Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Lời nói của Hồ Mỹ Ngọc khiến người vây xem đều chỉ chỉ trỏ trỏ Tô Lam.

Lúc này, Quan Khởi Kỳ bị chọc giận, anh ấy vươn tay chỉ vào Hồ Mỹ Ngọc, lạnh lùng cảnh cáo: “Hồ Mỹ Ngọc, cô phải xin lỗi Tô Lam vì những lời vừa rồi!”

“Tôi không xin lỗi đấy thì sao nào? Tôi biết sở trường của luật sư Quan là kiện cáo, anh có thể đến tòa kiện tôi, khi đó cũng để các đồng nghiệp trong giới luật sư của hai người xem anh nhảy vào dầu sôi lửa bỏng vì một người phụ nữ đã ly hôn thế nào!” Lúc này Hồ Mỹ Ngọc không lo ngại gì, điệu bộ chẳng hề sợ Quan Khởi Kỳ.

“Hừ, kiện loại người như cô sẽ xúc phạm đến nghề luật sư của tôi, tôi chưa từng đánh phụ nữ, xem ra hôm nay gặp phải cô cũng là vì một lần ngoại lệ rồi!” Nói xong, Quan Khởi Kỳ giận dữ bước tới trước, muốn đánh Hồ Mỹ Ngọc.

Tô Lam thấy thế thì vội kéo anh ấy lại: “Luật sư Quan, anh đừng kích động!”

Quan Khởi Kỳ là luật sư có tiếng ở Giang Châu, nếu thật sự đánh một cô gái ngay nơi công cộng, tin này truyền ra ngoài sẽ là một tin tiêu cực vô cùng bất lợi với anh ấy.

Hồ Mỹ Ngọc ở một bên thấy Quan Khởi Kỳ đi tới thật thì lập tức lùi lại hai bước, sau đó gân cổ la lên: “Luật sư đánh người! Luật sư đánh người!”

Bỗng chốc, quản lý của quán cà phê dẫn bảo vệ chạy tới phía này.

Thấy cảnh tượng ngày càng hỗn loạn, Tô Lam vừa đau đầu vừa tự trách, cô bất giác mang đến phiền phức cho Quan Khởi Kỳ nữa rồi.

Thế nên Tô Lam há miệng muốn nói, cô bồi thường váy là được rồi, hôn nay xem như để Hồ Mỹ Ngọc được hời, cô thật sự không muốn liên lụy đến Quan Khởi Kỳ.

Lúc này, một người đàn ông anh tuấn mặc vest xanh da trời đi tới, vươn tay nắm lấy tay Hồ Mỹ Ngọc, quan tâm hỏi: “Sao lại thành thế này?”

Nhìn thấy người đàn ông đó, Hồ Mỹ Ngọc lập tức trở nên vô cùng yếu ớt, khóc lóc kể khổ: “Anh Diệp, vừa rồi em bị người ta va phải, làm chiếc váy anh tặng em thành thế này!”

Người đàn ông đó quan sát Hồ Mỹ Ngọc từ đầu đến chân, thấy vết cà phê trên chiếc váy hồng thì cười an ủi: “Một chiếc váy thôi mà, anh mua cho em chiếc khác là được.”

“Nhưng họ cũng hϊếp người quá đáng, chẳng những không bồi thường váy cho em mà còn uy hϊếp muốn đánh em nữa!” Hồ Mỹ Ngọc giơ tay chỉ vào Quan Khởi Kỳ và Tô Lam.

Lúc này, tt quan sát người đàn ông trẻ tuổi được gọi là cậu Diệp này, anh ta chắc chưa đến ba mươi tuổi, khí chất ngời ngời đôn hậu, bộ vest trên người là mẫu đặt may của Armani, xem ra là một người không giàu thì cũng quyền thế.

Vừa rồi nghe Hồ Mỹ Ngọc nói chiếc váy Chanel cô ta mặc là của người đàn ông này tặng cô ta, xem ra lần này cô ta bám vào được người có tiền rồi.

Bình thường Hồ Mỹ Ngọc ăn vận có thể dùng từ xinh đẹp nhưng tầm thường để tả, chẳng trách hôm nay cô ta sửa soạn nhẹ nhàng thanh nhã, mặt cũng không trang điểm quá đậm, váy và giày cũng không phải loại như bình thường, thì ra là cố tỏ vẻ ngây thơ trong sáng trước người đàn ông này.

Tô Lam không thể hiểu được hành vi và cách đối nhân xử thế của Hồ Mỹ Ngọc, chỉ là trông người đàn ông đẹp trai ngời ngời này sao lại không có mắt mà đi thích loại người như Hồ Mỹ Ngọc nhỉ.

Người đàn ông đó theo hướng Hồ Mỹ Ngọc chỉ, nhìn về phía Tô Lam và Quan Khởi Kỳ.

“Khởi Kỳ?”

“Cậu Diệp?”

Lúc ánh mắt của Quan Khởi Kỳ và người đàn ông đó chạm nhau, hai người thốt lên hai câu đầy ngạc nhiên.
Sau đó, Quan Khởi Kỳ và người được gọi là cậu Diệp kia bước nhanh tới, hai người bắt tay vỗ vai nhau.

“Cậu Diệp, về Giang Châu khi nào đấy?” Quan Khởi Kỳ cười hỏi.

“Tháng trước, không ngờ gặp cậu ở đây.” Cậu Diệp vô cùng nhiệt tình, trông quan hệ của hai người còn thân thiết hơn cả người quen.

“Cô đây là...” Lúc này, ánh mắt cậu Diệp nhìn Tô Lam.

Quan Khởi Kỳ vội giới thiệu: “Đây là bạn của tôi, Tô Lam.”

“Chào cô Tô.” Cậu Diệp rất lịch sự mỉm cười gật đầu.

“Chào anh.” Tô Lam cười gật đầu tượng trưng.

Sau đó, cậu Diệp nói với quản lý và bảo vệ quán cà phê vừa đến: “Hiểu lầm, hiểu lầm thôi. Hai người này là bạn tôi, không có việc gì đâu, mọi người đi làm việc đi.”

Quản lý và bảo vệ quán cà phê đều rất nghe lời Diệp Vĩnh Thành, lần lượt mời khách quay về chỗ ngồi, sau đó mọi người giải tán.
Lúc này, Quan Khởi Kỳ nhìn Diệp Vĩnh Thành bằng ánh mắt ngờ vực.

Cậu Diệp cười giải thích: “Quán cà phê này là sản nghiệp của nhà tôi.”

“Thì ra là vậy, tôi bảo sao họ nghe lời cậu thế.” Quan Khởi Kỳ cười nói.

Lúc này, Hồ Mỹ Ngọc ngạc nhiên đi tới: “Hai người quen nhau?”

Diệp Vĩnh Thành vươn tay khoác vai Hồ Mỹ Ngọc, giải thích: “Anh với Khởi Kỳ là bạn nối khố, bọn anh là bạn thân nhất.”

“Vậy à.” Hồ Mỹ Ngọc hơi ngạc nhiên, nhưng cũng miễn cưỡng nở một nụ cười.

“Cô đây là...” Quan Khởi Kỳ nhìn cậu Diệp với ánh mắt nghi ngờ.

Diệp Vĩnh Thành vội đáp: “Đây là bạn gái tôi, Hồ Mỹ Ngọc.”

Nghe thế, Tô Lam cau mày, không ngờ lần này Hồ Mỹ Ngọc lại câu được con rùa vàng.

“Chẳng phải cậu... mới về nước tháng trước à?” Quan Khởi Kỳ ngạc nhiên hỏi.
“À, tôi với Hồ Mỹ Ngọc vừa gặp đã yêu, tình cảm đến gió cũng không cản được mà!” Diệp Vĩnh Thành cười sang sảng.

Lúc này, Hồ Mỹ Ngọc cũng mỉm cười nhưng nụ cười giả trân.

Sau đó, Diệp Vĩnh Thành bỗng hỏi: “Sao vậy? Mọi người quen à?”

Quan Khởi Kỳ sờ mũi, nụ cười đầy gượng gạo, đảo mắt nhìn Tô Lam. Tô Lam nhếch khóe miệng, không ngờ lại đột ngột nhảy ra một cậu Diệp thế này.

Nhưng Hồ Mỹ Ngọc lại vội giành nói: “Không quen, không quen đâu, sao em quên họ được chứ?”

Tô Lam nhận ra Hồ Mỹ Ngọc hơi căng thẳng, cô không khỏi cười khẩy, có lẽ là sợ cô vạch trần hành động trước kia của cô ta đây mà.”

“Cô Hồ Mỹ Ngọc không quen tôi, nhưng tôi thì có hơi quen cô đấy.” Quan Khởi Kỳ lập tức nói.”

“Vậy sao? Cậu từng thấy cô ấy ở đâu?” Vừa nghe vậy, Diệp Vĩnh Thành cảm thấy cực kỳ hứng thú.
Lúc này, vẻ mặt Hồ Mỹ Ngọc căng thẳng, bộ dạng luống cuống không biết làm sao nhưng mặt vẫn nở nụ cười mỉm. Trong mắt Tô Lam lộ vẻ buồn cười, thầm nghĩ: Cô ta ngày ngày vờ vịt như vậy cũng rất mệt, nhưng trên đời chẳng có bức tường nào không lọt gió cả, có lẽ chẳng bao lâu nữa cậu Diệp này sẽ biết quá khứ chơi bời của cô ta, đến khi đó cậu Diệp này sẽ mặc kệ những điều không vừa ý đó mà nhất quyết cưới cô ta hay sẽ quay người bỏ đi đây?

Tô Lam tràn đầy tò mò, có lẽ chỉ có thể hỏi Diệp Vĩnh Thành thật lòng yêu Hồ Mỹ Ngọc hay không thì mới biết được câu trả lời.

“Cô ấy từng đến công ty tôi bán bảo hiểm.” Quan Khởi Kỳ ngập ngừng chốc lát rồi mới cố ý nói.

“Chẳng phải em nói em chỉ phụ trách công việc trong công ty, không ra ngoài bán bảo hiểm sao?” Diệp Vĩnh Thành hỏi Hồ Mỹ Ngọc với vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Hồ Mỹ Ngọc vội nói: “À, có một khoảng thời gian thiếu nhân sự bán bảo hiểm nên em giúp vài ngày thôi, bình thường em sẽ không ra ngoài bán.”

“À.” Diệp Vĩnh Thành gật đầu. Tất nhiên Hồ Mỹ Ngọc không muốn tiếp tục nói chuyện nữa, cô ta vội khoác cánh tay Diệp Vĩnh Thành, nói: “Chẳng phải bảo đi xem phim à? Còn không đi nữa là muộn đấy.”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement