Trời Ban Cô Vợ Ngố

Advertisement

CHƯƠNG 34: BA TRĂM TRIỆU TIỀN SÍNH LỄ

Báo địa chỉ phòng trọ.

Mục Nhất Tiếu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, ánh đèn neon vờn quanh, xe cộ tấp nập, dường như là mỗi người đều bận công việc riêng của mình, nhưng mà không có người nào bất lực giống như cô phải không?

Đang thất thần, Mục Nhất Tiếu cũng không nhận ra được âm thanh rung động ở trong túi.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, tài xế mới nhắc nhở: “Cô gái, đến nơi rồi.”

Mục Nhất Tiếu hoàn hồn, đôi mắt chua xót đau nhức.

Cô nói cảm ơn rồi lại đưa tiền cho tài xế: “Cháu cảm ơn.”

Sau khi bước xuống xe, cô kéo lấy một cái túi thật to đi vào trong khu chung cư.

Bởi vì không phải là chung cư đặc biệt cao cấp nên bảo vệ ở cửa là người già đã có tuổi, cho nên trị an của chung cư cũng không tính là quá tốt.

Sau khi đi bộ được một đoạn, đèn đường đã bị cây đại thụ che khuất, có vẻ hơi tối.

Gió thổi xào xạc, Mục Nhất Tiếu kéo lấy cái túi trông giống như là một người lang thang không có nhà để về.

Điện thoại di động trong túi lại run lên, lần này Mục Nhất Tiếu đã nhận ra.

Cô dừng lại, đặt cái túi xuống dưới đất sau đó lấy điện thoại di động ra.

Trên thông báo có tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của chú gửi tới.

Đại khái là khoảng mười phút trước, anh hỏi: “Em đang ở trường học hả?”

Bây giờ thì là: “Em đang ở đâu?”

Mục Nhất Tiếu cầm điện thoại, chỉ cảm thấy áp lực trong nháy mắt.

Từ nhỏ đến lớn rất ít khi cô được người khác quan tâm.

Về nhà rồi chưa? Ăn cơm chưa? Có lạnh không?

Từ nhỏ đến lớn cô chưa từng nghe thấy những câu hỏi này từ trong miệng của người thân.

Cho dù là có thì cũng rất ít càng thêm ít.

Càng nghĩ, Mục Nhất Tiếu vẫn cảm thấy nên gọi điện thoại cho Phó Tư Vũ mới đúng, tuần này cô phải đi làm gia sư, lại phải gặp mặt nói cảm ơn Giang Kiều Vỹ cho nên có lẽ là không có thời gian đi qua chỗ của Phó Tư Vũ.

Điện thoại gọi tới, rất nhanh liền được kết nối.

Mục Nhất Tiếu im lặng một hồi mới nhẹ giọng kêu: “Chú.”

Ở đầu dây bên kia điện thoại, giọng nói của người đàn ông mang theo lo lắng: “Em đang ở đâu?”

“Chú, ngày hôm nay là cuối tuần mà, không phải là chú đã đến trường học rồi đó chứ?” Mục Nhất Tiếu có chút tò mò, ánh mắt chớp chớp lại có hơi tự trách. Hôm nay cô nghỉ, không phải là Phó Tư Vũ lại đưa cơm đến trường học đó chứ?

“Em đã về chưa, có cần tôi đến đón em không?” Người đàn ông không trả lời câu hỏi của cô, tiếng nói trong điện thoại giống như là mang theo ma lực làm lòng người chao đảo.

Giờ phút này, Phó Tư Vũ đang đứng ngoài căn nhà trọ của Mục Nhất Tiếu mà nghe điện thoại.

Ngày hôm nay anh đến trường học không đợi được Mục Nhất Tiếu, gọi điện thoại cho cô thì lại không được nhận, sau đó để Liên Thành đi điều tra, anh mới biết là cô rời khỏi trường học rồi.

Sau đó lại điều tra ra được Mục Nhất Tiếu có thuê một căn phòng ở đây, cho nên anh lại tới đây.

Mục Nhất Tiếu cầm di động đột nhiên lại có chút ngơ ngác, đôi mắt đen nhánh của cô di chuyển vòng vòng, tưởng là Phó Tư Vũ nói chuyện trở về biệt thự cho nên cô có chút sợ hãi mà trả lời: “Chú, chú không cần phải lo lắng cho tôi quá đâu, tôi có chỗ để đi mà, trước mắt tuần này tôi không thể đến biệt thự được.”

Âm thanh dễ nghe chui vào trong lỗ tai Phó Tư Vũ, trên đôi gò má cứng rắn của anh giống như có một tầng sương lạnh mỏng manh, lạnh buốt đến thấu xương.

Anh nắm chặt điện thoại, bầu không khí bởi vì câu nói của cô gái mà trở nên giương cung bạc kiếm.

Liên Thành ở bên cạnh lui ra phía sau một bước, đứng ở một khoảng cách mà bản thân tự cho là nó an toàn.

“Nhất Tiếu, tôi đang ở…” Người đàn ông còn chưa nói xong thì trong điện thoại đột nhiên vang lên một tiếng hét bén nhọn: “Anh là ai? Anh muốn làm gì?”

Nghe vậy, ánh mắt của Phó Tư Vũ đông cứng lại, trong đôi mắt chim ưng bắn ra ánh sáng sốt ruột, giọng nói cũng thay đổi: “Nhất Tiếu, em đang ở đâu?” Cũng không biết ở đầu dây bên kia là tình huống như thế nào, chỉ nghe thấy âm thanh lôi kéo cùng với tiếng cầu cứu của Mục Nhất Tiếu: “Chú, cứu tôi với…” Đầu dây bên này, lúc Mục Nhất Tiếu đang nói chuyện điện thoại với Phó Tư Vũ nhưng mà lại không biết có một bóng đen nào đó nhảy ra từ đâu, muốn cướp lấy điện thoại di động của cô.

Sức lực khác biệt nhau, điện thoại di động của cô vẫn bị người đàn ông ném xuống đất.

“Bốp” một tiếng, màn hình bể nát, sau đó nó bị tối đi.

Cuộc trò chuyện dừng lại, Mục Nhất Tiếu lập tức lâm vào nguy hiểm.

Cô ra vẻ bình tĩnh muốn nhấc chân chạy trốn, lại không ngờ rằng cánh tay dài của người đàn ông duỗi ra trực tiếp ôm lấy cổ của cô, một cái tay khác thì che miệng của cô lại.

Người đàn ông kéo cô một đường đi đến một con hẻm nhỏ tối đen như mực.

Hô hấp của người đàn ông lộn xộn, dường như là còn có mùi rượu.

Mục Nhất Tiếu gấp đến nỗi sắp khóc, mơ hồ nghe thấy âm thanh này rất quen thuộc, hình như là người đàn ông mà ba Mục đã sắp xếp để kết hôn với mình. “Nếu như cô dám lên tiếng thì tôi sẽ chơi chết cô.” Dưới tia sáng mờ ảo, trong đôi mắt của người đàn ông là một mảnh âm tàn.

Mục Nhất Tiếu gật đầu, chỉ cần thấy mình sắp thở không nổi rồi.

Người đàn ông buông cô ra, đợi đến khi cô hít mạnh mấy hơi thì sau đó bắt đầu hùng hổ dọa người: “Mục Nhất Tiếu, ba của cô đã lấy ba trăm triệu tiền sính lễ của tôi, tôi với cô gạo sống chưa nấu thành cơm, ngược lại còn phải bồi thường tiền. Bây giờ tôi đưa ra cho cô hai lựa chọn, hoặc là kết hôn cùng với tôi, hoặc là bồi thường tiền cho tôi.”

Trong miệng của người đàn ông đều là mùi rượu, làm cho đầu óc của Mục Nhất Tiếu choáng váng.

Cô sợ hãi, thân thể run rẩy, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, toàn bộ đầu óc cũng trống rỗng.

Tiền sính lễ ba trăm triệu cho đến bây giờ cô cũng không biết có chuyện này.

“Tôi… tôi không biết chuyện tiền sính lễ.” Mục Nhất Tiếu lạnh đến nỗi run lên cầm cập, từ đầu đến cuối đều không dám ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt.

“Được, vậy thì tôi không cần tiền sính lễ nữa, tôi muốn cô.” Người đàn ông nắm chặt lấy tay của Mục Nhất Tiếu, thân thể mập mạp dán sát lại gần.

Mục Nhất Tiếu nghiêng đầu qua vùng vẫy kêu lên: “Tôi… tôi trả lại tiền cho anh, trả lại tiền cho anh.”

Mục Nhất Tiếu biết là tiền sính lễ do ba Mục nhận lấy, đi tìm ông ta đòi lại chắc là cũng không có vấn đề gì.

Người đàn ông nghe vậy cũng vui vẻ chấp nhận đề nghị này.

Mục Nhất Tiếu cầm điện thoại của người đàn ông gọi qua dãy số mà mình không muốn nhớ kỹ nhất nhưng mà lại nhớ kỹ trong lòng.

“Ai vậy?” Trong điện thoại, ba Mục không kiên nhẫn mở miệng nói.

Mục Nhất Tiếu thở hỗn hển, lại phải đề phòng động tác của người đàn ông: “Là con.”

Giọng nói của cô rất khàn, có hơi thay đổi, đến mức ba Mục ở đầu dây bên kia điện thoại do dự vài giây rồi sau đó mới nói: “Mục Nhất Tiếu?”

“Vâng.” Mục Nhất Tiếu trả lời một tiếng sau đó lại nói: “Trả lại tiền sính lễ cho người ta đi.”

Cô vừa nói xong thì ba Mục đã gào thét: “Tôi nhận tiền sinh lễ của Trần Thiên Long, vậy thì cô chính là vợ của Trần Thiên Long, số tiền này tôi không có khả năng trả lại.”

Ba Mục nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại.

Mục Nhất Tiếu nhìn chằm chằm vào điện thoại, đầu óc ầm một tiếng nổ tung.

Cô rất muốn biết rốt cuộc mình có phải là con ruột của ông ta hay là không?

Trần Thiên Long nghe rất rõ ràng cuộc đối thoại của bọn họ, anh ta cũng có chút kinh ngạc, không ngờ đến là ba Mục lại đối xử với con gái của mình độc ác như vậy.

Anh ta bỏ ra tiền, nếu như tiền đó không cầm về được thế thì chuyện kết hôn chính là chuyện ván đã đóng thuyền.

“Đi theo tôi.” Trần Thiên Long không nói hai lời, nắm lấy Mục Nhất Tiếu còn đang ngây người nhét vào trong xe của mình.

Bị ném vào trong xe, thân thể của Trần Thiên Long liền đè lên.

Anh ta biết là không thể lấy tiền trở về, cũng chỉ có thể để gạo nấu thành cơm.

Mục Nhất Tiếu hốt hoảng lớn mật kêu lên: “Anh buông tôi ra! Tôi là người phụ nữ của Phó Tư Vũ, anh không thể đụng vào tôi…”

Trần Thiên Long nghe vậy thì động tác dừng lại, nhưng mà sau đó trên gương mặt mập mạp của anh ta lại xuất hiện một nụ cười lạnh: “Nếu như cô là người phụ nữ của anh ta, vậy thì tại sao anh ta còn để cho tôi có cơ hội để lợi dụng?”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement