Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
Tô Lam cúi đầu nghĩ ngợi mấy giây, sau đó cô ngẩng đầu, nhìn Quan Khởi Kỳ bằng ánh mắt vô cùng kiên định, nói: “Khởi Kỳ, anh là ba nuôi của Xuân Xuân, bâu giờ anh đang đóng vai trò một người ba rồi. Về phần tôi, trái tim tôi đã bình lặng từ lâu, không muốn yêu đương nữa, ít nhất thì bây giờ tôi không muốn yêu. Còn anh, anh giỏi giang như vậy, cả nhân phẩm và năng lực đều xuất sắc, anh nên có người tốt hơn chứ không phải một người phụ nữ đang từng ly hôn còn có con như tôi!”

Tìm hiểu lâu như vậy, Quan Khởi Kỳ quả thực là một người đàn ông có thể gửi gắm cả đời, hơn nữa Tô Lam cũng rất cảm động với tình cảm anh ấy dành cho cô. Nhưng suy cho cùng, anh ấy không phải người đàn ông khiến trái tim cô có thể loạn nhịp.

Vả lại Quan Khởi Kỳ quá xuất sắc, ngoại hình, nhân phẩm, năng lực hay gia thế đều tốt cả, cô không thể ích kỷ đặt trách nhiệm mà người khác nên gánh vác lên người anh ấy được.

Lúc này, Tô Lam hơi hối hận, hối hận vì hôm qua đã ôm anh để ra mồ hôi. Có lẽ cô đã cho anh một tia hy vọng, thế nên hôm nay anh mới suy nghĩ và hành động như vậy.

Vốn dĩ cô làm vậy là vì áy này và lòng cảm ơn, không ngờ bây giờ lại gây ra phiền phức trong chuyện tình cảm.

“Nhưng tôi cho rằng em là người phụ nữ tốt nhất, ít nhất với tôi thì là vậy.” Quan Khởi Kỳ cố chấp nhìn Tô Lam.

Nghe thế, Tô Lam day đầu mày.

Cô từng ly hôn, có một con nhỏ chưa được một tuổi, xuất thân bình thường, cũng chẳng có sự nghiệp chói lọi gì, cô vẫn được xem là một người phụ nữ tốt sao? Không biết tiêu chuẩn đánh giá của Quan Khởi Kỳ là gì? Tô Lam thầm cười khổ.

Thấy cô không nói, Quan Khởi Kỳ lại lên tiếng: “Tô Lam, bây giờ tôi không cần câu trả lời của em, tôi chỉ hi vọng em có thể nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị của tôi.”

“Không cần suy nghĩ, bây giờ tôi có thể trả lời anh, tôi không thể nào đồng ý được.” Ngay sau đó, Tô Lam nghênh đón ánh mắt của Quan Khởi Kỳ, giọng điệu như chém định chặt sắt, không chừa chỗ để thương lượng.

Nghe cô nói vậy, Quan Khởi Kỳ cau mày, hai tay nắm chặt lấy vô lăng, nói: “Xuân Xuân ngày càng lớn, con bé cần một gia đình bình thường, em có từng nghĩ khi con bé hiểu chuyện, nó sẽ hỏi em ba đi đâu rồi không? Đợi đến khi con bé đi nhà trẻ, em sẽ điền vào cột ‘ba ruột’ thế nào? Còn vấn đề tâm lý sức khỏe của Xuân Xuân nữa, em đã suy nghĩ đến những điều này chưa? Đứa trẻ trong gia đình đơn thân sẽ gặp rất nhiều vấn đề trong tương lai, rất bất lợi trong quá trình trưởng thành của con bé. Nếu có thể, lúc Xuân Xuân còn chưa hiểu chuyện, chúng ta đưa ra quyết định, vậy thì tương lai con bé là con gái của tôi, chúng ta là một gia đình hạnh phúc, Xuân Xuân sẽ không phải chịu bất cứ ảnh hưởng nào.”

Nghe thấy những lời này, Tô Lam im lặng, ánh mắt cũng không còn kiên định nữa.

Thực ra không phải cô chưa từng nghĩ đến những điều này, nhưng cô luôn cho rằng vẫn còn sớm, hai năm nữa Xuân Xuân mới đi nhà trẻ, nhưng thời gian như thoi đưa, cuối cùng vẫn sẽ đến ngày đó, cô thật sự không có cách giải quyết vấn đề này.

“Tất nhiên em cũng phải suy nghĩ đến hạnh phúc của em. Tô Lam, tôi thích em rất lâu rồi, tình cảm tôi dành cho em là thật, tôi có thể xác định tình cảm của mình, cũng có thể gánh vác được trách nhiệm tương lại mà tôi nên gánh vác, tôi chỉ muốn em cho tôi một cơ hội!” Quan Khởi Kỳ nhìn Tô Lam bằng ánh mắt chân thành rồi nói.

Lúc này, Tô Lam phải thừa nhận rằng những lời Quan Khởi Kỳ nói thật sự có tác động rất lớn trong suy nghĩ của cô, nhất là vấn đề của Xuân Xuân.
Nhưng cô vẫn không muốn ép buộc bản thân làm chuyện mình không muốn làm, huống hồ Quan Khởi Kỳ xứng đáng có người tốt hơn. Với tình hình hiện tại của mình, cô tự thẹn mình kém hơn khi đứng trước mặt anh ấy.

Thế nên ngay sau đó, Tô Lam quả quyết ngắt lời anh ấy, Khởi Kỳ, sau này đừng nhắc đến chuyện này với tôi nữa, tôi xem anh là bạn thân, tuyệt đối không có tình cảm nam nữ. Vả lại Xuân Xuân có người ba nuôi như anh đã là may mắn của con bé rồi, con bé thật sự không có phúc để anh trở thành người giám hộ của nó! Tôi muộn rồi, không nói với anh nữa, tạm biệt.”

Nói xong, Tô Lam dứt khoát xuống xe, bước nhanh về phía tòa nhà đằng trước.

Quan Khởi Kỳ nhìn bóng lưng cô rời đi, mãi cho đến khi cô biến mất trong tòa nhà trước mặt mới siết chặt tay đấm mạnh lên vô lăng, tiếng bòi phát ra chói tai. Sau đó, xe nhanh chóng lái vào con đường, lao vụt đi như tia chớp rồi biến mất...1
Hôm nay Tô Lam vẫn đến muộn.

Cô ngồi trước bàn làm việc hồn vía lên mây, Quan Khởi Kỳ đã quấy loạn hồ nước yên bình trong lòng cô.

Trên phương diện tình cảm, Tô Lam rất rõ cô chỉ cảm kích và tán thưởng Quan Khởi Kỳ, không hề có cảm giác rung động kia. Nhưng anh ấy nói những vấn đề tương lai Xuân Xuân phải đối mắt đã khiến cô bận tâm và băn khoăn rất nhiều.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Lam biết băn khoăn cũng chẳng ích gì, cô chắc chắn không thể chấp nhận đề nghị của Quan Khởi Kỳ, vì không không muốn dùng tình cảm để trả ơn, thế nên hiện tại cô vẫn làm đến nơi đến chốn, làm tốt chính mình, để chống đỡ một vùng trời có ý nghĩa hơn cho Xuân Xuân.

Vì vậy những ngày tháng sau này, Tô Lam càng cố gắng làm việc, cố gắng xây dựng cửa hàng trên Taobao của mình, hi vọng có thể kiếm đủ tiền, tương lai cũng có thể mua cho Xuân Xuân một căn nhà thực sự thuộc về hai mẹ con họ.
Mấy ngày sau, Quan Khởi Kỳ đi sớm về khuya, không thấy bóng dáng đâu. Tô Lam cũng có ý né tránh anh ấy, cảm thấy hai người chạm mặt nhau hơi ngượng ngùng. Trong lòng cô hi vọng, có lẽ qua mấy ngày này thì cả hai đều quên đi chuyện ngày hôm đó, họ có thể cư xử với nhau như trước đây.

Tối hôm nay, Quan Khởi Kỳ vẫn không kiềm được mà chạy đến thăm Xuân Xuân, mua cho Xuân Xuân một con búp bê mới.

Quan Khởi Kỳ bế Xuân Xuân, Xuân Xuân ôm búp bê, hai người vô cùng vui vẻ, Xuân Xuân rất thích Quan Khởi Kỳ, bàn tay nhỏ cứ chốc chốc lại sờ mặt anh ấy.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Tô Lam ít nhiều cũng có cảm động. Từ tận đáy lòng, cô cảm kích Quan Khởi Kỳ, anh ấy đóng vai một người cha, bây giờ Xuân Xuân cũng như con của anh ấy, chỉ là khi con bé dần hiểu chuyện, có lẽ sẽ không còn giống thế này nữa. Không ngờ Tô Lam lại có cảm giác không muốn Xuân Xuân trưởng thành.
Chơi một lúc, hai mí mắt Xuân Xuân như díp lại vào nhau, chị Vu bước tới cười nói: “Luật sư Quan, Xuân Xuân buồn ngủ rồi, tôi đưa con bé đi ngủ nhé?”

“Được.” Mặc dù Quan Khởi Kỳ có hơi bịn rịn không nỡ, nhưng vẫn cúi đầu hôn lên khuôn mặt mũm mĩm của Xuân Xuân một cái rồi mới đưa Xuân Xuân cho chị Vu.

Xuân Xuân ôm búp bê được chị Vu bế vào phòng ngủ, trong phòng khác bỗng chốc chỉ còn lại Tô Lam và Quan Khởi Kỳ.

Tô Lam mím miệng cười nói: “Xuân Xuân vẫn là trẻ con, búp bê anh mua đắt quá, mua một cái rẻ rẻ cho con bé chơi là được rồi.”

Búp bê Quan Khởi Kỳ mua cho Xuân Xuân là búp bê Barbie, rất đắt tiền, đoán chắc cũng phải bảy tám trăm tệ.

“Tôi mua đồ cho con gái nuôi của tôi tất nhiên không thể mua đồ kém được, em yên tâm, tôi là luật sư, kiếm được nhiều tiền!” Quan Khởi Kỳ nói đùa.
Tô Lam cười, cũng không phản bác. Sau đó cô cầm một phong bì da bò đã chuẩn bị trước, đi tới trước mặt Quan Khởi Kỳ.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement