Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Advertisement

CHƯƠNG 304: PHẢI XEM EM LÀM SAO ĐÃ

Ba Thẩm thấy Thẩm Hạ Lan vẫn cứ không chịu nói thật như cũ, không khỏi thở dài một tiếng rồi nói: “Có phải là con rất thích Diệp Ân Tuấn không vậy? Bởi vì nó mà con tình nguyện để mình chịu thiệt, để con cái chịu thiệt?”

“Không phải đâu ba, con thật sự không phải chịu thiệt cái gì hết, rốt cuộc là ba đã nghe cái gì vậy?”

Thẩm Hạ Lan cảm thấy lúc này có lẽ là hiểu lầm có hơi lớn rồi.

Dựa vào việc Diệp Ân Tuấn không để ý đến sống chết mà cứu cô, vậy thì cô đã không có khả năng phải chịu thiệt thòi ở nhà họ Diệp.

Ba Thẩm lắc đầu nói: “Con đừng có lừa gạt ba nữa, mặc dù là ba của con đã già rồi nhưng mà mắt vẫn chưa có bị mù đâu, con nhìn mặt của con đi rồi nhìn lại gương mặt của Minh Triết, như này mà mà con nói không có chuyện thì có đánh chết ba cũng không tin đâu. Đều nói là đánh người không đánh mặt, nhưng mà nhà họ Diệp cũng thật là quá đáng, thế mà lại đánh vào mặt con với con trai, đây chính là khi dễ nhà họ Thẩm chúng ta không có ai. Con cũng không cần phải cảm thấy xấu hổ, dù sao thì nhà họ Hoắc cũng có quan hệ với con, thật sự không được thì ba sẽ đi tìm người nhà họ Hoắc, ba hỏi bọn họ một chút, con gái nhà chúng ta phải chịu oan ức bọn họ có quản hay là không?”

Nghe thấy ba Thẩm nói như vậy, cuối cùng Thẩm Hạ Lan cũng đã hiểu rồi.

Cô cười nói: “Ba ơi, ba đã hiểu lầm rồi, vết thương ở trên mặt của con với Minh Triết cũng không có liên quan gì đến nhà họ Diệp đâu ạ.”

Sau đó cô liền nói chuyện Tiểu Thi ra một lần.

Sau khi ba Thẩm nghe xong thì hết sức kinh ngạc.

“Trên đời này còn có một người không biết tốt xấu như vậy luôn đó hả? Con cứu cô ta ở căn cứ, cô ta chẳng những không biết ơn thậm chí còn bắt chẹt con nữa? Người như thế này, cuối cùng có suy nghĩ như thế nào vậy chứ?”

Ba Thẩm tức muốn chết đi được.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy ông tức giận, không khỏi an ủi mà nói: “Thôi được rồi ba ơi, chuyện này đã trôi qua rồi, Ân Tuấn cũng đã đưa cô ta đến Hải Thành, sau này sẽ không làm phiền đến chúng ta đâu. Huống hồ gì ba cho rằng cháu ngoại của ba là một người ăn chay hả, nếu như nó không muốn để cho Tiểu Thi đánh thì Tiểu Thi sẽ không đụng chạm được nó.”

“Con nói cái gì chứ? Minh Triết còn nhỏ như vậy, thằng bé có thể chống lại một người lớn à? Các con cũng thật là, có nhiều người như vậy thế mà lại không trông chừng được một đứa nhỏ, để nó bị ăn hiếp thành cái dạng này, nhìn xem mặt của cháu ngoại ba đều thành cái gì rồi.”

Ba Thẩm vô cùng đau lòng, giống như là hiện tại ai cũng không quan trọng bằng cháu ngoại của ông.

Đều nói là người thân cách thế hệ, cuối cùng Thẩm Hạ Lan cũng đã hiểu được rồi, nhưng mà trong lòng hết sức vui mừng.

“Được rồi ba ơi, chuyện này đã trôi qua rồi, con với Minh Triết đều không có chuyện gì đâu, ở nhà họ Diệp cũng rất tốt, ba yên tâm đi. Hiện tại ba với mẹ mới nên bảo vệ sức khỏe cho mình thì con đã yên tâm.”

Thẩm Hạ Lan vỗ vỗ ra sau lưng của ba Thẩm.

Ba Thẩm nhìn Thẩm Hạ Lan trước mắt, vui mừng nói: “Con vẫn cho thái độ với bên phía nhà họ Hoắc đi, cho dù nói như thế nào thì ban đầu cũng là do mẹ với ba của con hồ đồ nhận lầm làm mất thân phận của con, chuyện này vẫn cứ luôn chắn ở ngực của mẹ con, bà ấy cảm thấy rất có lỗi với con.”

“Ba, chuyện này không có liên quan gì đến hai người hết, lúc trước hai người cũng không biết mà là do bị người khác lợi dụng.”

Nói đến chuyện này, trong lòng của Thẩm Hạ Lan thật sự không dễ chịu.

Ở cùng với Đường Trình Siêu trong năm năm, cuối cùng không ngờ đến là có kết cục như vậy, cô đã từng cho rằng dù hai người không thể trở thành người yêu của nhau thì ít nhất cũng có thể làm bạn bè, nhưng mà có làm như thế nào cũng không ngờ đến hiện tại ngay cả bạn bè cũng không thể làm được nữa.

Có rất nhiều chuyện một khi đã không nể mặt mũi rồi thì thật sự không có cách nào khôi phục lại được, mà Đường Trình Siêu ba lần bốn lượt động đến người quan trọng nhất của cô, Thẩm Hạ Lan thật sự không thể nào làm như tất cả những chuyện vẫn chưa xảy ra.

Nhưng mà ba Thẩm vẫn cảm thấy tự trách.

“Mặc dù nói là như vậy, nhưng mà chung quy cũng bởi vì ba và mẹ của con, đã làm mất thân phận của con không còn nữa. Nhà họ Hoắc đã có thể cho con một thân phận mới, cho dù sau này con có gọi Hoắc Hạ Lan, ba và mẹ của con cũng không có ý kiến gì.”

Mặc dù nói là như vậy, nhưng mà Thẩm Hạ Lan vẫn nhìn ra được cảm xúc của ba Thẩm rất sa sút.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Ba, con đã nói rồi, con là con gái của ba và mẹ, cả đời này đều là như vậy. Con tên là Thẩm Hạ Lan, bên phía nhà họ Hoắc đã đồng ý rồi.”

“Nhà họ Hoắc quả thật làm cho hai người già ba mẹ cảm thấy xấu hổ vô cùng.”

“Được rồi ba ơi, ba đừng để chuyện này ở trong lòng nữa, ba với mẹ phải sống cho thật tốt, vậy con mới có thể tốt được, ba có biết chưa?”

Thẩm Hạ Lan lại an ủi ba Thẩm một lúc nữa, lúc này mới trở vào phòng bệnh cùng với ông.

Bởi vì có Thẩm Minh Triết làm bạn, bệnh tình của mẹ Thẩm tốt lên nhanh chóng, thậm chí chiều ngày hôm đó bác sĩ đã làm thủ tục xuất viện cho bà.

Thẩm Hạ Lan hỏi thăm bác sĩ, bác sĩ nói là không có vấn đề gì, lúc này cô mới làm thủ tục xuất viện cho mẹ Thẩm.

Sau khi mẹ Thẩm về đến nhà thì bắt đầu vội vàng làm đồ ăn ngon cho Thẩm Minh Triết ăn.

Đối với sự nhiệt tình của bà ngoại, Thẩm Minh Triết cảm thấy có chút bất đắc dĩ, cười nói với mẹ: “Có khi nào con biến thành một người béo hay không đây?”

“Cho dù con có biến thành một bé mập thì cũng là một bé mập đáng yêu.”

Thẩm Hạ Lan cười nói, vuốt ve gương mặt của Thẩm Minh Triết.

Thẩm Minh Triết chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười.

Bởi vì ở trong bệnh viện có quá nhiều vi khuẩn, hơn nữa Thẩm Minh Triết gần như đã trở thành tâm can bảo bối của mẹ Thẩm. Thẩm Hạ Lan cảm thấy tạm thời để Thẩm Minh Triết ở cùng với mẹ Thẩm, vậy cũng sẽ làm cho tâm trạng của bà tốt hơn một chút.

Đối với sắp xếp của Thẩm Hạ Lan, đương nhiên là Thẩm Minh Triết không có ý kiến gì, chỉ là gọi điện thoại nói với bà cụ Diệp và Thẩm Nghê Nghê một tiếng.

Thẩm Hạ Lan ở trong nhà chơi một hồi liền trở về bệnh viện.

Diệp Ân Tuấn đã tỉnh rồi, lúc phát hiện không nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì ít nhiều gì cũng có hơi sốt ruột sau đó nghe nói đã đến nhà họ Thẩm, lúc này anh mới yên lòng, nhưng mà vẫn để Tống Đình chờ bên ngoài.

Thẩm Hạ Lan vừa mới bước ra khỏi nhà họ Thẩm liền nhìn thấy Tống Đình.

“Sao anh lại ở đây vậy?”

“Bà chủ, Diệp tổng cho tôi đến đây đón bà chủ.”

Tống Đình cười hì hì nói, anh ta đã nhìn ra Diệp Ân Tuấn đối xử với Thẩm Hạ Lan là thật sự tốt, tốt đến nỗi có thể trả giá hết thảy.

Mặc dù Thẩm Hạ Lan không nói gì, nhưng mà khóe miệng lại hơi cong lên.

“Cơn giận của anh ấy đã qua chưa vậy?”

“Diệp tổng là vậy, bà chủ với Diệp tổng đã sống với nhau nhiều năm như vậy rồi còn không hiểu rõ Diệp tổng nữa ư? Bà chủ không cần phải so đo với ông chủ đâu.”

Lời nói của Tống Đình làm tâm trạng của Thẩm Hạ Lan rõ ràng hơn.

“Cái tính khó chịu này của anh ấy phải thay đổi mới được.”

“Vâng vâng vâng, bà chủ cố gắng một chút, ngoại trừ bà chủ không có ai có thể sửa đổi cho ông chủ hết.”

Tống Đình rất biết cách nói chuyện.

Trên đường trở về, tâm trạng của Thẩm Hạ Lan không tệ, lúc trở về đến phòng bệnh, Diệp Ân Tuấn đang chơi với Thẩm Nghê Nghê, mà bà cụ Diệp thì chạy về công ty để xử lý công việc.

Lúc Thẩm Nghê Nghê nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì vô cùng vui vẻ.

“Mẹ ơi, mẹ xem xem, đây là búp bê barbie mà ba mua cho con đó, ba nói là giống như con vậy đó.”

Thẩm Nghê Nghê giới thiệu đồ chơi mới của mình giống như là một kho báu.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Ba của con chỉ cần có một con búp bê barbie là mua chuộc con được rồi à?”

“Con cũng thích mẹ mà!”

Cái miệng nhỏ của Thẩm Nghê Nghê vô cùng ngọt ngào.

Diệp Ân Tuấn thấy cô đã trở về, mặt lạnh lùng đứng lên nói: “Anh sẽ để cho người chuyển phòng bệnh vào trong phòng của Nghê Nghê, từ giờ trở đi anh sẽ ở đây.”

“À.”

Thẩm Hạ Lan nhẹ giọng trả lời lại một câu, cũng không có phản ứng gì quá lớn.

Diệp Ân Tuấn khẽ nhíu mày, nói lại một lần nữa.

“Anh nói là từ giờ trở đi anh sẽ ở đây.”

“Ờ.”

Thẩm Hạ Lan lại trả lời một câu nữa.

Lần ngày Diệp Ân Tuấn thực sự tức giận thở phì phò trực tiếp quay người lại đi đến trên cái giường đối diện rồi nằm xuống để lại tấm lưng cho Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Nghê Nghê nhìn bộ dạng này của Diệp Ân Tuấn thì có chút nghi ngờ mà hỏi: “Mẹ ơi, ba làm sao vậy mẹ?”

“Ba của con bị bệnh rồi, mà còn bệnh nặng lắm, không cần quan tâm đến ba con đâu, một lát nữa bác sĩ sẽ đến xử lý ba con. Đến đây nói chuyện với mẹ đi, con cảm thấy như thế nào?”

Thẩm Hạ Lan trực tiếp ngồi xuống trước giường Thẩm Nghê Nghê, hoàn toàn xem nhẹ Diệp Ân Tuấn.

Cơn tức của Diệp Ân Tuấn bị ngăn ở cổ họng lên không lên mà xuống cũng không xuống.

Người phụ nữ này quả thật thích ăn đòn lắm.

Anh đều cho cô bậc thang đi xuống rồi, sao cô còn không biết dỗ dành anh, bây giờ lại hoàn toàn xem như anh không tồn tại.

Hình như người coi anh là hàng hóa để giao dịch là cô mà.

Diệp Ân Tuấn càng nghĩ càng thấy tức giận, đột nhiên xoay người lại lại nhìn thấy Thẩm Nghê Nghê vui vẻ nói về sự thay đổi về sức khỏe của mình với Thẩm Hạ Lan với vẻ hết sức vui mừng.

Mà tình cảm ẩn chứa trong đôi mắt của Thẩm Hạ Lan vẫn luôn nhìn ngắm Thẩm Nghê Nghê.

Cảnh tượng này làm tim của Diệp Ân Tuấn thấy xúc động.

Đây là vợ con của anh.

Từ nay về sau sẽ sống dưới đôi cánh của anh, cùng anh bước tới tương lai của cuộc đời.

Nghĩ đến đây thì tâm trạng buồn bực không biết như thế nào lại biến mất, ngược lại còn có một loại tình cảm yên bình và hài hòa chảy trong tim.

Ấm áp nóng bỏng tràn ngập cả người.

Dù sao thì Thẩm Nghê Nghê cũng là một đứa nhỏ, sau khi vui đùa một lúc đã có chút mệt mỏi rồi.

Cô bé dựa vào trong lòng Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Mẹ ơi mẹ hát một bài cho con nghe đi.”

“Được.”

Thẩm Hạ Lan nhẹ vỗ Thẩm Nghê Nghê, trong miệng phát ra khúc hát ru tiếng ca ngọt ngào du dương vang lên trong phòng.

Thẩm Nghê Nghê chậm rãi ngủ thiếp đi, mà hai mắt của Diệp Ân Tuấn không biết từ lúc nào đã dịu dàng như nước.

Đặt Thẩm Nghê Nghê xuống, Thẩm Hạ Lan đắp kín chăn mền cho cô bé, quay người lại liền nhìn thấy đôi mắt chứa đầy tình cảm sâu nặng của Diệp Ân Tuấn.

Trong lòng của cô đột nhiên xúc động, trái tim đập bịch bịch bịch rất nhanh.

“Sao anh lại nhìn em như vậy?”

“Đột nhiên phát hiện em rất xinh đẹp.”

Diệp Ân Tuấn không biết nói mấy lời đường mật, nhưng mà thỉnh thoảng nói một vài câu liền có thể để cho sắc mặt của Thẩm Hạ Lan đỏ bừng lên, thậm chí còn có một tia vui mừng.

“Không phải là lúc nãy anh còn không thèm để ý đến em mà?”

Thẩm Hạ Lan rót cho Diệp Ân Tuấn một ly nước.

Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực

“Cái người phụ nữ này, em đổi trắng thay đen lại có thể xem như là lẽ đương nhiên có đúng không, từ đầu đến cuối anh không để ý đến em hả?”

“Chẳng lẽ là em không để ý đến anh à?”

Thẩm Hạ Lan nhét nước nóng vào trong tay của Diệp Ân Tuấn, buồn cười ngồi trước giường của anh.

Hương thơm nhàn nhạt xông vào lỗ mũi của Diệp Ân Tuấn để anh cảm thấy cực kỳ bình tĩnh và yên bình.

Loại cảm giác này chỉ có một mình Thẩm Hạ Lan mới có thể mang đến cho anh.

Diệp Ân Tuấn nhìn cô một cái tức giận nói: “Cũng không biết ai coi anh là hàng hóa giao dịch, hiện tại không biết dỗ dành anh vậy mà còn nhăn mặt nhăn mũi với anh nữa hừ!”

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy Diệp Ân Tuấn như thế này quả thật rất đáng yêu

“Nè anh định nói chuyện này cả một đời luôn có đúng không?”

“Đúng vậy đó đây chính là sự nhục nhã của em đối với anh.”

Diệp Ân Tuấn đang oán trách giống như là một đứa nhỏ.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Không bỏ qua?”

“Phải xem em làm sao đã.”

Diệp Ân Tuấn xoay cổ sang nơi khác, trực tiếp không thèm nhìn Thẩm Hạ Lan nữa.

Đúng lúc này Thẩm Hạ Lan đột nhiên đứng dậy nhích lại gần, lúc Diệp Ân Tuấn vẫn còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra, Thẩm Hạ Lan đột nhiên rướn người lên hôn lên cái trán trơn bóng xinh đẹp của Diệp Ân Tuấn.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement