Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Đêm này, Tô Lam nhìn điện thoại cả buổi.

Muốn gọi điện cho Quan Triều Viễn, hỏi chuyện của Quan Khởi Kỳ và Tưởng Vân, sẵn tiện hỏi quan hệ giữa anh và Quan Khởi Kỳ. Nhưng nghĩ lại lại sợ anh sẽ hiểu lầm, định khuyên anh và Quan Khởi Kỳ, không những sẽ không thành công, ngược lại có thể sẽ khiến chuyện này tệ hơn.

Bây giờ không những Tưởng Vân nghĩ cô và Quan Khởi Kỳ có mờ ám, thậm chí đến cả Quan Triều Viễn cũng rất để ý mình tiếp tục qua lại với Quan Khởi Kỳ, nên cô cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Xem ra Quan Khởi Kỳ và Tưởng Vân thế nào, Quan Triều Viễn thế nào tạm thời cô cũng không có cách gì, cô cũng chỉ có thể im lặng nhìn diễn biến của chuyện này.

Bíp…

Đột nhiên wechat vang lên.

Tô Lam cầm điện thoại lên xem, lại là tin Quan Triều Viễn gửi đến.

“Nhớ em nhớ đến không thể ngủ, nên gửi tin nhắn cho em, không tính là phạm quy nhỉ?”

Nhìn tin nhắn này, Tô Lam mím môi cười.

Quan Triều Viễn nói quy tắc thế này từ bao giờ, trong ấn tượng của cô, anh vẫn luôn ngang ngược bá đạo, có điều bây giờ hình như anh đã bước vào xã hội văn minh, không những biết xin lỗi mà còn biết xin ý kiến.

“Hôm nay phá lệ.” Tô Lam nhanh chóng gõ bốn chữ này gửi đi.

“Hôm nay đã làm gì?” Trả lời trong vòng vài giây.

Tô Lam cầm điện thoại, cảm giác rất hạnh phúc, tình cảnh cầm điện thoại gửi tin nhắn cứ như mối tình đầu nhiều năm về trước.

“Tối qua uống với Kiều Tâm rất nhiều, ngủ cả buổi sáng, sau đó buổi chiều ra ngoài tìm việc làm.”

Sau khi Tô Lam trả lời, nhanh chóng lại có tin nhắn gửi qua, có điều rõ ràng trong câu chữ có cảm xúc.

“Em là phụ nữa còn uống rượu cái gì? Lại còn uống nhiều, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao?”

Thấy tin này, Tô Lam lập tức trả lời: “Có thể có chuyện ngoài ý muốn gì? Bây giờ là xã hội có pháp luật, an ninh của Giang Châu vẫn rất tốt.”

Sau khi tin nhắn được gửi qua, cả buổi không thấy động tĩnh gì, Tô Lam đang nghĩ có phải anh tức giận không?

Điện thoại vang lên tiếng bíp, lại có tin nhắn đến.

Lần này Tô Lam đọc tin nhắn anh trả lời lập tức hơi tức giận.

“An ninh của Giang Châu không tệ, anh chỉ sợ em lại tùy tiện bắt người vào khách sạn như lần trước.”

“Lần trước là ngoài ý muốn, được chưa?” Tô Lam trả lời ngay.

“Anh sợ sau này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn vậy nữa.” Có tin trả lời lại ngay.

Đọc đến câu này, Tô Lam suy nghĩ, sau đó gõ mấy chữ trả lời.

“Đương nhiên sau này em không ngu ngốc như thế.”

“Em là người ngốc có phúc của người ngốc, được chưa.”

“Nếu không phải có chuyện ngoài ý muốn kia, chúng ta sẽ không có chuyện sau đó.”

“Nên không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, em chỉ có thể có chuyện ngoài ý muốn với anh.”

“Anh thật ngang ngược.”

“Người đàn ông nào cũng bá đạo với người phụ nữ của mình, sao, em không thích à?”

“Thích thì sao mà không thích thì sao?”

“Thích thì anh bá đạo tiếp, không thích thì anh bá đạo tiếp đến khi em thích thì thôi.”1

“Đáng ghét!”

Trong chớp mắt, không khí nói chuyện thay đổi hoàn toàn, ấm áp mà dây dưa, hai người anh một câu em một câu gửi lời yêu thương.

“Hôm nay tìm công việc thế nào?” Nói lời yêu thương cũng kha khá rồi, đột nhiên Quan Triều Viễn chuyển chủ đề.
Tô Lam gõ mấy từ kể khổ: “Bây giờ công ty lớn đều không tuyển kế toán, tuyển kế toán toàn là công ty nhỏ, đãi ngộ và tương lai đều không tốt lắm. Nên em muốn tìm lại thử xem, thật sự không được thì tìm công ty nhỏ làm trước.”

“Bây giờ kinh tế suy thoái, công ty lớn đều cắt giảm biên chế, đương nhiên sẽ không tuyển kế toán, công ty nhỏ có tính lưu động lớn, nên sẽ tuyển nhân viên kế toán, anh đề nghị em đợi chứng chỉ của CPA lại tìm việc, lúc đó đã sang năm, phỏng chừng đến lúc đó kinh tế hẳn sẽ chạm đáy rồi tăng lên lại, với lại

qua sự thay đổi nhân viên đầu năm cuối năm, các công ty lớn hẳn sẽ thông báo tuyển dụng một lượng lớn nhân viên để lấp chỗ trống, em lại có chứng chỉ CPA, nên sẽ có sức cạnh tranh tương đối.” Quan Triều Viễn chỉ dẫn nghiệp vụ cho cô.
Tuy Tô Lam rất khâm phục sự nắm chắc của Quan Triều Viễn đối với kinh tế, nhưng cô vẫn cau mày.

“Đợi sang năm các công ty lớn mở lại cũng phải hai tháng, em không thể rảnh rỗi hai tháng nhỉ? Em thấy em vẫn nên tìm công việc làm trước, tránh ở nhà rảnh quá có bệnh.”

“Sao lại rảnh? Chúng ta có thể kết hôn, em làm bà chủ toàn thời gian không ổn à.”

Đọc tin nhắn này, Tô Lam bất giác trợn tròn mắt.

Ý gì vậy? Anh định cầu hôn sao? Có điều, sao tùy tiện thế?

Tô Lam bối rối, cô thật sự chưa nghĩ đến chuyện kết hôn.

Tuy cô và anh đã kết hôn một lần, nhưng ý nghĩa lần này và lẫn trước hoàn toàn khác nhau.

“Sao không nói chuyện?” Có thể đợi lâu quá không thấy tin trả lời của Tô Lam, Quan Triều Viễn lại gửi tin nhắn đến.

Tô Lam vội trả lời: “Không, em đi vệ sinh.”
“Anh còn tưởng em sợ rồi!” Bên kia lập tức trả lời lại.

“Em sợ gì?”

“Sợ kết hôn với anh.”

“Buồn cười, cũng chẳng phải em chưa kết hôn với anh bao giờ.”

“Đã thế, vậy chúng ta nhanh kết hôn đi.”

Đọc đến đây, Tô Lam lập tức thầm kêu không ổn, cô vừa không cẩn thận đã rơi vào bẫy khích tướng của anh.

“Em đang nói chuyện công việc với anh, sao anh lại chuyển chủ đề?” Tô Lam vội chuyển chủ đề.

“Thì bàn công việc, vị trí vợ của tổng giám đốc.” Bên kia dùng lý lẽ thẳng thừng.

“Em không có hứng thú với vị trí này.”

“Vậy thì vị trí vợ của Quan Triều Viễn anh.”

“Cái này khác nhau sao?”

“Đây là vị trí chỉ em có thể làm.”

“Sau đó em phải làm việc.”

“Anh không nói không để em làm việc bán thời gian, sau này công việc chính của em là vợ của Quan Triều Viễn, việc phụ thì tùy em.”
“Cái này thì có thể suy nghĩ.” Tô Lam hất cằm trả lời.

“Có điều em không muốn tìm việc phụ, anh có một đề nghị.”

“Đề nghị gì?” Tô Lam có hứng thú với việc này.

“Về Thịnh Thế làm việc đi!”

Đọc mấy từ này. Tô Lam lập tức bác bỏ.

“Em không muốn làm đồng nghiệp của anh!”

“Vậy thì là cấp dưới của anh.”

“Có gì khác biệt?”

“...”

Hai người cứ anh một câu, em một câu, nói chuyện đến rất khuya rất khuya, đến khi Tô Lam ngủ quên mất.

Hôm sau, mặt trời đã treo trên đỉnh núi, Tô Lam mới thức dậy khỏi giấc mơ.

Trời đất! Đã sắp mười giờ, sao cô lại ngủ nướng như vậy?

Đêm qua nói chuyện đến ba giờ, không ngủ nướng mới lạ, Quan Triều Viễn này, sáng nay cô không muốn ra ngoài tìm việc nữa, cứ ngày ngày chán chường như vậy, cô thật sự sắp ăn không khí rồi.
Cầm điện thoại xem thử, Tô Lam bất giác trợn tròn mắt, chỉ thấy mấy mươi tin nhắn Quan Triều Viễn gửi chưa xem.

Mở tin nhắn ra xem, Tô Lam đọc từng tin nhắn ngắn, bất giác thấy hạnh phúc tràn dâng trong lòng.

“Sao không nói gì?”

“Nói gì đi chứ?”

“Em ngủ rồi à?”

“Ngủ rồi?”

“Vậy anh cũng ngủ đây.”

“Ngủ ngon!”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement