Tôi, người thừa kế gia tộc tài phiệt - Trần Thiên Vị (full)

Advertisement

Sau khi Lâm Vĩnh Chí giới thiệu xong, chỉ thấy người chị Tống Khả Khanh có dải lụa đỏ đỉnh trên áo vươn bàn tay nhỏ bé về phía tôi, lễ phép nói: "Thiên thiếu gia, rất vui được làm quen với anh.” 

“Thiên thiếu gia, tôi là Tống Khả Mộng. 

Em gái Tống Khả Mộng cũng mỉm cười gật đầu với tôi, coi như đã chào hỏi xong, trên mặt từ đầu đến cuối vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, yên tĩnh ngồi ở trên ghế số pha. 

Cho đến lúc này tôi mới xem như đã phân biệt rõ ràng hai chị em bọn họ. 

Người mặc chiếc váy liền áo có thắt dây lụa đỏ tên là Tống Khả Khanh, là chị gái, tính cách tương đối yên tĩnh và sống nội tâm, sẽ không chủ động bắt chuyện với người khác, nhưng cách đối nhân xử thế thì rất phải phép. 

Còn người thắt dây lụa màu xanh lam chính là em gái Tống Khả Mộng, tính cách tương đối hoạt bát và cởi mở, thậm chí còn có chút tùy tiện thoải mái, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi đã trở nên vô cùng thân thiết với tôi. 

Tính cách của hai chị em này thật đúng là hai thái cực, một người nhiệt tình như lửa, một người im lặng như nước. 

Nhưng chỉ có tính cách là hoàn toàn khác biệt ra, diện mạo của hai cô gái này lại hoàn toàn giống nhau như đúc, thậm chí cho dù có lấy kính lúp để nhìn thật kỹ thì cũng chưa chắc sẽ tìm được điểm khác biệt. 

Lúc này, người em gái Tống Khả Mộng đang ngồi ở bên cạnh tôi, hai cái đùi vừa trắng vừa dài xếp chồng lên nhau, làn váy hơi nhăn lại một chút, lộ ra bắp chân trơn bóng mượt mà phía dưới, trên làn da có vẻ còn đang tản ra hào quang óng ánh. 

Chỉ thấy cô nàng lắc lắc ly rượu trong tay, sau đó hơi nghiêng đầu nhìn về phía tôi, cười hihi rồi mở miệng hỏi: "Thiên thiếu gia, anh là người ở đâu vậy? Trước đây chưa từng gặp qua anh đúng không?" 

“Tôi người Lôi Trạch." Tôi cười trả lời, sau đó tự châm cho mình một điếu thuốc. 

Khói thuốc lượn lờ bay lên trong phòng vip, lúc này tôi hơi hơi quay đầu lại nhìn, thì thấy Tống Khả Mộng đã an vị ở bên phải cách tối vài cm, thậm chí còn có thể cảm nhận được nhiệt độ trên người cô ấy. 

Khi cô ấy nói chuyện với tôi, thân thể cũng sẽ theo bản năng mà nghiêng về phía trước, vì vậy bên dưới cổ áo của cô ấy cũng lộ ra một khe rãnh hết sức mê người, cả mấy lần đều khiến ánh mắt của tôi không tự chủ được mà liếc nhìn xuống. 

Còn người chị gái Tống Khả Khanh thì yên tĩnh ngồi ở 

bên trái tôi, giữ một khoảng cách không thân thiết nhưng cũng không thất lễ, yên tĩnh ngồi nghe chúng tôi nói 

chuyện phiếm, trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, thỉnh thoảng còn nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu đỏ sẫm trong cái ly chân cao. 

Về phần Lâm Vĩnh Chí, cậu ta thì ngồi một mình ở ghế sô pha ngoài cùng bên trái. Rất rõ ràng là cố ý đem cặp song sinh chị em này đều nhường lại cho một mình tôi, 

 

hơn nữa còn thừa dịp hai chị em này không chú ý, lặng lẽ nháy mắt với tôi một cái, lộ ra một nụ cười mà người đàn ông nào cũng hiểu. 

Đang lúc nói chuyện phiếm và uống rượu với nhau, cửa phòng lại được gõ vang, lúc này có hai cô gái hơn hai mươi tuổi chậm rãi đi vào phòng. 

Hai cô gái này mặc dù không xinh đẹp và động lòng người như hai chị em song sinh, nhưng cũng không kém hơn là bao, hơn nữa dáng người còn rất nóng bỏng. 

Một người trong số đó có mái tóc dài nhuộm thành 

màu đỏ rượu, trên mặt được trang điểm tinh xảo, mặc một cái váy ngắn màu đen, lộ ra mảng lớn da thịt trắng nõn, trước lồi sau vểnh. 

Người còn lại thì hơi thấp một chút, nhưng khuôn mặt lại vô cùng đáng yêu, đặc biệt là phong cảnh trước ngực lại còn hết sức hùng vĩ, thoạt nhìn cứ cảm giác ngọn núi non đó cứ lắc lư qua lại. 

Tuy rằng tổng thể mà nói vẫn kém hơn hai chị em Tống Khả Khanh và Tống Khả Mộng một chút, nhưng cũng xem như đã vượt tiêu chuẩn. 

Dùng lời nói của Lâm Vĩnh Chí để mô tả, thì hắn đều là gái nhà lành. Dường như gia cảnh so với hai chị em Tống Khả Khanh còn tốt hơn một chút, xem như là một tiểu phú nhị đại. 

Hai cô gái sau khi đi vào phòng liền cười và chào hỏi hai chị em Tống Khả Khanh và Lâm Vĩnh Chí, hiển nhiên đều quen biết nhau, nhưng thoạt nhìn dường như cũng không quá thân thuộc. 

Hai cô gái vừa mới bước vào phòng liền tiến về phía Lâm Vĩnh Chí! Lâm Vĩnh Chí thân là một trong những đại thiếu gia đỉnh cấp của Tế Dương, đối với những cô gái này, sức hút của cậu ta hẳn hoàn toàn không thua kém tôi. 

Giới thiệu với các cô một chút. 

Lâm Vĩnh Chí tươi cười, trái ôm phải ấp, sau đó haha 

cười nói: "Đây là đại ca của tôi, Thiên thiếu gia!" 

Hai mỹ nữ vừa mới bước vào phòng liền nhìn về phía tôi, trong đôi mắt hiện lên một tia kinh ngạc. 

Chỉ thấy một mỹ nữ có dáng người cao gầy liền đứng dậy, trong giọng nói hơi cung kính, mỉm cười và dịu dàng nói: "Xin chào, Thiên thiếu gia.” 

Vị còn lại cũng không cam lòng yếu thế cũng lập tức lên tiếng, híp mắt cười cười, đáng yêu nói: "Thiên thiếu gia, thật vui khi có thể làm quen với anh." 

Trong phòng lúc này có hai nam bốn nữ, có thể nói là sự phối hợp mộng ảo nhất trong lòng của cánh đàn ông chúng tôi. 

Ngoại trừ Tống Khả Khanh khá là im lặng ra, mấy cô gái khác đều có tính cách cởi mở, đặc biệt là hai cô gái vừa mới bước vào, trò chuyện lại càng không kiêng kị gì, mở miệng ra toàn nói những chuyện khiêu dâm, lại còn có vẻ vô cùng phấn khởi. 

Không khí trong phòng từ đầu đến cuối hết sức náo nhiệt, mấy người chúng tôi vừa trò chuyện vừa uống rượu, thời gian dần dần trôi qua, chúng tôi không biết từ khi nào cũng đã uống rất nhiều rượu. 

Ngay cả Tống Khả Khanh lúc này cũng đã uống hết hơn nửa chai rượu đỏ, khuôn mặt ửng hồng, thoạt nhìn vô cùng mê người. 

Chỉ thấy Tống Khả Mộng lại uống thêm nửa ly rượu đỏ 

nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, tràn ngập hưng 

phấn đề nghị: "Ở trong phòng vip lâu vậy cũng không có ý nghĩa, hay chúng ta xuống dưới khiêu vũ đi?" 

“Được." 

Lời đề nghị này được ba người Lâm Vĩnh Chí nhất trí tán thành, nhưng tôi và Tống Khả Khanh thì cảm thấy không hứng thú lắm. 

Đương nhiên, căn cứ vào nguyên tắc số ít phục tùng đa số, đoàn người chúng tôi vẫn đi ra khỏi phòng, đi xuống sàn nhảy ở dưới lầu một của quán bar. 

Tống Khả Mộng tuy khá hưng phấn khi đề nghị cả đám khiêu vũ, nhưng sau khi đi xuống sàn nhảy thì lại không dám nhảy nhót gì, chỉ đi theo tôi và Tống Khả Khanh ngồi ở ghế bên cạnh, vừa uống rượu vừa cảm thụ bầu không khí điên cuồng và hoàn toàn khác biệt so với còn ở trong phòng vip. 

Lâm Vĩnh Chí thì dẫn theo hai mỹ nữ khác liền vọt vào giữa sàn nhảy. 

Tiếng nhạc đinh tai nhức óc trong đại sảnh quán bar, ánh đèn neon không ngừng lóe ra, còn có các mỹ nữ đang điên cuồng lắc lư và khoe khoang đường cong thân thế của mình, những nguyên tố này toàn bộ để tụ họp chung một chỗ, đích thực rất dễ dàng kích thích cảm xúc của con người, làm cho con người ta cũng muốn đong đưa thân thể theo từng nhịp tiết tấu đó. 

Đặc biệt là sự kích thích của cồn... trách không được quán bar luôn là nơi vừa có thể rửa mắt vừa có thể vui chơi thỏa thích, quả nhiên vô cùng hợp lý. 

Tôi nhìn đám tuấn nam mỹ nữ đang đong đưa thân thể trên sàn nhảy kia, vừa nghe nhạc, vừa quay đầu nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp và tinh xảo của Tống Khả Khanh và Tống Khả Mộng, trong lòng cũng nhịn không được mà cảm thấy tâm thần có chút chập chờn. 

 

Ngọn lửa nhỏ lúc tối vừa mới bị Giang Nhược Nhược gợi lên lúc này lại bắt đầu dâng lên. 

Tống Khả Khanh rõ ràng có chút không thích nghi được với không khí nơi này, chỉ thấy cô ta hơi nhíu mày, đứng dậy nhẹ giọng nói: "Ngại quá, tôi đi vệ sinh một chút." 

Tống Khả Mộng cũng vội vàng đứng dậy: "Khả Khanh, em đi cùng chị.” 

“Không cần, em ở đây chơi đi, chị sẽ lập tức trở về." Tống Khả Khanh cười cười, trên gương mặt lộ ra hai lúm đồng tiền vô cùng đáng yêu, sau đó liền xoay người rời đi. 

Tôi nhìn theo bóng lưng Tống Khả Khanh rời đi, hơi giật mình, trong mắt toát ra một sự tán thưởng. 

Ở một nơi thế tục như vậy, nhưng Tống Khả Khanh vẫn giống như một đóa hoa sen màu lam yên tĩnh và xuất trần, dường như có một loại ma lực vô cùng thần kỳ nào đó, khiến ai nhìn thấy cô ấy đều sẽ cảm thấy trong lòng vô cùng yên tĩnh và bình yên. 

“Có phải rất đẹp không?" Âm thanh mang theo một chút trêu chọc bỗng nhiên vang lên bên tai tôi. 

“Đúng vậy." Tôi theo bản năng mà gật đầu trả lời, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tống Khả Mộng đang cười hihi và nhìn chằm chằm vào tôi, trên khuôn mặt vẫn còn biểu hiện trêu chọc. 

Tôi có chút xấu hổ, ngượng ngùng cười cười, sau đó bưng ly lên và nhấp một ngụm rượu. 

Ai ngờ Tống Khả Mộng lại trực tiếp sáp lại gần, cười hihi nhìn tôi, hạ giọng nói: "Anh thành thật nói cho tôi biết đi, có phải anh thích chị của em không? Em có thể kể cho anh biết tất cả thông tin của chị ấy, ví dụ như chị ấy thích nghe nhạc gì, đọc sách gì, thích ăn món ăn hay đồ uống gì, hoặc là thích một người nam sinh như thế nào, thậm chí 

bao gồm cả số đo ba vòng của chị ấy em đều có thể nói cho anh biết được, anh có muốn biết không?" 

Tôi dở khóc dở cười nhìn Tống Khả Mộng, nói: "Cô làm như vậy là đang muốn giúp chị cô đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài sao?" 

“Xem anh nói cái gì kìa, em không phải thấy anh cũng không tệ sao, cho nên mới cho anh cơ hội lần này đó." 

Tống Khả Mộng liếc mắt xem thường tôi một cái, sau khi dừng một chút, bỗng nhiên lại ghé sát vào vai tôi, ghé vào lỗ tai của tôi mà nhỏ giọng nói: "Anh đừng nhìn Khả Khanh chị ấy gầy như vậy nha, nhưng dáng người rất có chất lượng nha, bí mật nói cho anh biết kích thước của chị ấy là 36D đó." 

“Phụt...” Thiếu chút nữa tôi đã phun ra một ngụm rượu, có chút dở khóc dở cười quay đầu nhìn về phía Tống Khả Mộng, sau đó hơi hơi sửng sốt. 

Tống Khả Mộng lúc này đang ghé sát vào vai của tôi, rồi tự nhiên quỳ gối trên ghế, chiếc váy liền áo màu trắng của cô ấy hơi rộng, từ góc độ của tôi rất dễ dàng có thể xuyên qua cổ áo để nhìn thấy hai nửa vòng tròn trắng nón bên trong, cùng với khe rãnh mẽ người ở giữa. 

Cái này... chắc cũng phải 36D rồi chứ? 

Tống Khả Mộng đã chú ý đến ánh mắt không hề nhúc nhích và có chút hư hỏng của tôi, liền cúi đầu nhìn xuống, sau đó lập tức hét lên một tiếng đầy kinh hãi, khuôn mặt 

trong chớp mắt đã ửng đỏ vô cùng, vội vàng đứng lên và 

che cổ áo lại, giọng đầy oán trách nói: "Đồ háo sắc!”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement