Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Advertisement
"Đến một giỏ hoa cũng không có, thật quá mất mặt, khiến người khác chê cười mất." Kiều Tâm lẩm bẩm.

Tô Lam vừa ngước mắt đã thấy Hồ Mỹ Ngọc trang điểm lộng lẫy đang đứng ở cửa đối diện chào đón khách, mấy giỏ hoa xanh xanh đỏ đỏ ở cửa giống như cả một biển hoa vậy.

Đương nhiên, thỉnh thoảng Hồ Mỹ Ngọc sẽ nhìn qua bên này bằng ánh mắt khinh thường, ý tứ rất rõ ràng, chắc là chê cười sự vắng vẻ ở bên cô.

Tô Lam hơi mím môi, lại nói: "Bọn họ thế nào chẳng phải chuyện của chúng ta, chúng ta nên làm gì thì làm nấy."

Nói xong bèn xoay người về phòng làm việc. Nhóm người Kiều Tâm, Tiểu Ninh thấy vậy chỉ đành hậm hực về vị trí của mình.

Lúc này bỗng có một người bước vào từ cửa, đi theo sau là một nhóm trai trẻ cầm giỏ hoa, vì có quá nhiều người nên không thể vào hết được, đường lên lầu bỗng chật kín người.

"Trợ lý Lâm?" Kiều Tâm nhìn thấy trợ lý Lâm, ngạc nhiên nói.

Nghe vậy Tô Lam quay đầu lại, đúng thật, cô nhìn thấy trợ lý Lâm thần thái ngút ngàn mặc một bộ vest màu đen đang đứng trước mặt mình.

Trợ lý Lâm mỉm cười tiến lên đưa tấm thiệp trong tay vào tay Tô Lam, nói: "Tổng giám đốc Quan biết hôm nay công ty của cô khai trương nên có lòng cử tôi đến tặng giỏ hoa."

Đưa tay nhận lấy tấm thiệp trong tay trợ lý Lâm, Tô Lam nhìn thấy một hàng chữ rồng bay phượng múa: "Chúc người anh yêu nhất khai trương suôn sẻ, vạn sự như ý."

Nhìn thấy dòng chữ, lòng Tô Lam bỗng nặng trĩu.

Mấy ngày nay bọn họ rất ít gặp nhau nên cô cũng không nói chuyện hôm nay công ty cô khai trương cho anh, cô vốn cũng không muốn anh đến làm gì đó quá tưng bừng.

Nhưng không ngờ anh vẫn biết được, còn bảo trợ lý Lâm tặng nhiều hoa như vậy.

Ngẩng đầu nhìn, đường lên lầu bên ngoài cũng đặt đủ các loại giỏ hoa, mà giỏ hoa nào cũng rất to, bó hoa bên trong vô cùng đẹp mắt, phút chốc đã nhấn chìm những giỏ hoa thấp lùn phía đối diện.

Kiều Tâm chạy ra bên ngoài nhìn qua một lượt sau đó hào hứng chạy lại nói: "Tô Lam, bên ngoài nhiều giỏ hoa quá, tớ đếm rồi, tổng cộng có hai mươi giỏ!"

"Là mười cặp, mang ý nghĩa mười phân vẹn mười." Trợ lý Lâm giải thích.

"Mười phân vẹn mười, đúng là một điềm lành!" Lúc này, trên khuôn mặt của mọi người đều nở nụ cười rạng rỡ.

Chỉ có Tô Lam cảm thấy rất khó tả, nhưng với công sức như vậy thì vẫn phải cho anh chút thể diện, cô cười nói với trợ lý Lâm: "Vậy phiền anh cảm ơn Tổng giám đốc Quan giúp tôi."

Trợ lý Lâm hiểu rõ nút thắt trong lòng Tô Lam, anh ta cười nói: "Lời cảm ơn của cô vẫn nên để cô tự bày tỏ thì tốt hơn."

Nghe thấy câu này, Tô Lam không nói gì.

Trợ lý Lâm nhìn xung quanh, nói: "Hết nhiệm vụ của tôi rồi, tôi còn có việc, xin phép đi trước!"

Nói xong, trợ lý Lâm xoay người rời đi.

Sau khi đứng ở cửa tiễn trợ lý Lâm, Tô Lam ngước mắt qua chợt nhìn thấy Hồ Mỹ Ngọc đang đứng ở cửa đối diện.

Hồ Mỹ Ngọc khoanh tay, cúi đầu vừa nghịch móng tay vừa nói giễu cợt: "Haiz, thật khâm phục tài năng của cô, có thể khiến một người có tiền như vậy không thể quên đi mình trong ngần ấy năm!"

Tô Lam không muốn đôi co với cô ta, cô xoay người định đi.

Nhưng Hồ Mỹ Ngọc lại không chịu buông tha, tiếp tục lớn tiếng: "Có thể thấy cơ thể của cô vẫn rất đáng tiền, có điều, sống chung với người ta, còn mở công ty cho cô, một lần tặng cô hai mươi giỏ hoa, đáng tiếc người ta lại không chịu cưới cô về làm bà chủ!"
Trong lòng Tô Lam vốn đã có khúc mắc vì chuyện này, cô vốn không định quan tâm đến con chó điên phía sau nhưng cũng không thể mặc cho cô ta sủa lung tung như vậy.

Cô ta vừa ngừng cười, Tô Lam liền xoay người lại cười lạnh lùng với Hồ Mỹ Ngọc: "Đáng tiếc, cô bám theo muốn trao thân mình cho người ta, muốn sống chung với người ta, người ta cũng không cần cô, còn tránh cô như tránh Virus, sợ miếng cao dán cho chó như cô dính lên người!"

Lời của Tô Lam bỗng đâm vào vết thương lòng của Hồ Mỹ Ngọc, cô ta rung động với Diệp Vĩnh Thành, thật lòng thật dạ với anh ta, đáng tiếc đến cuối cùng người ta lại tránh cô ta như chuột tránh mèo, mà bây giờ bên cạnh anh ta đã có bạn gái mới, Hồ Mỹ Ngọc sắp tức điên lên rồi!

Khuôn mặt Hồ Mỹ Ngọc lúc thì đỏ bừng, lúc thì trắng bệch, Tô Lam chưa từng thấy bộ dạng này của Hồ Mỹ Ngọc, trong ấn tượng cùa cô, chắc hẳn Hồ Mỹ Ngọc đã rèn luyện để mặt dày như bức tường thành từ lâu rồi chứ, cô nào đã được nhìn thấy khuôn mặt đỏ thẹn thùng của cô ta, vậy nên trong lòng cô bỗng cảm thấy rất sảng khoái.
Cuối cùng Hồ Mỹ Ngọc chỉ đành giậm chân, nói: "Tô Lam, chúng ta cứ chờ xem!"

Nói xong đã tức giận xoay người vào trong.

Nhìn Hồ Mỹ Ngọc tức giận bỏ đi, Tô Lam lại thấy không thể vui nổi.

Lúc này, Kiều Tâm đi đến bên cạnh Tô Lam, ánh mắt nhìn về phía đối diện nói: "Chỉ có cái miệng này của cậu mới trị được cô ta, người phụ nữ điên này cứ nhìn thấy cậu là nổi điên, cứ như kiếp trước cậu nợ cô ta số tiền nào lớn lắm vậy."

"Nếu là nợ tiền thì tốt rồi, còn có thể trả sạch, giờ tớ với cô ta đã thành kẻ thù không đội trời chung, chắc đến chết mới hết mối thù này." Nói xong, Tô Lam xoay người vào phòng làm việc của mình.

Ngồi trước bàn làm việc, tay cô nghịch tấm thiệp trợ lý Lâm vừa đưa cho mình khi nãy, trong mắt cô toàn là dòng chữ rồng bay phượng múa kia.
Thật ra cùng là phụ nữ với nhau, trong lòng cô cũng rất đồng cảm với Hồ Mỹ Ngọc, xem ra chỉ cần rung động thì đến cuối cùng, người bị tổn thương vẫn là phụ nữ.

Tô Lam muốn gửi một tin nhắn cảm ơn cho Quan Triều Viễn, nhưng nghĩ lại cảm thấy không cần thiết, cô không muốn diễn kịch với anh, nếu bên cạnh anh đã có người phụ nữ phù hợp hơn, vậy cô sẽ chọn thời điểm thích hợp để rút lui, sẽ không coi hai đứa trẻ như quân bài để ép anh, đó là điều cô cảm thấy đáng khinh nhất.

Giờ việc quan trọng nhất với cô là quản lý tốt công ty, như vậy mới có thể cho con trẻ một tương lai tốt đẹp.

Vậy nên sau đó Tô Lam đã vứt tấm thiệp vào trong góc ngăn kéo, cô không muốn bị phân tâm vì chuyện tình cảm.

Vừa cúi đầu làm việc được một lúc, chiếc điện thoại vừa được lắp đặt đã đổ chuông.
"Xin chào, Tô Lam của công ty Kế toán xin nghe." Tô Lam nhấc máy, dịu dàng nói.

"Tô Lam, chúc mừng cô khai trương công ty thuận lợi." Đầu dây bên kia lập tức truyền đến một giọng nữ quen thuộc.

"Cô là..." Tô Lam nhất thời không nghĩ ra là ai.

"Mới đi có mấy ngày mà đã không nhận ra giọng của tôi rồi sao?" Đầu dây bên kia cười nói.

Lúc này, Tô Lam mới kịp phản ứng, giọng nói này là của Linda.

Tô Lam vội cười: "Linda, xin lỗi nhé, gần đây bận đến đầu bù tóc rối, không nhận ra là cô."

Lúc này Linda ngưng cười, nói: "Giai đoạn lập nghiệp đầu bù tóc rối là điều bình thường. Được rồi, tôi nói ngắn gọn vậy, không chiếm quá nhiều thời gian của cô, chỗ tôi có hai dự án, vì đối tác là khách hàng khá nhỏ lẻ, cô biết đấy bây giờ Khải Hàng rất bận nên không thể nhận dự án này, nên tôi giới thiệu hai khách hàng này cho cô."
Nghe thấy vậy, Tô Lam vui mừng khôn xiết: "Linda, vậy thì thật cảm ơn cô."

"Có điều cô phải đảm bảo chất lượng sản phẩm, vì tôi đã làm thẻ cam kết với khách hàng rồi." Linda cười nói.

"Chắc chắn rồi, cô cứ yên tâm đi." Tô Lam nói chắc nịch rồi ngắt máy.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement