Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)

Advertisement

Chương 569: Ai có thể ngăn cản tôi

Giờ phút này, mọi người đều nhìn bóng người kia.

"Dương Thanh!"

Theo bóng người bước tới gần, người nhà họ Diệp cuối cùng đã nhìn thấy rõ.

Một người có dáng vẻ vạm vỡ như tháp sắt đi theo sát phía sau Dương Thanh chính là Mã Siêu.

Hai người lần lượt xuất hiện làm mọi người kinh ngạc.

Bạo Quân vốn đang định bẻ gãy cổ Diệp Mạn cũng nhìn sang. Khi thấy chỉ có hai người thanh niên hơn hai mươi tuổi bước tới, ánh mắt hắn ta vô cùng khinh thường.

"Nếu tao giết bà ta, mày sẽ bắt cả Hiệp hội Võ thuật chôn cùng à?"

Bạo Quân hỏi với vẻ cợt nhả, ánh mắt lóe lên vẻ dữ tợn như muốn giết người.

Qua lời thì thầm bàn tán của người nhà họ Diệp, hắn ta đã biết người tới là Dương Thanh.

Vào lúc Diệp Mạn nhìn thấy Dương Thanh, trong mắt cháy lên khát vọng sống đồng thời giãy dụa càng kịch liệt hơn.

Bà ta biết, bây giờ chỉ có Dương Thanh có thể cứu mình.

Nhưng bà ta còn đang ở trong tay của Bạo Quân, nếu đắc tội hắn ta thì sợ rằng rất khó sống được.

"Ông không hiểu tiếng người hay tai có vấn đề?"

Dương Thanh thờ ơ hỏi.

Ầm!

Lời này vừa nói ra, mọi người ở đó đều chấn động!

Bạo Quân hoàn toàn bị chọc giận.

Những lời này của Dương Thanh dường như không có vấn đề gì, nhưng thật sự là câu mắng người không thô tục.

Phiên dịch qua chính là “Ông là súc vật nên không hiểu lời con người như tôi nói, hay ông bị điếc?"

Có thể tưởng tượng được những lời này kích thích Bạo Quân tới mức nào.

"Thằng nhóc, tao sẽ đích thân vặn gãy cổ mày!"

Bạo Quân tức giận hét lên.

Dáng người hắn ta vốn đã rất cao lớn, vừa nổi nóng thì cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, cảm giác cả người tràn trề sức lực.

Diệp Mạn ở trong tay hắn ta lại nhỏ bé như vậy.

"Dương Thanh, cậu thật to gan, dám vỗ lễ với Bạo Quân như vậy. Cậu đừng quên mẹ vợ cậu còn ở trong tay ông ta”.

Diệp Vô Song lớn tiếng nói.

Không biết vì sao, nhìn thấy Dương Thanh bình tĩnh điềm nhiên, trong lòng anh ta chợt lo lắng.

Ngay cả bản thân anh ta cũng thấy chấn động, không ngờ mình lại có ảo giác rằng có lẽ Bạo Quân thật sự không phải là đối thủ của Dương Thanh.

Anh ta nói vậy cũng là nhắc nhở Bạo Quân có thể giết Diệp Mạn trước.

Bây giờ chỉ cần bà ta chết, có thể xác định vị trí người thừa kế là của mình.

Dương Thanh hơi híp mắt lại. Sao anh có thể không hiểu được lòng dạ độc ác của Diệp Vô Song?

"Anh sẽ chết rất thảm!", Dương Thanh lạnh lùng nói.

Anh chỉ nói một câu rồi không nhìn Diệp Vô Song nữa.

Nhưng anh ta thấy mình như vừa bị thần chết để mắt tới, một cảm giác ớn lạnh lan tràn khắp người.

"Ông là cao thủ của Hiệp hội Võ thuật, sẽ không gây khó dễ cho một người phụ nữ chứ?"

Dương Thanh nói với Bạo Quân: "Ông thả bà ta ra, tôi đánh với ông một trận! Được không?"

"Nếu tao cứ nhất quyết giết bà ta thì sao?"

Bạo Quân nói với vẻ trêu tức. Bàn tay hắn ta vốn thả lỏng chợt siết chặt.

Diệp Mạn chỉ cảm thấy cổ của mình sắp gãy rồi. Bà ta sợ đến mức muốn tè ra quần, hai tay, hai chân điên cuồng giãy giụa.

Bạo Quân thích nhất là đùa bỡn người khác. Đặc biệt là lúc nhìn thấy sự hoảng sợ trong mắt người khác, hắn ta có cảm giác rất khoái chí.

Nhưng hắn ta thất vọng khi không nhìn thấy được chút sợ hãi nào trong mắt Dương Thanh. Đôi mắt kia u ám, tối tăm như vực sâu không thấy đáy.

"Người phụ nữ này là mẹ vợ của mày. Mày không sợ tao giết bà ta à?"

Bạo Quân nhíu mày hỏi.

"Người ở trong tay ông, có giết hay không là chuyện của ông”.

Dương Thanh bình tĩnh nói: "Chẳng lẽ ông tưởng tôi qua đây để cứu người phụ nữ này?"

Bạo Quân nghe vậy thì đanh mặt lại.

Lúc trước, Diệp Mạn nói Tần Thanh Tâm chỉ là con gái rơi của mình, Dương Thanh rất ghét bà ta. Ban đầu Bạo Quân còn chưa nghi ngờ, nhưng bây giờ thì tin rồi.

Trông Dương Thanh có vẻ rất trẻ nhưng Bạo Quân không cho rằng Dương Thanh là một kẻ vô dụng.

Bất kể có phải cậu ta giết Lữ Mông không, ít nhất Ngưu Căn Huy đứng hàng thứ chín trong hiệp hội Võ thuật đã thật sự chết trong tay Dương Thanh, hơn nữa còn bị giết chết trước mặt bao nhiêu người.

Nếu người thanh niên tài giỏi như vậy không phải là loại người thủ đoạn tàn độc, sẽ không thể có được thành tựu như hôm nay.

"Nếu vậy, tao sẽ lấy mạng của người phụ nữ này!"

Bạo Quân quát lạnh một tiếng, sau đó đột nhiên dùng sức.

"Bộp!"

Trong thời điểm chỉ mành treo chuông, một bàn tay tinh tế đột nhiên nắm lấy cổ tay Bạo Quân.

Hắn ta vốn đang siết chặt ngón tay chợt cảm giác được một sức mạnh cực kỳ đáng sợ nắm lấy cổ tay của mình.

"Cho dù tôi không đến vì người phụ nữ này, cũng không thể đứng nhìn bà ta bị ông giết được”.

Một giọng nói vô cùng lãnh đạm đột nhiên vang lên bên tai Bạo Quân.

Tất cả những điều này đều xảy ra trong chớp mắt. Hắn ta chỉ cảm thấy lông tơ trên người lập tức dựng đứng.

Vừa rồi, Dương Thanh còn đứng cách hắn ta mấy mét, chỉ thoáng cái đã tới bên cạnh. Lúc này tay anh đang nắm chặt lấy cổ tay của hắn ta.

Sức lực mạnh đến mức đáng sợ này làm Bạo Quân không dám phản kháng. Hắn ta không hề nghi ngờ, chỉ cần Dương Thanh dùng sức là có thể dễ dàng bóp nát cổ tay của mình.

"Rốt... rốt cuộc cậu là ai?"

Vẻ mặt Bạo Quân vô cùng nghiêm trọng. Hắn ta chỉ cảm thấy sau lưng ớn lạnh và ướt sũng mồ hôi.

Hắn ta vốn đang nghi ngờ, rốt ruộc có phải Dương Thanh đã giết chết Lữ Mông không. Nhưng lúc này, nghi ngờ trong lòng của hắn ta đã hoàn toàn biến mất.

Ở trước mặt Dương Thanh, không ngờ hắn ta không có nổi can đảm để đánh một trận.

"Nếu không thả tay trong vòng năm giây, ông sẽ chết!"

Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nói.

Lần này, Bạo Quân vội vàng buông tay mà không hề do dự.

Diệp Mạn ngã trên mặt đất, lập tức thở hổn hển. Bà ta vừa bước qua cửa tử, đã sợ đến mất hồn mất vía từ lâu.

"Cậu có thể thả tay được chưa?"

Bạo Quân nghiến răng hỏi. Hắn ta cảm giác cổ tay của mình cũng sắp vỡ rồi.



Bạo Quân bất ngờ là mình vừa dứt lời, Dương Thanh đã thả cổ tay mình ra thật.

Lúc này, trang viên của nhà họ Diệp rộng lớn mênh mông lại yên tĩnh không hề có tiếng động, mọi người đều nhìn Dương Thanh.

Từ khi Dương Thanh ra tay nắm lấy cổ tay Bạo Quân, ép hắn ta thả Diệp Mạn ra, đến lúc anh thả cổ tay của hắn ta ra.

Tất cả đều diễn ra trong chớp mắt. Nhưng điều khiến bọn họ chấn động là, đường đường là nhân vật võ tướng của Hiệp hội Võ thuật lại không hề có ý chí chiến đấu trước mặt Dương Thanh.

Mí mắt Diệp Kế Tông giật giật, tim cũng đập như điên. Lão ta chợt có cảm giác mình đã bỏ lỡ điều gì.

Lão ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng không ngờ rằng anh mạnh đến mức khiến Bạo Quân không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Thằng nhóc, cậu dám giết cao thủ của Hiệp hội Võ thuật tôi, chuyện này tuyệt đối sẽ không dừng lại ở đây đâu”.

"Cậu cứ chờ bị Hiệp hội Võ thuật xét xử đi!"

Bạo Quân đột nhiên nói một câu uy hiếp rồi xoay người tính rời đi.

"Tôi đã cho phép ông đi chưa?"

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên ở phía sau lưng Bạo Quân.

Ngay sau đó, một cơ thể vạm vỡ chợt lao qua, chặn đường lui của hắn ta.

Bạo Quân nhíu mày, lạnh lùng nói: "Bạo Quân tôi muốn đi, ai có thể cản được chứ?"

 

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement