Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Hai tháng sau, vào đầu hè, nam giới bắt đầu mặc áo sơ mi cộc tay, nữ thì bắt đầu mặc những chiếc váy mỏng nhẹ.

Chiều hôm đó, sắp đến giờ tan làm, Tô Lam nhận được một tin nhắn.

"Cô Tô, tối nay có tiện dùng bữa cùng tôi không?"

Tin nhắn là do Quan Khởi Kỳ gửi, nhìn thấy dòng này, Tô Lam hơi nhíu mày.

Kể từ ngày đó, anh ấy rất ít khi làm phiền đến cô, thỉnh thoảng ghé qua Thanh Sơn sẽ mang cho cô ít đặc sản quê nhà từ Giang Châu, thỉnh thoảng mới ăn với nhau một hai bữa cơm.

Cứ tầm mười ngày nửa tháng sẽ nhắn tin trò chuyện với cô, mấy câu đơn giản như nghỉ lễ vui vẻ hay chú ý chăm sóc bản thân, giống như một người bạn bình thường.

Đối với những thứ này, dĩ nhiên Tô Lam không tiện từ chối, nghĩ rằng nếu có thể làm bạn bình thường với Quan Khởi Kỳ cũng là một lựa chọn hay.

Sau khi xem tin nhắn chừng mười giây, Tô Lam nhắn lại.

"Lại đi công tác Thanh Sơn à?"

Mỗi lần anh ấy đến đây đều nói là đi công tác, tiện thể ghé thăm cô một lát, lời thoại Quan Khởi Kỳ, Tô Lam đã thuộc nằm lòng.

Quả nhiên, chuông điện thoại đã reo lên, là tin nhắn đáp lại của anh ấy.

"Có một vụ án cần tôi giải quyết."

Thấy vậy, Tô Lam mím môi cười, không biết là vụ án quan trọng đến mức nào mà khiến cho đại luật sư Quan phải bỏ ra mấy ngày chạy tới chạy lui như thế.

Nhưng Tô Lam cũng không vạch trần anh ấy, ngược lại còn vui vẻ trả lời tin nhắn.

"Vậy thì tôi sẽ làm hết khả năng chủ nhà của mình, buổi tối cùng nhau ăn thịt nướng được không?" Từ khi đến Thanh Sơn, cô biết rất nhiều quán ăn, cô ở một mình, công việc bận rộn thỉnh thoảng có thể tùy tiện ăn một chút, chưa kể quán ven đường hương vị cũng không tệ. Giang Châu bên kia là một đô thị sầm uất nên quán ven đường chỉ có ở phố ăn vặt, có lúc phải đi rất xa, không giống như ở Thanh Sơn, chỉ cần có khu dân cư sẽ có những quầy hàng ven đường.

"Được." Tô Lam vốn tưởng rằng anh ấy sẽ từ chối, dù sao người ta cũng là luật sư vàng, ngày thường đều lui tới những nơi đắt tiền dành cho người giàu, thế nhưng anh ấy lại đồng ý ngay lập tức.

Sau khi tan sở, Tô Lam vừa bước ra khỏi Công ty Kế toán Mỹ Uyển thì nhìn thấy chiếc Land Rover của Quan Khởi Kỳ đang đậu bên lề đường.

Nhìn thấy Tô Lam đi ra, Quan Khởi Kỳ xuống xe ngay lập tức, vẫy tay với cô, sau đó xoay người đi tới ghế phụ phía trước, lịch thiệp mở cửa xe cho cô.

Tô Lam mỉm cười với Quan Khởi Kỳ rồi lên xe.

Sau khi Quan Khởi Kỳ lên xe, nổ máy, chiếc Land Rover lái vào đường xe.

Lúc này, Giang Mỹ Uyển đang đứng ở bậc thềm, nhìn chiếc Land Rover đang mỗi lúc một xa, đôi mắt đẹp của cô ta chợt hiện lên vẻ đau thương và mất mát...

Sau khi màn đêm buông xuống, Quan Khởi Kỳ trong bộ âu phục, giày da, Tô Lam trong chiếc váy hoa ngồi trước một quầy thịt nướng ăn thịt xiên.

Tô Lam liếc nhìn xung quanh mịt mù khói, sau đó cười nói: "Tôi đoán anh là người ăn mặc lịch sự nhất ở đây!"

Quan Khởi Kỳ liếc nhìn người bên cạnh đang mặc rất thoải mái, nói: "Xem ra tôi nên mua hai bộ quần áo bình thường."

"Anh mặc size bao nhiêu? Chỗ tôi có một đồng nghiệp mở cửa hàng quần áo hàng hiệu ở Thanh Sơn, nhân lúc đang sale, tôi có thể mua tặng anh một bộ!" Tô Lam suy nghĩ trong chốc lát.

Lần trước, cô nhận điện thoại mấy nghìn tệ của người ta, đã đến lúc báo đáp ân tình này, nếu mua một bộ quần áo bình thường của thương hiệu lớn cũng phải hai ba nghìn tệ, hàng được chiết khấu thì sẽ vừa túi tiền của cô hơn.

"Anh mặc size XL." Những tưởng Quan Khởi Kỳ còn từ chối một lần cho có lệ nhưng không ngờ anh ấy lập tức cười, nói ra size quần áo của mình.
"Được, tôi sẽ gửi ảnh qua WeChat để anh chọn kiểu." Tô Lam cười nói.

Thật ra thì cô cũng thích những người thoải mái, ghét những người làm bộ làm tịch, ra vẻ này kia.

"Vậy anh cảm ơn trước nhé." Quan Khởi Kỳ hào phóng nói.

Tô Lam cười, hai người lại tiếp tục vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.

Nói về công việc, cuộc sống hàng ngày và cả mấy chuyện tầm phào, không nói thì thôi, giờ Tô Lam phát hiện cô và Quan Khởi Kỳ nói chuyện rất hợp.

Trong thành phố này, cô thật sự không có nhiều người để nói chuyện cùng.

Mỗi ngày cô đều bận rộn công việc, rồi về nhà nấu nướng, ăn cơm, ngủ nghỉ chỉ có một mình, cuộc sống vô cùng tẻ nhạt, nhưng lại rất bình yên, không khiến cô phải hoảng sợ, cô vẫn muốn tiếp tục sống một cuộc sống như thế...

Khoảng chín giờ, chiếc Land Rover chậm rãi đậu ở tầng dưới trong khu chung cư nơi Tô Lam đang thuê.
"Sáng mai tôi về rồi, đây là sặc sản địa phương của Giang Châu tôi mang cho em, em nấu nướng không tệ, có thể tự nấu mà ăn." Quan Khởi Kỳ vươn tay cầm lấy một chiếc túi từ ghế sau đưa cho Tô Lam. Tô Lam nhìn xuống chỗ trứng bắc thảo, bánh xuân và những đặc sản Giang Châu khác, trong lòng không khỏi ấm áp, trước đây khi còn ở Giang Châu mấy thứ này mỗi tháng cô đều ăn mấy lần, nếu không ăn sẽ cảm có cảm giác thiêu thiếu, chỉ là ở Thanh Sơn không mua được đặc sản Giang Châu chính hiệu như vậy.

"Cảm ơn anh." Tô Lam cong mắt, mỉm cười.

"Không còn sớm nữa, em về đi." Quan Khởi Kỳ nhìn thật sâu vào Tô Lam, trong mắt ánh lên một tia sáng.

Tô Lam sợ nhất là loại ánh mắt này, bởi vì nó làm cho cô cảm thấy áp lực, vì vậy, cô nhanh chóng mở cửa xe, quay đầu nói: "Tạm biệt!"
Nhìn chiếc Land Rover lái đi khuất tầm mắt, Tô Lam xoay người xách túi đi vào.

Vừa quay người lại, Tô Lam đột nhiên nhìn thấy một bóng đen đứng sau lưng mình, tim cô đập loạn một nhịp, sau đó hai chân mềm nhũn vì sợ hãi.

Đó là một người đàn ông có vóc người cao lớn, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, đôi mắt tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo trong bóng tối.

Khoảnh khắc tiếp theo, dưới ánh sáng mở ảo của đèn đường, Tô Lam cuối cùng cũng nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông đứng sau lưng cô.

Khi nhìn rõ khuôn mặt nghiêm nghị ấy, bàn tay đang ôm ngực của Tô Lam mới từ từ buông xuống.

Có nằm mơ cô cũng không ngờ lại gặp anh vào lúc này, không phải anh đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của cô rồi sao?

Bây giờ hẳn là anh phải đang sống hạnh phúc bên người mình yêu chứ? Sao lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình thế này?
Tô Lam có ngốc đến đâu cũng biết không phải tình cờ mà gặp được anh dưới lầu nhà mình thế này, chắc chắn anh đến đây có mục đích gì đó?

Tô Lam hơi nghi ngờ, giọng điệu rất lạnh lùng: "Là anh?"

Anh tiến lên hai bước, đến trước mặt cô, trong mắt hiện lên sự tức giận và khinh thường: "Có phải tôi thấy được chuyện không tốt của cô rồi đúng không?"

Nghe thấy những lời lẽ khinh thường của anh, sắc mặt Tô Lam trầm xuống, sau đó cô lạnh lùng nói: "Tôi và anh giờ đã không còn quan hệ gì nữa, chuyện của tôi có tốt hay không cũng chẳng liên quan gì đến anh!"1

Nói xong, Tô Lam cũng không cho anh có cơ hội nói lại, tức giận xoay người đi vào hành lang. Bước chân của cô hơi nhanh, trong lòng khó chịu, cho tới bây giờ, anh dựa vào cái gì mà dám quơ tay múa chân trước mặt cô vậy?

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement