càng ngày càng ngây dại ra. 

“Tất cả đều rất tốt, chú họ." Tôi cười trả lời. 

"Vậy thì tốt rồi. Nếu có người dám làm con không hài lòng, nhớ kỹ nhất định phải nói cho chú biết, chú nhất định sẽ dẫn người lập tức tới đó để giúp con, giúp con róc xương lóc thịt tên đó ra!" Trần Hồng cười to nói. 

Trần Minh Vũ nghe thấy không khỏi sợ run cả người. 

"Làm sao có thể như vậy chứ, người của Trần Gia chúng ta không thể dễ dàng bị người khác ức hiếp được, nhưng cũng sẽ không tùy tiện ức hiếp người khác. Ai dám làm con không hài lòng, không cần chú họ phải ra tay đâu, tự con xử lý là được." 

“Haha, nói rất hay." Trần Hồng lần thứ hai cười to một cách thoải mái, "Chuyện làm ăn kinh doanh của con ở Lôi Trạch chủ đã biết hết rồi, không thể không nói, con đã làm rất tốt. Mặc dù có sử dụng một chút thủ đoạn, nhưng trong mấy tháng ngắn ngủi mà đã đạt được thành tích như vậy đích thực đã nằm ngoài dự đoán của cha con và mấy chú. Chú càng ngày càng mong con có thể sớm trở về gia tộc, cháu trai à, đến lúc đó... chắc biểu cảm của một số người 

sẽ vô cùng đặc sắc đó, haha haha!" 

Giọng nói của Trần Hồng không ngừng biểu lộ sự hưng phấn và tán dương tôi, có thể nhận ra trong lời nói của ông ta chứa đầy một bụng phẫn hận và oán khí đối với một số người nào đó, có vẻ như đang cùng cha tôi chuẩn bị một kế hoạch gì đó, và hình như kế hoạch này liên quan đến việc chuẩn bị cho tôi quay về gia tộc. 

Tôi và Trần Hồng thông qua điện thoại hàn huyên thêm vài câu, chợt nghe Trần Hồng cười nói: "Thôi được rồi, Thiên Vị, đưa điện thoại cho tên tiểu tử Trần Minh Vũ đi, để chú nói chuyện với nó." 

“Chú, chú biết chuyện đang xảy ra sao?" Tôi nhịn không được mà trừng to hai mắt. 

"Haha, con đột nhiên cho người liên hệ với chú, chẳng lẽ lại không có nguyên nhân đặc biệt gì sao? Vừa đúng lúc tên tiểu tử nhà chú cũng đã đến Lôi Trạch để thay chủ xử lý công việc, chỉ cần suy ngâm một chút, liền đoán được hai đứa con đã chạm mặt nhau rồi." 

Trần Hồng cười nói: "Mặc dù chú không rõ tình hình thực tế cho lắm, nhưng cũng có thể đoán được đại khái. Thiên Vị à, nếu tên tiểu tử đó có đắc tội với con, thì cho chú một chút mặt mũi, đừng chấp nhặt với nó. Nếu như là chuyện của tập đoàn Minh Đức, vậy con cứ trực tiếp làm chủ là được, cho dù quyết định của con như thế nào chú cũng không có ý kiến.” 

ו 

ondong 100. On an 

Lợi hại quá! 

Không hổ danh là nhân vật quan trọng của Trần Thị, quả nhiên tâm tư vô cùng tinh tế lại rất thông minh, tôi còn chưa nói gì, chú tôi đã dựa vào những manh mối ít ỏi mà đoán ra được bảy tám phần. 

Làm cho tôi thật sự thấy kinh ngạc. 

Tôi giật giật khóe miệng, tự trong đáy lòng mà tán 

dương một câu, "Chú họ, chú cũng thật sự quá trâu bò rồi! 

 

Chú... không phải cũng biết coi bói đó chứ?" 

“Đang khen hay đang chê chú đây hả?" Trần Hồng cười mắng một câu, nói: "Thôi nhanh lên, đưa điện thoại cho Trần Minh Vũ.” 

“Dạ được." 

Tôi đáp lại một tiếng, sau đó đưa điện thoại cho Trần Minh Vũ, cười nói: "Cha anh tìm anh. 

“Hả?" Vẻ mặt của Trần Minh Vũ vẫn ngây dại ra đó, 

nhìn tôi với khuôn mặt hết sức ngu ngốc. 

“Cha anh tìm anh, bảo anh nghe điện thoại kìa." 

"Hả? Ứm, ừ, được rồi.” 

Trần Minh Vũ rốt cục cũng lấy lại tinh thần, tay chân luống cuống cầm lấy điện thoại di động, nhịn không được lại nhìn tôi một cái, lúc này mới cẩn thận và run giọng nói: "Alo, cha à?"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement