Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Advertisement

CHƯƠNG 319: ANH CHỈ CẦN THẨM HẠ LAN

Vị đắng chát tràn ngập trong miệng Thẩm Hạ Lan nhưng cô không cảm nhận được, cô chỉ cảm thấy bụng nhỏ rất đau, cả người co rút, rất nhiều máu chảy ra từ bắp đùi.

Đó là một mạng người!

Đó là con của cô và Diệp Ân Tuấn!

Thẩm Hạ Lan đau khổ, còn phải chịu đựng nỗi đau buồn này.

Thím Trương vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, làm như không thấy tình cảnh thê thảm của Thẩm Hạ Lan, thậm chí còn có chút vui vẻ và thưởng thức.

Sau khi Tiểu Tử tỉnh lại thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đang thoi thóp, cô ta đột nhiên nhớ tới Triệu Ninh.

Nếu Thẩm Hạ Lan chết, Triệu Ninh còn có thể sống sao?

Tiểu Tử cắn chặt răng, giãy giụa muốn đứng dậy lại không thể động đậy.

Cô ta tuyệt vọng chảy nước mắt nhìn Thẩm Hạ Lan ngày càng yếu ớt.

Thím Trương vô cùng hài lòng nói: “Nếu cô chết thì tôi sẽ chôn cất cô thật tốt, cô cứ yên tâm!”

Lúc này Thẩm Hạ Lan không nói ra lời, cô đau đớn hận không thể dùng ánh mắt giết chết thím Trương.

Cô nắm chặt vạt áo, móng tay sắp gãy mất cũng không biết.

Lúc Thẩm Hạ Lan sắp hôn mê thì một bóng người quen thuộc chạy vào.

“Bà dừng tay lại!”

Thím Trương hơi sửng sốt, sau đó không thể tin được nhìn người chạy tới, có chút bất ngờ nói: “Ân Tuấn? Không phải con ở bệnh viện sao? Con…”

“Bà nhìn rõ xem tôi là ai!”

Người kia đẩy thím Trương ra, đi tới bế Thẩm Hạ Lan lên.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, cô định nói gì đó lại đột nhiên ý thức được không đúng.

“Cậu là Nam Phương?”

“Chị dâu, tôi xin lỗi, tôi đã đến trễ.”

Diệp Nam Phương nhìn thấy dáng vẻ của Thẩm Hạ Lan thì trái tim muốn tan nát.

Nếu anh trai nhìn thấy thì sẽ đau lòng thế nào chứ.

Thẩm Hạ Lan nắm lấy tay Diệp Nam Phương tay nói: “Mau lấy thuốc giải độc của thím Trương vừa nghiên cứu ra mang đi. Mẹ chồng và bà nội tôi cần thứ đó.”

“Được! Chị yên tâm đi!”

Diệp Nam Phương vẫy tay thì lập tức có rất nhiều người đi vào, khống chế mấy người thím Trương trước.

“Mang theo thuốc giải độc!”

Diệp Nam Phương lạnh lùng nói, từ lúc vào cửa đã không thèm nhìn thím Trương.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình sắp không chịu đựng được nữa nhưng cô vẫn nói một câu: “Cứu cứu Tiểu Tử, đừng để cô ta xảy ra chuyện gì.”

Tiểu Tử bỗng nhiên sửng sốt, có chút không thể tin được lỗ tai của mình.

Diệp Nam Phương gật đầu, sau đó bế Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài.

Từng giọt máu tươi nhỏ giọt trên mặt đất, chói mắt và rực rỡ như thế.

Trái tim Diệp Nam Phương lơ lửng.

“Mau lái xe! Đưa chị dâu của tôi đến bệnh viện!”

Diệp Nam Phương lớn tiếng nói, người xung quanh nhanh chóng chạy tới.

Thím Trương nghe thấy Diệp Nam Phương gọi Thẩm Hạ Lan là chị dâu thì có chút sửng sốt, bà ta nhìn thấy mấy người Dương Tân vốn bị khống chế lại ở chỗ này thì nhất thời nghĩ tới điều gì.

“Nam Phương, con còn sống? Không ngờ con còn sống! Vì sao con còn sống lại không đến tìm mẹ? Con cũng biết mẹ mới là mẹ ruột của con!”

Thím Trương điên cuồng muốn giữ lấy Diệp Nam Phương.

Diệp Nam Phương bỗng nhiên quay đầu lại, con ngươi lạnh lẽo như băng.

“Mẹ ruột? Bà cũng xứng với hai chữ này sao? Nếu không phải bởi vì bà thì tôi và anh trai sẽ trở nên như vậy sao? Thím Trương, cả đời bà không xứng để tôi và anh trai gọi một tiếng mẹ! Nếu chị dâu không sao thì tốt, nếu chị dâu có chuyện gì, bà cứ chờ chôn chung với chị ấy và đứa con chưa chào đời của anh tôi đi.”

Diệp Nam Phương hất thím Trương ra, cũng cho người nhanh chóng khống chế bà ta, sau đó nhanh chóng bế Thẩm Hạ Lan đã hôn mê đến bệnh viện.

Thẩm Hạ Lan được đưa vào phòng phẫu thuật, mà Diệp Nam Phương đưa thuốc giải độc cho chuyên gia mời từ nước ngoài, bắt đầu giải thuốc độc trong người bà cụ Hoắc và bà cụ Diệp.

Diệp Ân Tuấn vẫn còn ngủ.

Diệp Nam Phương cho người Ám Dạ giấu mấy người thím Trương ở trong bệnh viện.

Một hồi lâu, cuối cùng Diệp Ân Tuấn cũng tỉnh.

Khi anh nhìn thấy Diệp Nam Phương thì đột nhiên nhớ tới điều gì.

“Hạ Lan đâu?”

“Chị dâu…”

Diệp Nam Phương có chút không biết nên nói thế nào.

“Nói đi! Hạ Lan đâu?”

Từ trước đến nay Diệp Ân Tuấn chưa từng nôn nóng như thế, anh nắm lấy cổ áo Diệp Nam Phương, con ngươi đỏ lên.

“Vì sao em ở đây? Tại sao em biết Hạ Lan xảy ra chuyện?”

“Anh trai, chị dâu đã sớm liên lạc với em, chị dâu dùng mình làm mồi nhử, định lấy thuốc giải độc của thím Trương. Chị ấy sợ anh không thể lựa chọn cho nên mới cho anh uống thuốc. Kế hoạch của bọn em vốn rất tốt, em và Dương Tân cũng phối hợp rất tốt, bọn em vốn tưởng rằng thím Trương cũng chỉ hạ độc chị dâu để hả giận, dù sao bà ta vẫn sợ chết, vẫn phải nghiên cứu chế tạo thuốc giải độc, sẽ không làm gì chị dâu, nhưng bọn em đã đoán sai trình độ tàn nhẫn độc ác của thím Trương, cũng không biết chị dâu lại mang thai. Cho nên khi em chạy tới thì chị dâu đã sảy thai, hơn nữa… Hơn nữa…”

Diệp Nam Phương đột nhiên nghẹn ngào.

Kế hoạch vốn vô cùng hoàn hảo, không ngờ thím Trương ác độc như thế? Tình nguyện chất độc phát huy tác dụng cũng muốn tra tấn Thẩm Hạ Lan như thế?

Diệp Ân Tuấn chỉ cảm thấy dưới chân không vững, cả người suýt nữa ngã xuống đất.

“Dùng mình làm mồi nhử? Cô ấy làm như vậy là suy nghĩ của đàn bà, em cũng suy nghĩ giống như đàn bà sao? Em nói mình đoán sai sự ác độc của thím Trương, vậy mấy năm nay em ở Ám Dạ đều là vô ích sao? Mấy người lập kế hoạch lại không nghĩ chu toàn sao?”

Diệp Ân Tuấn chất vấn làm cho Diệp Nam Phương không lời gì để nói.

Anh ta cũng có suy nghĩ riêng.

Khi anh ta biết thân thế của mình thì có cảm xúc phức tạp với thím Trương, thậm chí cũng không nghĩ đối đầu trực tiếp với thím Trương.

Lúc này Thẩm Hạ Lan chủ động ôm lấy mọi chuyện, ra mặt đấu với thím Trương, thậm chí dùng mình làm mồi nhử, đối với Diệp Nam Phương mà nói thì cảm thấy mình và anh trai không cần đối đầu trực tiếp với mẹ mình, vậy thì có thể tránh được.

Anh ta nghĩ thím Trương xấu xa nhưng không đến mức mất hết nhân tính, thật ra suy nghĩ này chỉ là lừa mình dối người.

Anh ta muốn cứu bà cụ Diệp lại không muốn đối đầu với mẹ ruột, vì vậy Thẩm Hạ Lan đưa ra kế hoạch, cho dù anh ta cảm thấy có chút không ổn nhưng cuối cùng vẫn đồng ý.

Hiện tại mọi chuyện xảy ra như vậy, Diệp Nam Phương mới biết được mình sai rồi, hơn nữa còn sai một cách lố bịch!

Ngay cả anh ta cũng biết kế hoạch không hoàn mỹ, sao Thẩm Hạ Lan có thể không biết?

Bởi vì cô muốn giúp hai anh em bọn họ không cần phải suy nghĩ đắn đo nên không thể không lựa chọn như vậy.

Hiện tại Diệp Ân Tuấn chất vấn làm cho Diệp Nam Phương vô cùng xấu hổ.

Anh ta đột nhiên quỳ gối xuống trước mặt Diệp Ân Tuấn, nghẹn ngào nói: “Anh trai, em xin lỗi, nếu chị dâu có chuyện gì thì em sẽ dùng mạng của mình bồi thường!”

“Hiện tại em nói lời gì thì có ích lợi gì? Nam Phương, mấy năm nay em đã trưởng thành, có thể tự mình quyết định bất cứ điều gì. Em mạnh hơn anh, em có thể cắt đứt, có thể quyết đoán, làm theo ý của mình, anh lại là người yếu đuối, là người đàn ông yếu đuối cần phải người phụ nữ của mình đánh cược tính mạng bảo vệ và giúp đỡ đúng không?”

“Không phải, anh trai, không phải như thế!”

“Không phải như thế thì thế nào? Tất cả mọi người giấu giếm anh, để người vợ tay trói gà không chặt của anh đối mặt với thím Trương như sói hổ. Trong lòng mấy người biết rõ Hạ Lan đối đầu với thím Trương sẽ kết quả thế nào, nhưng mấy người đồng ý. Vì sao? Bởi vì chúng ta có suy nghĩ riêng! Bởi vì chúng ta không muốn đụng vào máu tươi của mẹ ruột, bởi vì chúng ta sợ những đạo lý kia. Nhưng có ai nghĩ tới tình cảnh của Hạ Lan không? Cô ấy là vợ anh! Cô ấy vốn chỉ là cô gái con nhà giàu, bởi vì anh liên lụy cô ấy mới bị kéo vào những chuyện này! Hiện tại anh làm người chồng vô dụng, bị mấy người gạt ra ngoài, được mọi người bảo vệ, anh đúng là quá đắt giá!”

Con ngươi Diệp Ân Tuấn đầy nước mắt.

Từ khi Thẩm Hạ Lan và anh ở bên nhau, thật sự chưa từng tốt đẹp.

Trước kia bởi vì cô yêu anh nên bị người ta hãm hại, suýt nữa bị thiêu chết. Cô vất vả lắm mới tìm được đường sống, hiện tại bởi vì chuyện của anh mà tính mạng của cô như ngàn cân treo sợi tóc.

Con của bọn họ!

Thậm chí anh còn chưa kịp biết đến sự tồn tại của đứa bé.

Anh có thể tưởng tượng được lúc đó Thẩm Hạ Lan đau khổ và khó chịu thế nào.

Không lâu trước đây, cô vừa nói với anh: “Chúng ta sinh con nhé.”

Không nghĩ tới thiên sứ đã ở trong bụng, đáng tiếc bọn họ lại không bảo vệ được.

Hiện tại Thẩm Hạ Lan thế nào cũng không biết, Diệp Ân Tuấn nhìn đèn phòng giải phẫu vẫn luôn sáng lên, trái tim anh đang chảy máu.

Diệp Ân Tuấn nói làm cho Diệp Nam Phương vô cùng xấu hổ, càng không tìm ra được lời phản bác.

“Anh trai, em xin lỗi!”

“Em không có lỗi với anh, nói thẳng ra là anh vô dụng, anh không thể cho vợ mình một cuộc sống yên bình, càng không thể làm cho cô ấy cảm thấy có thể dựa vào anh, cảm thấy anh có thể giải quyết mọi chuyện. Lúc mẹ giao Ám Dạ cho cô ấy thì chỗ anh vẫn luôn thù trong giặc ngoài, cô ấy không thể không quan tâm, không thể không mạnh mẽ. Nhưng kẻ địch lại là mẹ ruột của anh, anh thật là vô dụng. Nếu em đã quay lại thì hãy tiếp nhận Ám Dạ và tập đoàn Hoàn Trí đi. Anh mệt rồi, khi nào Hạ Lan tốt hơn thì anh sẽ đưa cô ấy và bọn nhỏ đi du lịch vòng quanh thế giới, trải qua cuộc sống thuộc về bọn anh.”

Diệp Ân Tuấn giống như mất đi linh hồn.

Diệp Nam Phương bỗng nhiên ôm lấy chân Diệp Ân Tuấn nói: “Anh trai, em không muốn tranh giành với anh, anh biết em chỉ, chỉ không đành lòng ra tay với bà ta. Anh trai, em không cần mọi thứ của nhà họ Diệp, em…”

“Anh cũng không cần! Anh chỉ cần Thẩm Hạ Lan! Em có nghe rõ không? Bởi vì bất đắc dĩ nên anh mới chống đỡ nhà họ Diệp, anh chỉ muốn nắm tay người phụ nữ của mình cả đời thôi. Nhà họ Diệp có âm mưu gì, tranh đấu gay gắt gì đó không liên quan đến anh, anh chỉ cần vợ con mình bình an là được! Em có năng lực, Nam Phương, nhà họ Diệp giao cho em thì anh mới yên tâm.”

Diệp Ân Tuấn vỗ vai Diệp Nam Phương, sau đó xoay người rời đi.

“Anh trai, anh đi đâu vậy? Chị dâu vẫn chưa qua giai đoạn nguy hiểm!”

Diệp Ân Tuấn dừng bước nhưng không quay đầu lại.

Hai mắt anh chứa đầy nước mắt lại tràn đầy lạnh lẽo.

“Anh có thể đi đâu? Anh chỉ muốn lấy lại công bằng cho đứa con chưa chào đời của mình, cho người vợ chưa biết sống chết thế nào. Em nghĩ bà ta là mẹ ruột nên không đành lòng ra tay, nhưng anh không quan tâm nhiều như thế, anh đã cho bà ta quá nhiều cơ hội, nhưng bà ta cứ muốn tìm đường chết! Vậy thì không thể trách anh được.”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement