Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
“Đúng rồi, tôi bị ảo tưởng đó, cả ngày trong đầu tôi chỉ có một suy nghĩ là người mà chồng mình yêu chính là chị ruột của mình!” Tô Yên nghiến răng nghiến lợi nói.

Mặc dù vẻ mặt của cô ta rất dữ tợn, nhưng âm thanh khi nói lại không lớn, cửa phòng ngủ khép hờ, nếu người bên ngoài không cẩn thận lắng nghe thì sẽ hoàn toàn không nghe được giọng của cô ta.

Tô Lam biết cô ta vẫn có điều kiêng dè, cô ta kiêng dè Trịnh Hạo ở bên ngoài, kiêng dè cả mẹ, chỉ là cô ta đã không còn chút cảm tình nào với người chị là cô nữa rồi.

Tô Lam giơ tay lên, cô thật sự rất muốn tát cô ta một cái.

Cô muốn đánh cho cô ta tỉnh ra, không muốn để cô ta tiếp tục chìm sâu vào đống suy nghĩ của chính mình nữa.

Tô Yên trừng mắt nhìn cánh tay đang giơ lên của Tô Lam, vẻ mặt chẳng có chút biểu cảm sợ bị đánh nào, cô ta cười lạnh nói: “Chị đánh đi, chị có đánh chết tôi thì tôi cũng vẫn nói như vậy!”

Thấy bộ dạng ngang ngược mất dạy của Tô Yên, Tô Lam hạ tay của mình xuống.

Bởi vì cô biết rõ, dù mình có tát cô ta bao nhiêu cái thì Tô Yên của ngày xưa cũng không thể quay về được nữa, vậy thì cớ gì cô phải tự làm mình đau tay chứ?

Tô Lam nắm chặt tay, lạnh lùng nói: “Tô Yên, tình nghĩa chị em giữa chúng ta đã hết rồi, từ nay về sau, chị không có đứa em gái như em!”

“Chị tưởng là tôi cần người chị như chị lắm à? Nỗi bi ai lớn nhất trong cuộc đời này của tôi chính là có một người chị như chị!” Tô Yên căm phẫn nói.1

Tô Thanh gật đầu, nói: “Được, nếu đã như vậy, thế thì từ nay về sau chúng ta hết ân cạn nghĩa. Chỉ là chị không muốn để mẹ đau lòng, sau này, ở nơi đây, chị và em cứ diễn kịch trước mặt mẹ, bước ra khỏi cánh cửa này, chúng ta nước sông không phạm nước giếng!”

“Được!” Tô Tử nâng cằm nói.

Tô Lam ngậm miệng lại rồi xoay người bước ra khỏi phòng ngủ một cách dứt khoát…

Bữa cơm này là lần đầu tiên mẹ đặt món ở nhà hàng, đã gọi cả một bàn toàn thức ăn, với một người tiết kiệm như mẹ thì thật đúng là điều không tưởng, hơn nữa còn toàn là món ngon, xem ra hôm nay mẹ muốn khao con rể.

Mặc dù đây là lần đầu tiên Quan Khởi Kỳ và Trịnh Hạo gặp nhau, nhưng xem ra giữa hai người nói chuyện rất hợp ý, Trịnh Hạo cũng không còn lạnh nhạt xa cách với Quan Khởi Kỳ như lúc mới đầu nữa.

Ngược lại là cô và Tô Yên, gần như cả bữa cơm hai người đều không nói câu nào, Sở Thanh Diên nhìn thấy tất cả, trong lòng căng thẳng, vẫn luôn tạo cơ hội cho hai chị em họ thân thiết với nhau, nhưng chẳng ai trong hai người họ chịu nhận lấy.

Nhưng họ cũng không làm ra chuyện không vui gì trước mặt mẹ, được như vậy là Tô Lam đã cảm tạ trời đất rồi, lỡ như gây chuyện gì thật thì mẹ nhất định sẽ rất đau lòng, từ điểm này xem ra, Tô Yên vẫn còn lương tâm.

Hơn tám giờ tối, bọn họ ai về nhà nấy.

Sau khi ngồi lên xe của Quan Khởi Kỳ, Tô Lam mới hoàn toàn nhẹ nhõm mà thở ra một hơi.

Trên đường, Quan Khởi Kỳ hỏi: “Tôi thấy hai vợ chồng Tô Yên rất kỳ lạ.”

“Kỳ lạ gì?” Tô Lam nhíu mày hỏi. Quan Khởi Kỳ cười nói: “Chênh lệch tuổi tác lớn thì không nói, một người dịu dàng tao nhã, cả người toát lên hơi thở của tri thức, người còn lại thì tình cờ hơn, còn em gái của em còn rất nhường nhịn người em rể này của em. Còn em rể của em thậm chí còn không thèm nhìn thẳng vào em gái của em, tôi đoán lúc trước hẳn là do em gái của em theo đuổi em rể của em đúng không?”
Nghe vậy, Tô Lam nhếch môi.

Thầm nghĩ: Đến cả Trịnh Hạo cũng đã nhìn ra được vấn đề rồi, xem ra cảm giác của cô cũng không sai, Tô Yên thành ra như vậy, có lẽ là vì không được Trịnh Hạo yêu thương chăng?

Trong bất chợt, Tô Lam lại thấy hơi đồng cảm với Tô Yên, người phụ nữ có hôn nhân không hạnh phúc thường sẽ có sự thay đổi lớn về tính tình, chẳng lẽ Tô Yên cũng vì thế mà trở thành một người khác?

Tô Lam biết rằng thực ra đến bây giờ mình vẫn chưa chấp nhận được việc Tô Yên thành ra như vậy, có lẽ cô cũng đang tìm lý do cho cô ta trong vô thức chăng?

Quan Khởi Kỳ bất chợt nói: “Tôi thấy tình cảm của em với em gái mình cũng không thân thiết lắm đúng không?”

Nghe vậy, Tô Lam đương nhiên không muốn nói việc xấu trong nhà mình ra, kể cả khi đối phương là Quan Khởi Kỳ, nên cô chỉ đành kể lại: “Có thể là do khoảng cách tuổi tác giữa chúng tôi hơi lớn, hơn nữa cô ta sau khi kết hôn đã ít liên lạc hơn chăng?”
“Anh thấy ban nãy em ăn rất ít, hay là tôi mời em đi ăn khuya nha?” Quan Khởi Kỳ đưa ra đề nghị.

Nghe vậy, Tô Lam nhìn anh ấy một cái. Thầm nói: Anh ấy quả thật rất tinh ý, tôi nay cô thực sự đã ăn rất ít.

Lúc sau, Tô Lam đã lắc đầu từ chối: “Không cần đâu, Xuân Xuân còn đang đợi chúng ta đó!”

“Phải ha, Xuân Xuân hơn nửa ngày trời không được bú sữa chắc đang quậy ở nhà rồi đó.” Nói rồi, Quan Khởi Kỳ nhấn chân ga chạy đi.

Nhìn người đàn ông xem Xuân Xuân như con của mình ở trước mặt, Tô Lam tự nói với bản thân: Được gả cho người đàn ông như thế, mày còn chỗ nào không hài lòng nữa? Tô Lam, đừng có không biết đủ như thế!

Sáng hôm sau, Quan Khởi Ký lái xe của mình đưa Tô Lam đi làm.

“Anh lại không thuận đường, tôi đã nói là không cần anh đưa mà.” Xe đã chạy vào đường lớn, Tô Lam vẫn còn càm ràm.
“Hôm nay đã là hai mươi chín tháng chạp rồi, văn phòng chỉ còn mở cuộc họp tổng kết thường niên và tiệc liên hoan vào buổi tối nữa thôi, tôi có thời gian đưa em mà, lại nói, tôi cũng muốn được ở cùng em lâu hơn chút nữa!” Quan Khởi Kỳ mỉm cười, nắm lấy tay của Tô Lam.

Lời nói của anh đã sưởi ấm trái tim của Tô Lam, chỉ là cô vẫn thu tay lại đúng lúc, ra vẻ nghiêm trang dặn dò: “Tập trung lái xe!”

Quan Khởi Kỳ lại lắc đầu cười: “Bây giờ em càm ràm càng ngày càng nhiều rồi, còn nhiều hơn bà ngoại nữa!”

“Thì sao? Mới có mấy ngày mà đã thấy tôi phiền rồi? Nếu anh thấy chán tôi thì đổi người khác tốt hơn đi!” Tô Lam nâng cằm trêu đùa.

“Không chán đâu, cả đời này tôi cũng sẽ không thấy em phiền chán đâu, tôi thích nghe em càm ràm vậy đó!” Quan Khởi Kỳ mỉm cười nịnh nọt.
Tô Lam nhếch môi cười, trong lòng bỗng nhiên có chút chua xót.

Dường như cô lại nhớ đến cảnh tượng tình nồng ý mật bên Quan Triều Viễn khi xưa, miệng của Quan Triều Viễn không có ngọt như Quan Khởi Kỳ, hơn nữa còn rất bá đạo, mặt lúc nào cũng trưng cái vẻ lạnh lùng, tính tình còn nóng lạnh thất thường.

Nếu như nói Quan Triều Viễn là một khối băng lạnh lẽo, vậy thì Quan Khởi Kỳ chính là khối ngọc ấm nhuận, khối băng sẽ khiến lỗ chân lông co rút lại, cảm thấy tim đập liên hồi, khối ngọc ấm nhuận này khiến cô như được tắm trong gió xuân, trái tim vẫn đập như bình thường, cứ như mình đã uống vào một ly nước ấm.

Ở cạnh Quan Triều Viễn luôn ngập trong cảm giác rung động lòng người, ở cạnh Quan Khởi Kỳ chính là cảm giác nhạt nhẽo như nước, mặc dù Tô Lam biết rằng cuộc sống nhạt nhẽo như nước mới là cuộc sống yên ổn nhất, hạnh phúc nhất, thế nhưng cô cứ mãi không quên được cảm giác chấn động lòng người và tim đập liên hồi khi ở bên Quan Triều Viễn.
Nhưng bây giờ cô hận Quan Triều Viễn, bất kể anh đã từng cho cô cảm giác gì đi nữa, cho nên tất cả đều không thể quay đầu, người bầu bạn cùng cô đến cuối đời chính là Quan Khởi Kỳ trước mắt này đây.

Rất nhanh, chiếc xe đã dừng lại trước toà nhà công ty nơi Tô Lam làm việc.

Trước khi xuống xe, Quan Khởi Kỳ nói: “Tối nay chắc tôi sẽ về trễ, một năm mới có một lần cơ hội xử tôi, bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ ra rất nhiều chiêu trò.”

“Không cần phải kiêng dè tôi, chơi vui nhé.” Tô Lam nhếch môi mỉm cười, sau đó cô xuống xe. Lúc này, ở chỗ ngồi phía sau của chiếc xe Mercedes-Benz đậu ở bên kia đường, có một đôi mắt đen nhánh đang nhìn chằm chằm vào chiếc Land Rover phía trước, sự hung ác nham hiểm trong ánh mắt ấy khiến người ta phải khϊếp sợ.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement