Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)

Advertisement

Chương 19: Kế hoạch của Phạm Nhược Tuyết

Lê Văn Vân lười so đo với người đàn bà ngang ngược này, anh không tiếp tục để ý nữa, quay người rời đi.

Đến một cửa hàng bán thức ăn sáng, anh muốn một bát cháo và một lồng bánh bao, vừa lướt điện thoại vừa bắt đầu ăn.

“Tên nhóc cậu quả nhiên ở đây.”

Lê Văn Vân ngẩng đầu, phát hiện Trần Vũ đang ngồi trước mặt anh, im lặng nhìn anh.

Anh thường xuyên đến cửa hàng này ăn sáng, Trần Vũ có thể tìm được anh, anh cũng không ngạc nhiên.

“Cậu không đi làm, tìm đến chỗ này của tôi làm gì?” Lê Văn Vân kinh ngạc hỏi.

“Cậu không nói cho tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao, tôi đi làm một chuyến, hôm qua lúc ông đây nhìn thấy tên cậu xuất hiện trên cột ông chủ, bọn tôi đều choáng hết, nhanh lên, nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn nữa, chuyện của Phan Tây cũng do cậu giở trò phải không!” Trần Vũ làu bàu nói.

Phan Tây là đốc công của anh, từ lần bảo Đặng Hân Hân đối phó với anh ta xong, Lê Văn Vân cũng không chú ý nữa.

Trần Vũ bĩu môi, nói: “Tôi tìm cậu cũng không phải vì chuyện này, tôi muốn hỏi cậu rốt cuộc đã có chuyện gì, tại sao cậu lại biến thành ông chủ của công ty Thịnh Thế.”

Lê Văn Vân thở ra một hơi, anh thấy không có gì phải giấu Trần Vũ.

“Những chuyện ba năm trước kia, tớ không nhớ được gì cả, cái này cậu biết nhỉ?” Lê Văn Vân nói.

“Ừ.” Trần Vũ gật đầu nói: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó thì sao, thật ra tôi là một người cực kì giàu có, bỗng nhiên tôi khôi phục trí nhớ, tìm được thẻ ngân hàng, vừa kiểm tra liền phát hiện trong thẻ có rất nhiều tiền, vì để cả nhà Nguyễn Vũ Đồng hối hận, tôi thu mua công ty Thịnh Thế, cố ý để cho Nguyễn Thị Lệ phát hiện chuyện tôi có tiền.” Lê Văn Vân nói đơn giản.

Còn về phần Người Gác Đêm gì đó, anh đương nhiên không thể nói cho Trần Vũ.

“Cậu muốn trả thù bọn họ à?” Hai mắt Trần Vũ sáng lên, hỏi.

Lê Văn Vân cười nói: “Trước đó là muốn như thế, nhưng bây giờ, oán hận của tôi với bọn họ không còn sâu như thế.”

Sau khi khôi phục kí ức, tầm mắt của anh quả thực thay đổi không ít, anh vốn không thuộc về nơi này.

Mà cho dù thế nào đi nữa, cha của Nguyễn Vũ Đồng đã cứu anh một mạng, căn nhà kia, đối với anh mà nói thì không là gì cả, tạm thời coi như báo ân.”

Đương nhiên, những uất ức ba năm này phải chịu, Lê Văn Vân không thể hoàn toàn quên mất, dù như thế nào, phải buồn nôn hai mẹ con nhà này một phen.

“Cậu nên đi làm đi, mặc dù tôi là ông chủ nhưng cậu cứ trốn làm như thế này thì không ổn đâu, mà cậu ở đó thì nên đi theo học một vài thứ gì đi, mặc dù sẽ không đuổi việc cậu nhưng đến lúc đó bị người ta chỉ trỏ thì cậu sẽ khó chịu đấy.” Lê Văn Vân nói.

“Tôi biết, nhưng hôm nay tôi xin nghỉ, hôm qua công ty trực tiếp đưa cho tôi năm mươi vạn tiền lương dự chi, tôi có chút không đợi được, hôm qua đã đưa Nhạc Nhạc đến bệnh viện làm giải phẫu. Hôm nay thừa dịp bé ngủ thiếp đi mới chạy đến tìm cậu.” Trần Vũ nói

Lê Văn Vân gật đầu nói: “Được thôi, vậy một lát nữa tớ đi thăm Nhạc Nhạc với cậu.”

Trong lúc đó, ở cổng công ty Thịnh Thế, một người trung niên đầu hói mặc âu phục giày da, ông ta kẹp lấy một cặp hồ sơ, hai tay xách theo hai bình rượu thượng hạng, đang đứng bồi hồi ở cổng.

Không bao lâu sau, bóng dáng xinh đẹp chạy đến, lúc nhìn thấy người đàn ông trung niên, cô ta hỏi: “Cậu Ngô, sao cậu lại đến tìm cháu.”

Người trước mặt này chính là cậu của Nguyễn Vũ Đồng, anh của Ngô Thị Hương, Ngô Dương.

Lúc Ngô Dương nhìn thấy Nguyễn Thị Lệ, trên mặt hiện ra nụ cười, ông ta vội nói: “Lệ Lệ, là như thế này, ban đầu cậu muốn gặp Chủ tịch Hoàng của công ty cháu một trước, trước đó hàng hóa của công ty cậu luôn do Thịnh Thế giúp vận chuyển, hôm qua bọn họ bỗng nhiên nói với cậu là muốn dừng hợp tác. Ban đầu cậu cũng đi tìm những công ty vận chuyển khác, nhưng giá tiền của họ đều khá cao.

Sắc mặt của Nguyễn Thị Lệ hơi khác thường.

Cô ta bỗng nhiên nghĩ đến, ngày mà Lê Văn Vân vừa mới ly hôn, Lê Văn Vân đã đứng ở cửa ra vào nói với bọn họ một câu, các người sẽ hối hận.

Mà bây giờ, Lê Văn Vân lắc mình biến hóa, biến thành ông chủ của cô ta, công ty lại cắt đứt hợp tác với bên Ngô Dương!

Cô không biết cụ thể là có chuyện gì xảy ra, nhưng cô hiểu rõ một chuyện, Lê Văn Vân khác biệt hoàn toàn so với trong tưởng tượng của cô ta.

Nguyễn Thị Lệ cười khổ một tiếng, nói: “Chuyện này của cậu, cháu không giúp được gì đâu, cháu chỉ là một nhân viên nhỏ trong công ty thôi.”

“Là như thế này, lúc đầu cậu thấy được Chủ tịch Hoàng ở cổng, nhưng ông ta không muốn nói nhiều với cậu, cậu nghĩ không biết cháu có thể dẫn cậu vào công ty được không, cậu đi tìm Chủ tịch Hoàng một chút.” Ngô Dương nói.

Nguyễn Thị Lệ thở dài một hơi, nhìn Ngô Dương, nói: “Cậu Ngô, mặc dù cháu không biết xảy ra chuyện gì, nhưng đây đúng là sự thật, Chủ tịch Hoàng đã không còn là ông chủ của bọn cháu, ông chủ của bọn cháu bây giờ… là Lê Văn Vân!

“Lê Văn Vân? Lê Văn Vân nào?” Ngô Dương hỏi.

Nguyễn Thị Lệ cười khổ một tiếng, nói: “Còn có thể là ai nữa, là chồng trước của chị Vũ Đồng.”

Sắc mặt Ngô Dương đột nhiên thay đổi, cả mặt đều hiện vẻ nghi ngờ.

Nguyễn Thị Lệ nói: “Cho nên, cậu đến tìm cháu, chi bằng đi tìm dì với chị Vũ Đồng đi, nhưng mà cháu đoán là không có tác dụng gì, lúc trước chúng ta đối xử với Lê Văn Vân như thế mà.”

“Cậu ta đang trả thù chúng ta!” Sắc mặt Ngô Dương tái nhợt, nói.

“Nói thật, bây giờ cháu cũng đang phát sầu.” Trên gương mặt xinh đẹp viết đầy lo lắng: “Bây giờ cháu làm việc trong công ty, một khắc cũng cảm thấy mình có thể sẽ thất nghiệp!

Ăn cơm với Trần Vũ ở cửa ra vào xong, Lê Văn Vân cùng anh ấy đi bệnh viện thăm Nhạc Nhạc, sau đó tạm biệt hai người, đón xe về nhà!

Bây giờ anh không cần đi vác gạch, việc ở công ty chỉ cần ngồi vung tay, chuyện của Người Gác Đêm thì tạm thời Phạm Nhược Tuyết chưa sắp xếp gì cho anh làm, anh quả thật có hơi rảnh rỗi.

Về đến nhà đã là giữa trưa, Phạm Nhược Tuyết và Lý Tiểu U đã làm đồ ăn xong, đợi Lê Văn Vân về, Phạm Nhược Tuyết nhìn anh một cái, nói: “Anh cũng rảnh rỗi nhỉ.”

Lê Văn Vân cười hì hì, nói: “Chẳng phải không có chuyện gì làm à, cũng chưa về lại Người Gác Đêm, không có nhiệm vụ gì cần chấp hành.”

Phạm Nhược Tuyết liếc Lê Văn Vân một cái, nói: “Người Gác Đêm, anh không cần trở về.”

“Hử?” Lê Văn Vân kinh ngạc, hỏi: “Có ý gì?”

“Anh biến mất ba năm, tôi vừa nói chuyện điện thoại với ông già, đây cũng là ý của ông ấy, ba năm này, dù là nội bộ của Người Gác Đêm hay là những thế lực khác, họ đều cho rằng anh đã biến mất hoàn toàn, cho nên tạm thời anh không cần lộ diện.” Phạm Nhược Tuyết nói.

Ánh mắt của Lê Văn Vân sáng lên: “Cũng đúng, tôi càng tự do hơn!”

“Còn hai người, nhiệm vụ thế nào?” Lê Văn Vân hỏi.

“Đang làm theo kế hoạch.” Phạm Nhược Tuyết nói: “Cũng đến lúc tìm cho anh chút chuyện làm rồi.”

Lý Tiểu U bên cạnh đang ăn thức ăn, bỗng ho khan một tiếng.

Lê Văn Vân không để ý cho lắm, ánh mắt anh sáng lên: “Đã điều tra được người của bọn họ?”

“Không phải như thế.” Phạm Nhược Tuyết nói: “Nhưng chúng ta biết mục đích của bọn họ, hoặc là bắt cóc hoặc là giết Đỗ Tịch Tịch để ép Đỗ Thương Bắc gia nhập vào tổ chức của bọn họ, anh cũng biết, Đỗ Thương Bắc biết sự tồn tại của chúng ta, chúng ta vừa đến đã đi giao lưu với Đỗ Thương Bắc, bây giờ quan trọng nhất là đảm bảo sự an toàn của Đỗ Tịch Tịch.”

“Cho nên?” Lê Văn Vân hỏi.

“Cho nên, chúng ta cần phái ra một người, trong tình huống Hồng Nguyệt không biết gì, danh chính ngôn thuận đến bên cạnh Đỗ Tịch Tịch.” Phạm Nhược Tuyết ăn một miếng, bình tĩnh nói.

“Ý là, để tôi làm vệ sĩ cho Đỗ Tịch Tịch?” Lê Văn Vân kinh ngạc hỏi.

Loại chuyện này, anh cũng không từ chối, ngày xưa lúc thi hành nhiệm vụ, đi làm vệ sĩ cho nhân vật mục tiêu, anh cũng đã làm không ít.

“Không phải vệ sĩ, vệ sĩ thì quá mức tận tụy.” Phạm Nhược Tuyết nói: “Nếu như là vệ sĩ, bọn họ đại khái sẽ đoán ra được là người của chúng ta, cho nên sẽ lựa chọn ra tay lúc vệ sĩ không có mặt.”

Nói đến đây, cô nhìn về phía Lê Văn Vân: “Anh biến mất ba năm, ở Giang Thành này, anh chỉ là một người bình thường mà thôi, cho nên anh xuất hiện bên cạnh Đỗ Tịch Tịch, sẽ không ai nghĩ gì nhiều, hơn nữa… còn là lấy thân phận chồng cô ấy…”

“Chờ đã…” Lê Văn Vân cảm thấy chuyện không đúng lắm, anh vội nói: “Cô nói thân phận gì?”

“Chồng!” Phạm Nhược Tuyết bình tĩnh nói: “Tôi nói, sau khi chúng ta đến Giang Thành, cũng đã qua lại với Đỗ Thương Bắc, cho nên ông ta tổ chức một buổi tụ hội, tuyên bố với bên ngoài rằng bất kì ai đều có thể theo đuổi Đỗ Tịch Tịch, cuối cùng, anh thành công theo đuổi được Đỗ Tịch Tịch, vào ở rể trong nhà họ Đỗ! Trở thành con rể của nhà họ Đỗ.”

Nói xong, cô nhìn Lê Văn Vân đang trợn tròn hai mắt, nói: “Cứ như thế, anh có thể cùng đi đi về về với Đỗ Tịch Tịch, thậm chí cùng ngủ một giường cũng không có vấn đề gì, có thể bảo hộ bên cạnh 24/24!”

“Tôi bây giờ không bình dân đến thế đâu, tôi mua một công ty. Tôi còn chụp ảnh dán lên hành lang các sếp của công ty kia!” Lê Văn Vân vuốt cái đầu có hơi đau của mình mà nói.

“Vậy thì càng tốt, công ty này là lễ gặp mặt Đỗ Thương Bắc cho anh!” Ngữ khí của Phạm Nhược Tuyết vẫn rất bình bình thản mà nói.

Lê Văn Vân cau mày, đến lúc này, trong mắt tất cả mọi người, anh thật sự biến thành một người đàn ông chỉ biết dựa dẫm vào phụ nữ!

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement