Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)

Advertisement

“Được rồi, vậy tôi đi đây." 

Trần Minh Vũ cười ha ha, kéo cô gái trong lòng đứng dậy, "Đi nào, cục cưng, mình đừng lãng phí thời gian ở đây nữa." 

Cô gái tiếp rượu tên Nhu Nhu kia ngoan ngoãn gật đầu, ai ngờ vừa mới đứng dậy hai chân liền mềm nhũn, thiếu chút nữa lại ngã ngồi xuống sofa. 

“Sao vậy, mới vừa sờ vài cái, chân liền mềm nhũn rồi sao?" Trần Minh Vũ nhướng mày cười dâm đãng nói. 

Cô gái kia liền hai má đỏ bừng, quyến rũ nói: "Đáng ghét, Vũ thiếu gia ngài không phải biết rõ còn cố hỏi 

sao.” 

“Hahaha, không sao, tôi đó dậy." Trần Minh Vũ ôm cô 

gái kia vào lòng, sau đó gật đầu nói: "Tôi đi hưởng thụ trước, hai người ở lại chơi từ từ." 

Từ Thanh đứng dậy đưa tiễn, cười nói: "Khách sạn bên cạnh đã sắp xếp phòng cho ngài rồi, Vũ thiếu gia, tôi cho người đưa ngài qua đó.” 

“Được, được.” Trần Minh Vũ cười tủm tỉm gật đầu. 

Lại nghe Từ Thanh lại tiếp tục thấp giọng nói: "Biết Vũ thiếu gia ngài sành ăn, tôi tự ý gọi thêm một cô gái xinh đã chờ ở phòng khách sạn, đêm nay... một súng hai phát nhé, Vũ thiếu gia!” 

“Haha, Anh Thanh quả thật hiểu tôi!" Trần Minh Vũ nghe vậy ánh mắt sáng lên, giơ tay vỗ vai hắn, cười ha hả nói: "Haha, tôi chịu không nổi nữa rồi." 

“Vậy thì mau đi đi nào." 

Từ Thanh cười ha hả, hướng ra ngoài cửa phòng hô to: "Người đâu, đưa Vũ thiếu gia đến phòng khách sạn bên cạnh!" 

“Vâng, Thanh gia." Đàn em lại gần cúi đầu nhẹ, "Vũ thiếu gia, mời đi theo tôi." 

Sau khi Trần Minh Vũ rời đi, Từ Thanh lại ngồi trở lại, vui tươi hớn hở bưng ly rượu lên, nói: "Thiên thiếu gia, tôi mời ngài thêm một ly nữa. 

Η 

“Được." Tôi bưng ly rượu lên, uống xong cười nhìn Từ Thanh, bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Anh Thanh, anh có biết gì về thành phố Tế Dương bên cạnh không?" 

“Tế Dương?" 

Từ Thanh sửng sốt một chút, trả lời: "Thiên thiếu gia ngài đang nói về mảng nào?" 

“Anh đang làm mảng gì vậy?" Tôi cười nói. 

Từ Thanh hiểu rõ gật đầu, trầm ngâm nói: "Thế lực xã hội đen của Tế Dương khác với Lôi Trạch chúng tôi. Nói một câu có chút khinh thường, Lôi Trạch hễ là người lăn lộn trên giang hồ, cũng được tôi thu nạp gần hết, còn làm về mảng đen đều là đàn em của tôi. Nhưng Tế Dương thì khác, thế giới ngầm ở đó đang là tình hình song hùng tranh bá, trong đó lão đại của một bên tên là Tạ Anh Quan, là người tàn nhẫn ác độc. Còn một bên khác là một người phụ nữ tên là Trịnh Dĩnh, bối cảnh có chút thần bí." 

"Hai thế lực ở thành phố Tế Dương đã tranh đấu rất nhiều năm, trong đó thế lực của Tạ Anh Quan mạnh hơn Trịnh Dĩnh một bậc, nghe nói hai năm nay đã chèn ép Trịnh Dĩnh đến mức không thở nổi, mất đi rất nhiều địa bàn và kinh doanh. Còn nghe nói sau lưng Trịnh Dĩnh có một nhân vật thần bí làm chỗ dựa, cho nên Tạ Anh Quan cho dù chiếm lợi thế cũng không dám trực tiếp giải quyết triệt để, lúc này Trịnh Dĩnh mới cho cơ hội nghỉ ngơi. Dù sao trên giang hồ đều là lời đồn, thật thật giả giả, không ai biết được." 

Tôi nghe vậy gật đầu, lại hỏi: "Nhà họ Lâm ở Tế Dương có biết không? Có quan hệ tốt với bên nào hơn?" 

“Tập đoàn y dược nhà họ Lâm sao? Từ Thanh sững sờ, trả lời: "Quan hệ giữa Lâm gia và Tạ Anh Quan tốt hơn, hoặc nói cách khác... Tạ Anh Quan cũng là vì được nhà Lâm ủng hộ, mới có được thực lực chèn ép Trịnh Dĩnh." Một hồi sau, Từ Thanh cẩn thận hỏi: "Thiên thiếu gia, ngài hỏi việc này là ... 

“Hai ngày sau, tôi có hẹn với Lâm Vĩnh Chí ở Tế Dương đánh nhau, cậu nhớ triệu tập nhiều đàn em một chút. Tôi mỉm cười nhìn hắn, nói: "Nhân cơ hội lần này, tôi giúp cậu mở rộng địa bàn đến Tế Dương!" 

Từ Thanh nghe vậy liền sửng sốt, ngay sau đó lại hưng phấn lên, kích động nói: "Mẹ nó, tôi đã không ưa Tạ Anh Quan lâu rồi! Trước kia đã chạm trán vài lần! Thiên thiếu gia, ý của ngài là... hai ngày sau chúng tôi sẽ giết chết Lâm Vĩnh Chí và Tạ Anh Quan ngay? Sau đó...” 

“Có cần giết hay không, đến lúc đó xem tình huống thế nào." Tôi nói: "Cậu nhớ dặn dò đàn em chuẩn bị thật kỹ trong hai ngày, đến lúc đó cứ nghe lệnh tôi." 

“Vâng, Thiên thiếu gia." Từ Thanh không dám hỏi 

nhiều nữa, vội vàng gật đầu. 

Tôi nhàn nhạt cười cười, an ủi nói, "Lần này nếu như thuận lợi, tôi sẽ cùng cậu bỏ vốn mở một công ty, lấy danh nghĩa công ty tiến quân vào thành phố Tế Dương, đem mấy quán bar, phí bảo hộ, cho vay nặng lãi ở đó từng bước từng bước xâm chiếm. Những lĩnh vực này cậu là chuyên 

gia, lúc đó sẽ phải tốn nhiều thời gian đó.” 

Từ Thanh ánh mắt hưng phấn nói: "Được, tất cả đều nghe Thiên thiếu gia!” 

“Uống rượu đi." Tôi cười vỗ vỗ vai Từ Thanh. 

Hai người nâng chén liên tục, rất nhanh rượu trên bàn đã uống gần hết. 

Mễ Lạp từ nãy đến giờ không nói mấy câu, bị tôi ép ôm vào lòng giả làm bạn gái của tôi. 

 

Tay của tôi từ bên hông luồn vào bên trong quần áo cô ấy, chưa lúc nào dừng lại, hầu như đã thăm dò hết cả phần thân trên của cô ấy, cuối cùng thậm chí còn đi vào bên trong quần đùi, cách một lớp quần lót mỏng manh, nhẹ nhàng vuốt ve vị trí giữa hai chân của cô. 

Mà theo đầu ngón tay lướt qua của tôi, quần lót của cô ấy cũng đã ướt hết một phần nhỏ, cơ thể núp trong lòng tôi không ngừng run rẩy nhẹ nhàng, cố ép đi hơi thở nặng 

nê. 

Lại là một chai rượu thấy đáy, Từ Thanh mặt đỏ bừng, cũng biết điều nói: "Hắc hắc, tôi cũng không uống được nữa rồi, Thiên thiếu gia, ngài ở lại chơi thêm với Mễ tiểu thư một lát, tôi phải đi trước đây..." 

“Được, cậu đi đi.” 

Tôi nhếch miệng cười, nhìn Mê Lạp đang năm trong ngực tôi thở dồn dập, mở miệng nói: "Đóng cửa lại, đừng để ai tới quấy rầy. 

“Vâng, Thiên thiếu gia yên tâm!" 

Từ Thanh cười hắc hắc, để cô gái tiếp rượu bên cạnh đó ra khỏi phòng. 

Theo cửa phòng đóng lại, tất cả âm thanh trên hành lang đều bị ngăn cách ở bên ngoài, tôi tắt bài hát đang phát, cả căn phòng liền trở nên yên tĩnh không tiếng động, thậm chí có thể nghe được tiếng thở dốc của Mễ Lạp. 

Thân thể mềm mại của Mễ Lạp khẽ run rẩy, nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn tôi, khuôn mặt dưới ánh đèn lờ mờ đã đỏ bừng, giống như quả táo chín mê người. 

Tôi rút tay ra khỏi quần đùi của cô ấy, rồi dựa vào ghế sa lon một cách thoải mái, sau đó lại châm cho mình một điếu thuốc. 

“Không thể nào, đừng nói lúc nãy anh lại làm em lên đỉnh rồi nhé? Tôi nhíu mày, cười híp mắt nhìn cô ấy. 

Mễ Lạp biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ lăng nhục, cắn 

răng nói: "Anh nói linh tinh gì vậy!” 

"Chẳng lẽ không phải sao? Anh thấy em vừa rồi rõ 

ràng là rất thích thú," Tôi vô tội buông buông tay, nói: "Cố nén không kêu ra tiếng có vất vả quá không em?" 

“Anh...” 

Mễ Lạp tức giận trừng mắt nhìn tôi nhưng lại không nói nên lời, hừ lạnh một tiếng đứng dậy bỏ đi. 

Tôi nhấc chân gác lên bàn, cản đường đi của cô ấy, "Đi đâu?" 

Cô ấy cúi đầu căm tức nhìn tôi, vẫn đỏ mặt như trước, lạnh lùng nói: "Tránh ra! Tôi muốn về nhà!” 

“Tôi có cho phép cô về nhà chưa?" Tôi mỉm cười, giơ tay nắm lấy cổ tay cô ấy, dùng sức một chút lại kéo cô ấy trở lại ghế sofa. 

“Anh muốn làm gì vậy?" Mễ Lạp hơi bối rối, cắn môi, khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh đèn lờ mờ lại có nét đẹp riêng. 

Tôi khẽ cười nói: "Em giả mạo làm bạn gái anh, lấy anh làm bia đồ đạn, ngay cả một câu cảm ơn cũng không nói đã muốn bỏ đi? Có phải bất lịch sự quá không." 

Mê Lạp chột dạ yên lặng, một lát sau mới cắn răng nhỏ giọng nói: "Cảm ... cảm ơn." 

"Em nói cái gì? Anh không nghe.” 

"Tôi nói cám ơn!” Mễ Lạp cắn răng lần nữa, tức giận 

nói: "Giờ tôi có thể về được chưa?!" 

“Không được. 

"Tại sao?!" Mễ Lạp tức giận trừng mắt. 

Tôi chậm rãi hút một hơi thuốc, đem sương trắng nồng đậm phun ở trên mặt cô, cười híp mắt nói: "Chỉ cần câu nói vừa rồi em là người phụ nữ của anh... Bây giờ trong phòng chỉ còn lại hai chúng ta, chẳng lẽ em không phải làm nghĩa vụ của bạn gái sao?" 

“Khụ khụ ...” 

Mễ Lạp bị khói thuốc làm sặc, hỏi: "Nghĩa vụ của bạn gái là gì?" 

“Đương nhiên là thỏa mãn nhu cầu sinh lý của bạn trai rồi." Tôi một tay kéo Mễ Lạp về, bàn tay trực tiếp bao trùm cặp vú của cô, cười nói: "Dù sao em cũng đã thỏa mãn, nhưng anh còn chưa có bắt đầu đâu!” 

"Ai... ai đã thỏa mãn?" 

Mễ Lạp hoảng sợ, mặt đỏ bừng muốn đứng dậy, "Trần Thiên Vi, tôi cảnh cáo ngươi, sự nhẫn nại của tôi là có giới hạn, đừng có được voi đòi tiên!" 

“Được đấy, dám nói chuyện với tôi như vậy." 

Tay kia của tôi nhẹ nhàng trượt xuống, cách lớp quần đùi vuốt ve bờ mông của cô ấy, cười nói: "Em quên mất lần trước ở hội sở Thanh Thạch rồi sao? Hay là... em cố ý làm như vậy, muốn trải nghiệm cảm giác lần trước một lần nữa?" 

“Nếu như vậy, đừng ngại cứ nói trực tiếp với anh, anh 

sẽ thỏa mãn em."

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement