Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)

Advertisement

Tôi nhìn vẻ mặt ảm đạm của cô nàng, không khỏi có chút đau lòng, hỏi: "Làm sao vậy?" 

“Không sao." 

Giản Âu Vi lắc đầu một cái, sau khi dừng một chút, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn tôi rất nghiêm túc nói: "Học trưởng, tôi biết anh vì muốn em phải ăn nên mới cố ý như vậy, nhưng mà anh thật sự không cần thương hại tôi, mặc dù tôi không có tiền, nhưng cũng có thể tự chăm sóc tốt cho mình. Cho nên lần sau đừng như vậy nữa được không?" 

Tôi nghe vậy không khỏi mỉm cười. 

Với mức độ thông minh của Giản Ấu Vi, thủ đoạn nhỏ vừa rồi quả nhiên không lừa được cô ta, nên bây giờ cô ấy phản ứng như vậy cũng không có gì lạ. 

loa. 

“Chuyện lần sau lần sau hãy nói." Tôi khoát tay qua 

Giản Ấu Vi có vẻ có chút bực mình, quay đầu sang bên khác mà uống từng ngụm từng ngụm nước trái cây. 

Ban đêm trên xe buýt vô cùng yên tĩnh, ngoài cửa sổ xe gió mát thổi hiu hiu, thổi tan sự oi bức của ngày hè. Tôi cùng Giản Ấu Vi ngồi cạnh nhau, chẳng biết tại sao, cô gái tinh khiết như bông hoa trắng nhỏ này, luôn có 

thể làm cho đáy lòng tôi cảm thấy thoải mái và bình yên. 

Có lẽ là bởi vì tôi và cô ấy đã từng trải nghiệm một cuộc sống tương tự nhau? Hoặc là trong xương cốt hai chúng tôi tồn tại sự quật cường và bướng bỉnh y chang nhau? 

Hơn hai mươi phút sau, xe buýt chậm rãi dừng lại trước cổng trường đại học Lôi Trạch. 

Sau khi xuống xe, Giản Ấu Vi nói với tôi: "Đến trường rồi, học trưởng anh mau trở về đi, tôi tự mình đi vào là được rồi.” 

“Để tôi đưa cô đến dưới lầu ký túc xá đi." Tôi cười cười, trực tiếp nhấc chân đi về phía cổng trường. 

Giản Ấu Vi hơi ngẩn ra, cũng nhanh chóng đuổi theo, cúi đầu đi ở bên cạnh tôi khoảng nửa thước. 

Tôi trêu chọc nói: "Sao vậy, sợ bị bạn học nhìn thấy, hiểu lầm quan hệ của hai chúng ta?" 

“Đúng vậy, em bị hiểu lầm cũng không sao, nhưng học trưởng anh đã có bạn gái rồi, lõ như bị chị Điềm Điềm hiểu lầm thì làm sao bây giờ?" Giản Ấu Vi nhỏ giọng giải thích, bỗng nhiên mặt lại đỏ cả lên, cắn môi không nói nữa. Tôi cũng không hiểu sao lại cảm thấy có chút xấu 

hổ. 

Mặc dù trong lòng muốn giải thích Đới Điềm Điềm cũng không phải là bạn gái của tôi Nhưng con mẹ nó ngay 

cả loại cảnh tượng kia cũng bị người ta nhìn thấy rồi, chuyện này còn có thể giải thích như thế nào chứ. 

Cũng không thể nói thẳng với cô ấy Đời Điềm Điềm chỉ là tình nhân được tôi bao nuôi, tôi và cô ấy chỉ là quan hệ tiền bạc và thân thể thuần khiết được?! 

Nếu thật sự nói như vậy, Giản Ấu Vi không coi tôi là một tên cặn bã biến thái mới là lạ. 

Ad 

Tôi giật giật khóe miệng, không nói gì hỏi: "Đúng rồi, 

 

hôm nay sao không thấy Hạ Đóa Nhi đi cùng cô? Bình thường hai người không phải đều như hình với bóng sao?" 

“Hôm nay Đóa Nhi được cha đón về nhà, nên không ở trường." Giản Ấu Vi nhỏ giọng trả lời. 

“À ra vậy. 

"Um." 

“A đúng rồi, tôi đột nhiên nhớ ra, thẻ sinh viên của cô 

vẫn còn ở chỗ tôi, tôi nhặt được nó lúc chúng ta lần đầu tiên đụng vào nhau, khi nào có thời gian tôi sẽ trả lại cho cô." 

"Thật sao? Hèn gì tôi tìm mãi vẫn tìm không thấy. Cảm ơn học trưởng, thật sự làm phiền anh rồi." 

“Đừng khách sáo, chuyện nhỏ mà thôi." "Um." 

“Um..." 

Hai chúng tôi lại không nói gì, không khí ít nhiều trở nên có chút quái dị, giống như ngay cả không khí cũng bắt đầu cảm thấy xấu hổ. 

Rất nhanh, chúng tôi đã đi tới dưới lầu ký túc xá của nữ sinh. 

Bên ngoài sân trường kia còn có vẻ có chút vắng vẻ và yên tĩnh, nhưng ở chỗ này lại hoàn toàn là một bộ mặt khác, xung quanh đều là các đôi tình nhân đang dựa sát vào nhau và ôm lấy nhau, cơ bản đều là các nam sinh đưa nữ sinh trở về ký túc xá, trước khi đi phải nắm bắt lấy khoảng thời gian quyến luyến vô cùng quý báu này, thậm chí còn một số cặp đôi trao nhau nụ hôn nồng nhiệt trước mặt mọi người. 

Khuôn mặt của Giản Ấu Vi đỏ bừng lên và lập tức dừng bước, nhẹ giọng nói với tôi: "Hôm nay thật sự cám ơn anh, học trưởng, cám ơn anh đã cứu tôi, mời tôi ăn đồ, còn 

đưa tôi trở về. Chờ sau khi tôi nhận được lương, tôi mời anh ăn cơm nhé?" 

“Được thôi." Tôi cười gật đầu. 

Tôi biết cô gái này có ân tất báo, tính cách tuyệt đối không lợi dụng lòng tốt của người khác, cho nên cũng không cự tuyệt. 

Giản Ấu Vi thấy tôi không chút do dự đã đồng ý, dường như cũng cảm thấy thoải mái nhẹ nhàng hơn, liền ngẩng khuôn mặt tươi cười lên và nói: "Nói trước nha, tôi không mời nổi những nhà hàng quá đắt tiền đâu, chỉ có thể mời anh ăn cơm ở căn tin trường học mà thôi, học trưởng anh đừng chê nha.” 

“Không sao, trước kia mỗi ngày tôi đều ăn cơm ở căn tin mà, có lúc còn không mua nổi thức ăn, cũng chỉ có thể ăn loại bánh mì rẻ nhất.” 

Tôi cười híp mắt nói ra sự thật, nhưng nhìn bộ dạng của Giản Ấu Vi có vẻ như không tin. 

Cô ấy hé miệng cười cười, nhẹ giọng nói: "Vậy tôi trở về ký túc xá trước, học trưởng anh cũng về sớm nghỉ ngơi đi." 

“Được, tạm biệt. 

“Tạm biệt học trưởng. 

Giản Ấu Vi vẫy vẫy tay với tôi, liền chuẩn bị xoay 

người tiến vào ký túc xá. 

Đúng lúc này, có hai nữ sinh vừa lúc đi đối diện với cô 

ta. 

Hai nữ sinh này nhan sắc cũng bình thường, dáng người nhìn cũng được, dưới chân thì mang tất chân màu đen và giày cao gót, váy ngắn đến mức khó khăn lắm che hết được cái mông, chiếc áo trước ngực hở hang đến mức lộ ra biết bao nhiêu cảnh xuân thì. 

Trong đó có một người trang điểm rất đậm, đôi môi đỏ mọng, người còn lại trang điểm hơi nhạt, nhưng tóc nhuộm thành màu tím nhạt, thoạt nhìn càng thêm chói mắt. 

Các cô ấy cười cười nói nói đi ra khỏi ký túc xá, sau khi nhìn thấy Giản Ấu Vi nhất thời sửng sốt, sau đó lộ ra thần sắc chán ghét. 

Giản Ấu Vi nhìn thấy các cô gái đó cũng hơi ngẩn ra, nhỏ giọng chào hỏi, "Tâm Duyệt, các cậu muốn đi ra ngoài sao?" 

Người được gọi là Tâm Duyệt đó chính là cô gái trang điểm đậm kia, cô ta không để ý đến câu hỏi của Giản Ấu Vi, mà chỉ nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, sau đó ánh mắt lại liếc nhìn tôi, sau khi dừng một chút, đột nhiên lộ ra vẻ mặt như hiểu rõ chuyện gì đó. 

“Chậc chậc, con người thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong." 

Cô ta nhìn Giản Ấu Vi với vẻ mặt hết sức khinh 

thường, âm dương quái khí nói: "Tôi còn tưởng cô mỗi 

ngày đi sớm về trễ thật sự là đang đi làm thêm bên ngoài, thì ra cũng là đi với đàn ông thôi. Nực cười, bề ngoài thì giả bộ ngây thơ trong sáng, trên thực tế đã sớm bị đàn ông chơi nát rồi?" 

lớn. 

Một câu nói ngắn ngủi nhưng tràn ngập ác ý cực 

Giản Ấu Vi không nhịn được mà nhíu mày, nói: "Tâm Duyệt, cậu đang nói cái gì vậy?" 

 

“Tôi nói sai sao?" Cô gái trang điểm đậm cao ngạo cười khẽ, "Gia cảnh bần hàn, phải làm thêm ngoài giờ, ngay cả cơm cũng không nó ăn, một bộ dạng nhu nhược, ngây thơ và đáng thương, haha, cánh đàn ông bây giờ không phải rất thích thể loại này sao. Chút tâm tư này của cô có thể lừa được người khác, nhưng không lừa được tôi!" 

Ánh mắt của Giản Ấu Vi trong chốc lát lóe lên lửa 

giận, nhưng có vẻ cũng không muốn phát sinh mâu thuẫn với cô gái kia, chỉ cắn chặt răng và thấp giọng nói: "Cậu hiểu lầm tôi rồi, tôi không phải loại người như cậu nói đâu. Không có gì thì tôi về phòng trước đây." 

đó. 

Nói xong, cô ấy liền nhấc chân muốn rời khỏi nơi 

Ai ngờ cô gái trang điểm đậm kia vẫn không chịu buông tha, tiếp tục cười lạnh châm chọc, "Bị vạch trần nên muốn nhanh chóng rời khỏi hả? Hừ, bình thường cô ý có Hạ Đóa Nhi giúp cô, rồi thì sao, hôm nay Hạ Đóa Nhi không có ở đây, nên cô không dám phản kháng à?" 

Giản Ấu Vi lại trầm ngâm một hồi, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, xoay người hướng về phía cô gái trang điểm đậm kia, bắt đầu nói đạo lý: "Lý Tâm Duyệt, chúng tôi là bạn học cùng lớp của nhau, hơn nữa còn là bạn cùng phòng, tôi hy vọng có thể giữ mối quan hệ tốt với cô, nhưng cô không có bằng chứng gì mà còn ác ý bởi nhọ tôi như vậy, cô cảm thấy làm vậy được sao?" 

"Bôi nhọ, bôi nhọ? Không có bằng chứng? Haha haha, đây không phải là chứng cớ sao?" 

Cô gái trang điểm đậm giơ ngón tay chỉ chỉ tôi, khinh thường châm chọc nói: "Nếu như bị mấy nam sinh khoa chúng ta biết được, cô gái mà bọn họ luôn nghĩ rằng vô 

cùng đáng thương và thuần khiết như một tờ giấy trắng, lại đi hẹn hò với một người đàn ông đến tận khuya mới trở về kí túc xá, chắc chắn trái tim bọn họ sẽ bị tan nát. Haha, cô chỉ có thể lừa gạt được bọn họ mà thôi." 

"Cái gì mà đi làm thêm ngoài giờ, tôi thấy cô mỗi ngày đi sớm về trễ, chắc cũng không phải làm công việc nghiêm túc gì đâu nhỉ? Cô thành thật nói với tôi đi, cô đi làm gái thì một đêm bao nhiêu tiền? Tôi quen biết không ít con cháu nhà giàu, nói không chừng còn có thể giúp cô giới thiệu khách hàng, ủng hộ cho cô nữa." 

Nói xong, cô gái trang điểm đậm và cô gái tóc tím phát ra tiếng cười ha hả vô cùng chói tai. 

Giản Ấu Vi cắn môi, khuôn mặt tái nhợt tràn ngập sự phẫn nộ. 

Nhưng cô nàng vốn không phải là một người thích tranh đấu với người khác, cho nên giờ phút này cho dù đã tức giận đến cực điểm, lại căn bản không biết phản kích như thế nào, hai tròng mắt bắt đầu chan chứa nước mắt, một dạng uất ức và không nói nên lời. 

"Bị tôi vạch trần nên không dám nói chuyện? Haha, coi như cô cũng biết điều đó." Cô gái trang điểm đậm và cô gái tóc tím ngẩng cao cái đầu cao ngạo sau khi đã giành thắng lợi, liền muốn nhấc chân rời đi. 

Tôi thì trực tiếp đá qua một cước, ngăn ở trước mặt hai cô gái kia. 

Hai người bọn họ hơi ngẩn ra, chợt lộ ra nụ cười lạnh, "Sao nào, muốn anh hùng cứu mỹ nhân hả, thay con ngựa của ngươi ra mặt?" 

Tôi hiện tại có chút tức giận. 

Tôi chậm rãi mở miệng, mặt không biến sắc, âm thanh rét lạnh như băng, "Trước khi tôi hoàn toàn nổi giận, các cô tốt nhất nên xin lỗi cô ấy đi." 

Hai cô gái trang điểm đậm kia có vẻ bị ánh mắt lạnh như băng của tôi dọa cho sợ, theo bản năng mà lui về phía sau nửa bước, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, lộ ra thần sắc thẹn quá hóa giận, giơ tay lên chửi bậy nói: "Ngươi con mẹ nó là ai hả? Lão nương tôi đây trước giờ chưa từng cúi đầu với ai bao giờ, ngươi muốn tụi tôi xin lỗi hả, mơ đi! Tôi xem ngươi có thể làm được gì?"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement