Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Advertisement

CHƯƠNG 652: HÔM NAY ANH HÁT MỘT BÀI DÀNH CHO EM

Tiểu Thi?

Hai người có làm sao cũng không ngờ, vậy mà lại gặp phải Tiểu Thi ở đây!

Trước đây Tiểu Thi bị Diệp Ân Tuấn cưỡng chế đưa đi rời khỏi Hải Thành, nghe nói là đưa ra nước ngoài rồi, sao lại còn xuất hiện ở đây chứ?

Hiển nhiên, Tiểu Thi cũng phát hiện ra Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn rồi.

Đối với Thẩm Hạ Lan, Tiểu Thi có oán hận, đối với Diệp Ân Tuấn, cô ta yêu nhưng không có được.

Bây giờ gặp được bọn họ ở đây, Tiểu Thi cũng rất kinh ngạc.

Diệp Ân Tuấn cũng coi như là phản ứng nhanh nhạy.

“Đi! Chúng ta chọn công ty du lịch khác.”

Bất kể thế nào, gặp phải Tiểu Thi ở đây, Diệp Ân Tuấn cũng không định dùng cái công ty du lịch này với Thẩm Hạ Lan nữa.

Nhưng Tiểu Thi lại kêu bọn họ lại.

“Diệp tổng, bà Diệp, vẫn khoẻ chứ!”

Tiểu Thi nở nụ cười như hoa, không giống bộ dạng ở Hải Thành trước đây một chút nào.

Thẩm Hạ Lan không khỏi cảm thán cho thế sự biến hoá, không ngờ bọn họ lại gặp nhau ở đây, mà bây giờ, cô ngay cả cơ hội chào hỏi với Tiểu Thi cũng không có nữa.

Diệp Ân Tuấn trực tiếp bảo vệ Thẩm Hạ Lan ở đằng sau, lạnh lùng nói: “Tôi nhớ cô ở nước ngoài mà, ai cho cô về?”

“Diệp tổng, anh thật bá đạo, đây là Vân Nam, không phải Hải Thành, anh đây là đang muốn tiếp tục cấm cản tôi sao? Ở nước ngoài, tôi không quen, ngôn ngữ lại bất đồng, Diệp tổng là định cho tôi đói chết ở nước ngoài ư?”

Lời của Tiểu Thi như là đang tố cáo vậy.

Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói: “Tôi nhớ tôi cho cô một số tiền rồi, số tiền đó nếu như cô dùng đàng hoàng thì có thể sống đến sáu mươi bảy mươi tuổi.”

“Diệp tổng, ý của anh ban đầu là mong tôi rời khỏi hai người, không phá hoại cuộc sống của hai người, bây giờ tôi ở đây cũng như nhau mà, nếu như hai người không đến đây thì cả đời này chúng ta không thể gặp nhau nữa rồi. Nói đến đây, tôi vẫn phải cảm ơn Diệp tổng, tiền mà Diệp tổng cho tôi đã đủ cho tôi mua nhà ở đây, còn có thể mở một công ty du lịch nhỏ để miễn cưỡng nuôi sống gia đình, cũng không tệ rồi, sao thế? Diệp tổng và bà Diệp đến đây du lịch sao?”

Tiểu Thi như đã quên tất cả mọi chuyện trước đây rồi vậy, vô cùng bình dị gần gũi.

Thẩm Hạ Lan nhớ đến tất cả mọi chuyện trước đây, ít nhiều có chút phản cảm.

Cô quay người đi.

Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan đi, lạnh lùng mà nói: “Quản lý tốt tiệm của cô đi, còn chúng tôi đến làm gì thì cô không cần quan tâm.”

Nói xong, anh nhanh chóng đuổi theo Thẩm Hạ Lan.

“Hạ Lan, em đi chậm chút!”

Diệp Ân Tuấn biết, Thẩm Hạ Lan có thể là đã nhớ đến đoạn hồi ức không vui trước kia rồi, anh vội vàng nói: “Nếu như em để bụng thì anh lại phái người đưa cô ta đi, bảo đảm cô ta không còn làm chướng mắt em nữa.”

Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Thẩm Hạ Lan lúc này mới ngừng bước chân.

Tiểu Thi rời khỏi cuộc sống của bọn họ rất lâu rồi, bây giờ ở chỗ này cũng được, nếu như không phải bọn họ tới đây thì có lẽ sẽ như Tiểu Thi nói, bọn họ cả đời này sẽ không có bất kỳ qua lại gì nữa.

Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi, dùng tay ra hiệu mà nói: “Không sao, em chỉ là muốn ra ngoài đi dạo thôi.”

“Chúng ta đổi một công ty du lịch khác đi?”

“Được!”

Thẩm Hạ Lan mỉm cười gật đầu, vứt chuyện này ra sau não, nhưng Diệp Ân Tuấn vẫn bảo Tống Đình liên hệ xem bên Vân Nam này có người của bọn họ không, nếu như có thì phái đến giám sát Tiểu Thi.

Anh vẫn không yên tâm về Tiểu Thi.

Tiểu Thi không về Hải Thành tìm bọn họ, không có nghĩa là trong lòng cô ta không ghi hận. Diệp Ân Tuấn còn nhớ lúc trước Tiểu Thi bị mình đưa đi như thế nào.

Cô ta sở dĩ không về Hải Thành, có lẽ chỉ là vì mình tạm thời chưa có cái thực lực đó.

Bây giờ anh và Thẩm Hạ Lan đơn phương độc mã đến đây, ai biết Tiểu Thi có ngoại viện gì ở đây không chứ?

Nếu như cô ta thật sự muốn gây bất lợi cho Thẩm Hạ Lan, anh không muốn quá bị động.

Sau khi Tống Đình nghe xong, nhanh chóng bắt đầu sắp xếp người.

Bên này không có người của nhà họ Diệp, nhưng Ám Dạ có người.

Sau khi Tống Đình nói tin tức cho Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn trầm mặc một hồi.

Tất cả mọi chuyện của Ám Dạ bây giờ đều là do Dương Tân quản lý, mà Dương Tân ban đầu bị bà cụ Diệp ra lệnh đối đãi với Thẩm Hạ Lan như thế nào thì Diệp Ân Tuấn vẫn còn nhớ trong lòng.

Bây giờ, anh không sợ Dương Tân có hành động gì với Thẩm Hạ Lan, anh sợ là Thẩm Hạ Lan không muốn nhìn thấy Dương Tân.

Dù sao Thẩm Hạ Lan là một người không thể dễ dàng tha thứ cho người phản bội mình, càng huống hồ Dương Tân còn ép chết bà cụ Hoắc.

Nhưng nếu như để mặc cho Tiểu Thi làm gì đó, Diệp Ân Tuấn cũng không cho phép.

Nghĩ ngợi một hồi, anh nói: “Nói với Dương Tân, phái người đến đây, nhưng ngàn vạn lần không được cho Hạ Lan biết sự tồn tại của anh ta. Một khi Hạ Lan vì sự tồn tại của anh ta mà xảy ra nguy hiểm, tôi sẽ không màng tất cả mà giải tán Ám Dạ, cho dù là có thêm cả nhà họ Diệp, tôi cũng không tiếc.”

Lời của Diệp Ân Tuấn nặng nề như vậy, Tống Đình đương nhiên biết mối quan hệ lợi và hại ở bên trong đó.

Anh ta nhanh chóng truyền những lời này lại cho Dương Tân.

Thẩm Hạ Lan đương nhiên không có nghe thấy mấy lời này, dù sao Diệp Ân Tuấn cũng không hy vọng cô biết.

Thẩm Hạ Lan chỉ biết Diệp Ân Tuấn gọi điện thoại, gửi Messenger, cũng không biết là đang bận gì, nhưng ít nhiều cô cũng có thể đoán ra được một chút.

Chỗ này dù sao cũng không phải là địa bàn của Diệp Ân Tuấn, sau khi nhìn thấy Tiểu Thi, anh muốn bố trí gì đó thì cũng là không có gì đáng trách.

Có Diệp Ân Tuấn ở đây, Thẩm Hạ Lan không lo lắng đến vấn đề an toàn.

Cô nhìn thấy bên đường có một công ty du lịch đang phát tờ đơn, liền đi qua đó.

Cô gái nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đi tới, vội vàng nhiệt tình mà giới thiệu: “Mỹ nữ, đến đây du lịch sao? Cô muốn đi Tây Song Bản Nạp không? Hay là đi Lệ Giang Đại Lý? Tôi nói với cô nha, nếu như cô muốn ăn trái cây và đồ ăn ngon ngọt thì cô có thể lựa chọn tuyến đường Tây Song Bản Nạp, trên đường đi ăn uống sẽ không thành vấn đề. Còn nếu như muốn trải nghiệm cảnh sắc nhẹ nhàng thì tôi kiến nghị cô lựa chọn Lệ Giang Đại Lý. Bên chúng tôi là đoàn lẻ, cô có thể cân nhắc một chút đó.”

Thẩm Hạ Lan nghe mà đơ người, cô rất muốn hỏi đoàn lẻ là gì, nhưng cô bây giờ không mở miệng được.

Đúng lúc Diệp Ân Tuấn đi tới, anh tự nhiên mà ôm lấy vai của Thẩm Hạ Lan, hỏi: “Đoàn lẻ là gì?”

Cô gái thấy Diệp Ân Tuấn có vẻ ngoài soái khí, lại đối tốt với Thẩm Hạ Lan như vậy, không khỏi mỉm cười nói: “Đoàn lẻ là do khách du lịch từ mọi miền đất nước tạm thời lập nên với nhau, vì mọi người đều có chung một điểm đến nên chi phí đi lại sẽ tương đối rẻ hơn, tuy nhiên sẽ có một vài điểm mua sắm. Thực ra tôi không nghĩ đó là vấn đề lớn, nếu cô đã đến đây du lịch, thì chắc chắn sẽ phải mua một vài món quà lưu niệm đúng không? Mua ở ngoài thì cũng là mua, nhưng khi mua ở điểm du lịch sẽ có hướng dẫn viên giới thiệu về lịch sử, xuất xứ của những thứ cô mua, thật tốt đúng không? Anh đây vừa nhìn đã biết là một người chồng yêu vợ rồi, bên chúng tôi có khu chuyên bán phỉ thuý, anh có thể đưa cô đây đi xem thử. Bên chúng tôi mỗi một người phụ nữ đều phải có một vòng tay phỉ thuý thuộc về mình, nó tượng trưng cho vui vẻ và hạnh phúc.”

Nghe thấy cô gái nói như vậy, Diệp Ân Tuấn lập tức có chút xao động.

“Thế nào? Hay là chúng ta tham gia vào đoàn này đi.”

Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn rồi gật đầu.

Cô thích phỉ thuý, điểm này Diệp Ân Tuấn biết rất rõ, có lẽ đây cũng là nguyên nhân mà Diệp Ân Tuấn chọn đến đây du lịch.

Cô gái thấy bọn họ đồng ý, vội vàng nhiệt tình mà mời bọn họ lên xe du lịch.

Lúc Diệp Ân Tuấn nhìn thấy xe du lịch, thì chụp lại gửi cho Tống Đình, để anh ta điều tra về nguồn gốc của chiếc xe du lịch này.

Không lâu sau, Dương Tân đã gửi nguồn ngốc của chiếc xe này đến.

Diệp Ân Tuấn sững lại một hồi, cũng không có phản ứng quá lớn, nhìn thấy chiếc xe trông cũng khá nề nếp ngay ngắn, lúc này mới cùng Thẩm Hạ Lan lên xe.

Bầu không khí trong xe cũng rất không tệ.

Diệp Ân Tuấn lần đầu tiên đi du lịch với nhiều người lạ như vậy, hơn nữa mọi người đều đến từ năm châu bốn bể, có tiền hay không tiền đều tham gia cùng nhau, khiến anh cảm thấy rất mới mẻ.

Nhóm lẻ thành lập đơn vị theo hộ gia đình, sắp xếp mã số gia đình cho bọn họ, để khi đến địa điểm danh thắng thì có thể gọi mã số gia đình để tập họp.

Mã số gia đình của Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn là 12.

Hai người ngồi trên xe bus du lịch, nghe hướng dẫn viên thoải mái mà giải thích phong cảnh và lịch sử của những nơi mà bọn họ đi qua, Thẩm Hạ Lan nghe mà có chút nhập tâm.

Diệp Ân Tuấn thì chả có nghe kỹ, chỉ đặt ánh mắt lên người Thẩm Hạ Lan.

Sau khi nghe đến đây, Thẩm Hạ Lan hình như vô cùng vui vẻ và an yên. Đôi con ngươi không có tạp chất đó càng thu hút ánh mắt của Diệp Ân Tuấn.

Hướng dẫn viên vì để khuấy động bầu không khí trong xe mà bắt đầu đề nghị mọi người hát hò.

Có người thì ngại ngùng, có người thì rất dạn dĩ.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của bọn họ thì cũng không nhịn được mà cong môi cười lên.

Đối với Diệp Ân Tuấn mà nói, chỉ cần Thẩm Hạ Lan vui vẻ là được rồi.

Hai người ngồi trên chiếc bus, bên Tiểu Thi thì nhận được tin tức Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan tham gia vào đoàn lẻ.

Cô ta ở bên này cũng không hề ăn chay.

Đoàn lẻ đi đến Tây Song Bản Nạp cũng chỉ có mấy công ty nhỏ đó mà thôi.

Đôi con ngươi của Tiểu Thi loé qua một tia oán hận.

“Chuẩn bị một chút cho tôi, xem xem bọn họ sẽ đi qua những thôn làng nào. Ở bên này thì huyện quan không bằng người quản lý trực tiếp. Nếu như bọn họ chọc giận người của thôn làng, thì không dễ gì ra ngoài được.”

Tiểu Thi cười lạnh, cũng không biết gọi điện thoại cho ai, bên kia lập tức đồng ý.

Những ấm ức mà cô ta chịu ở Hải Thành, cô ta nhất định sẽ đòi lại ở đây.

Vốn dĩ định là đợi có thực lực rồi mới đi báo thù, nhưng không ngờ ông trời có mắt, vậy mà lại khiến bọn họ tới đây, vậy thì không trách được cô ta rồi.

Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của Tiểu Thi đặc biệt tốt.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn thì hoàn toàn không biết những thứ này, hai người hoà hợp vào trong nhóm lẻ, thật sự giống như người bình thường, vô cùng vui vẻ.

Lúc đến phiên Thẩm Hạ Lan hát, Diệp Ân Tuấn vội vàng mở miệng nói: “Vợ tôi dạo này cổ họng có chút vấn đề, không phát ra được tiếng, như vậy đi, tôi hát.”

Thấy một đại soái ca như Diệp Ân Tuấn đứng ra nói muốn hát, các cô gái trong xe đều nói ok.

Thẩm Hạ Lan thì có chút bất ngờ, dù sao Diệp Ân Tuấn chưa bao giờ hát ở bên ngoài, thậm chí cô còn chưa từng nghe Diệp Ân Tuấn hát qua.

Cô không khỏi lo lắng mà nhìn Diệp Ân Tuấn một cái.

Diệp Ân Tuấn cười nói: “Không sao, hôm nay anh hát một bài dành cho em.”

“Wow! Lãng mạn quá đi!”

Có cô gái trẻ đột nhiên phát ra thanh âm ngưỡng mộ.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy bị người ta nhìn chăm chăm như vậy thì có chút ngại ngùng, sắc mặt không khỏi đỏ bừng.

Diệp Ân Tuấn thích nhất là nhìn thấy bộ dạng này của cô.

Anh mỉm cười nói: “Tôi và vợ tôi kết hôn rất nhiều năm rồi, cứ cảm thấy mình hát không hay, cũng ngại hát, bây giờ tâm trạng mọi người đều đang tốt, tôi cũng xin trình bày cái kém cỏi của mình, hát một bài dành cho vợ của tôi.”

Diệp Ân Tuấn vừa thốt ra lời này, thì bên trong xe lại sôi sục lần nữa.

Thẩm Hạ Lan sững sờ một hồi, thì nghe thấy Diệp Ân Tuấn mở miệng, tiếng hát du dương lập tức thu hút tất cả mọi người.

Anh hát hay quá!

Mà các ca từ bên trong đó dưới giọng hát thâm tình của Diệp Ân Tuấn, hệt như là đang tỏ tình, khiến Thẩm Hạ Lan lập tức ngây người.

Cô cảm thấy tim của mình đang sống lại từng chút từng chút một, đang nhảy tưng bừng, không thể nào ngăn lại được….

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement