Cục cưng có chiêu – Thẩm Hạ Lan – Diệp Ân Tuấn (full) – Truyện tác giả: Vi Lan Tử Mặc

Advertisement

“Ai đó?”

Cuối cùng, người đứng canh cửa cũng phát hiện bọn họ, vội vàng bước lên hỏi.

Thẩm Hạ Lan cười khẩy, còn chưa kịp nói gì, đã nghe đối phương cung kính nói: “Cô cả? Cô hết bệnh rồi sao? Người bên cạnh cô là?”

Diệp Ân Tuấn lập tức sa sầm sắc mặt xuống.

“Mắt chó của anh bị mù rồi sao! Nhìn cho rõ vào, đây là cô cả nhà anh à?”

Người đàn ông nhìn Thẩm Hạ Lan từ trên xuống dưới, sau đó nói: “Cô cả, hình như cô hơi mập rồi.”

“Anh nhìn cho kỹ vào!”

Lửa giận của Diệp Ân Tuấn đang liên tục bốc lên.

Thẩm Hạ Lan vội vàng kéo anh lại.

“Không có tác dụng gì đâu, anh không thể nói rõ ràng với họ được, lúc trước khi em nhìn thấy Phương Đình cũng giống thế này, giống như đang soi gương vậy, em nghĩ đây chắc cũng là mục đích chính khi Đường Trình Siêu chỉnh dung em giống hệt Phương Đình vào năm đó, có lẽ có người đã nghĩ rằng, có một ngày nào đó, em sẽ thành vật phẩm thay thế cho ai kia.”

Thẩm Hạ Lan dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được nói với Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay Thẩm Hạ Lan, khẽ nói: “Cho dù thế nào, em là em, không phải vật thay thế cho bất cứ ai, anh cũng không bảo giờ cho phép!”

“Em tin anh, nhưng có lẽ chuyện này không đến lượt chúng ta quyết định.”

Lúc nói chuyện, có một cặp vợ chồng từ trong nhà đi ra, khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, hai vợ chồng đó lập tức rưng rưng nước mắt.

“Đình Đình, Đình Đình của mẹ, cuối cùng con cũng về rồi.”

Người phụ nữ kia bước lên, ôm chầm lấy Thẩm Hạ Lan.

Lúc Diệp Ân Tuấn định đẩy người phụ nữ kia ra, lập tức vang lên tiếng tanh tách của đèn flash cách đó không xa, một đám phóng viên đột nhiên xông r.

“Cô Phương, cô đã khỏi bệnh sao?”

“Cô Phương, nghe nói cô muốn đính hôn, đối tượng là tổng giám đốc tập đoàn Đường Thị Đường Trình Siêu, có đúng không?”

“Cô Phương, hai người dự định tổ chức hôn lễ vào lúc nào?”

Phóng viên đặt một đống câu hỏi tách Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn ra.

Mắt Diệp Ân Tuấn đột nhiên lạnh căm, định bước lên kéo Thẩm Hạ Lan ra ngoài, lại thấy Thẩm Hạ Lan nhìn anh lắc đầu.

Nếu đối phương mong muốn cô thay mận đổi đào, nếu cô không đi vào thì tuồng kịch này sao có thể diễn tiếp được nữa.

Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan làm thế, tuy rất lo lắng cho cơ thể cô, nhưng Thẩm Hạ Lan là một người rất biết tự hiểu lấy, chắc chắn sẽ không để bản thân chịu thiệt, huống chi anh cũng đã sắp xếp rất nhiều thứ ở bên ngoài, dưới sự xô đẩy của mọi người, Diệp Ân Tuấn bí ẩn lui ra khỏi vòng vây của cửa nhà họ Phương.

Vợ chồng nhà họ Phương thấy Diệp Ân Tuấn bị chen ra ngoài, lập tức sai người âm thầm dẫn Diệp Ân Tuấn đi.

Bà Phương ôm Thẩm Hạ Lan khóc to một lúc, vội vàng bảo vệ Thẩm Hạ Lan vào lòng, tuy người ngoài nhìn thấy giống như là đang che chở cho cô, nhưng Thẩm Hạ Lan lại biết, đây là một loại uy hiếp.

Bởi vì tay của bà đang giữ chặt lấy eo của cô, cô không dùng được chút sức nào cả.

Vì để đứa bé trong bụng được an toàn, Thẩm Hạ Lan cố chịu đựng, cô cũng muốn xem thử gia đinh nhà họ Phương này rốt cuộc có thể làm ra chuyện xấu xa đến đâu.

Bà Phương giả vờ đáng thương trước mặt phóng viên: “Mọi người đã vất vả rồi, con gái Phương Đình của tôi mới khỏe mạnh từ bên ngoài quay về, tinh thần vẫn chưa ổn định lắm, hy vọng mọi người đừng tạo áp lực quá lớn cho con bé. Còn chuyện liên hôn với nhà họ Đường, sau này nhà họ Phương chúng tôi sẽ ra mặt giải thích với mọi người, bây giờ con gái của tôi cần nghỉ ngơi, xin mọi người về cho.”

Phóng viên nghe bà Phương nói thế, cũng ra vẻ như rất thông cảm.

“Đúng đúng đúng, cô Phương khỏe mạnh quay về nhà là chuyện vui, chúng ta đừng làm phiền nhà bọn họ đoàn tụ, hôm khác lại đến.”

“Đúng đúng đúng, hôm khác.”

Một vài người cố ý dẫn dắt, phóng viên đã tản ra, mà bây giờ cũng đã không còn bóng dáng của Diệp Ân Tuấn đâu nữa.

Thẩm Hạ Lan nhìn người phụ nữ trước mặt, bà khoảng bốn năm mươi tuổi, chăm sóc rất tốt, nhưng sâu trong đáy mắt lại không dám đối mặt với Thẩm Hạ Lan.

Đợi đến khi tất cả mọi người giải tán, người phụ nữ kia khẽ nói: “Tôi biết cô khó chịu, nhưng bây giờ đã đến nước này, chúng tôi cũng không còn cách nào nữa. Nếu cô còn muốn sống sót rời khỏi đây thì phải phối hợp với chúng tôi, chúng tôi cũng muốn diễn cho xong vở kịch này, an táng Đình Đình cho đàng hoàng.”

Thẩm Hạ Lan cười mỉa mai, không nói gì.

Bây giờ nói gì cũng là thừa.

Giáo sư Phương liếc nhìn Thẩm Hạ Lan, không thể không thừa nhận người phụ nữ này thật sự rất giống con gái của ông. Nếu không phải đã biết chắc chắn con gái của ông đã không còn nữa, có lẽ ông cũng sẽ nhận nhầm Thẩm Hạ Lan.

Thấy đáy mắt giáo sư Phương toát lên tình cảm của người cha hiền, Thẩm Hạ Lan thở dài nói: “Tôi và Đình Đình từng có duyên gặp nhau vài lần, chỉ cần hai người không quá đáng, tôi sẽ bảo đảm sự an toàn cho hai người.”

“Cô là bạn của Đình Đình?”

Người phụ nữ có vẻ rất bất ngờ.

“Sao có thể chứ? Đình Đình rất hiếm khi đi ra ngoài...”

“Chúng tôi gặp nhau ở thành phố ngầm.”

Thẩm Hạ Lan nói ra những lời này làm người phụ nữ và giáo sư Phương lập tức thay đổi sắc mặt.

“Lam Thần đâu? Tôi muốn gặp anh ta.”

Thẩm Hạ Lan đến đây vì Lam Thần, bây giờ thấy bọn họ cũng xem như có thể giao lưu được, không khỏi hỏi.

Bà Phương dừng một chút nói: “Tạm thời không nhắc đến Lam Thần, đi vào trước đi, bên ngoài có rất nhiều người nhìn chằm chằm, chúng ta đứng ở đây cũng không hay. Nếu cô không muốn chồng của cô xảy ra chuyện gì thì tốt nhất là nên phối hợp với chúng tôi.”

“Bà Phương, tôi rất không thích bà dùng giọng điệu uy hiếp để nói chuyện với tôi, bà phải biết, nếu tôi phối hợp thì có lẽ mấy người sẽ tiện hơn, nhưng nếu tôi không muốn phối hợp, tôi có rất nhiều cách để người dân biết được chuyện này. Đừng tưởng là chỉ có mình nhà họ Phương mấy người là có khả năng muốn được phóng viên.”

Sắc mặt Thẩm Hạ Lan trầm xuống.

Giáo sư Phương lập tức tỉnh táo lại.

Người phụ nữ này không phải con gái của ông!

Con gái của ông đã chết rồi!

Hơn nữa Phương Đình chắc chắn sẽ không ăn nói với ông như thế!

Ánh mắt giáo sư Phương chứa tia ấm áp hơn, nói: “Đi thôi, đi vào thôi!”

Bà Phương thấy giáo sư Phương chưa nói gì, vội ngậm miệng lại.

Có thể thấy được, trong gia đình này, bà Phương vẫn rất nghe lời giáo sư Phương.

Thẩm Hạ Lan và bà Phương, giáo sư Phương đi vào bên trong nhà.

Nhà họ Phương xem như một gia tộc cổ xưa, nếu Triệu Ninh không cung cấp những hồ sơ kia cho Thẩm Hạ Lan, có lẽ Thẩm Hạ Lan sẽ không hiểu được nhiều về nhà họ Phương, nhưng bây giờ vào trong nhà, Thẩm Hạ Lan nhìn cách trang trí của nhà họ Phương là biết, từ xưa đến giờ nhà họ Phương vẫn luôn rất hùng hậu.

Đây là kiểu thiết kế như sân vườn thời cổ đại, đình đài lầu các, có hồ nước, các hòn giả sơn, đều được xây dựng theo quy cách gia tộc lớn thời cổ đại, bây giờ vẫn giữ nguyên vẻ ngoài và phong tục như lúc trước.

Đi xuyên qua một loạt cổng vòm, Thẩm Hạ Lan thật sự có cảm giác như xuyên qua cổ đại.

Bà Phương và giáo sư Phương thấy Thẩm Hạ Lan nhàn nhã thoải mái như thế, không khỏi nhìn cô bằng cặp mắt khác.

Nếu Đình Đình cũng khí phách như thế, có phải Đình Đình của bọn họ sẽ vẫn còn khỏe mạnh ở bên cạnh hai người không?

Nghĩ đến đây, ba mẹ Phương lập tức rưng rưng.

“Đừng nhìn, mau vào đi, có người đang chờ cô.”

“Là Phương Thiến đúng không?”

Thẩm Hạ Lan nói thẳng ra suy đoán trong lòng cô.

Có thể bình tĩnh núp phía sau chờ đến tận bây giờ, khả năng nhẫn nhịn của Phương Thiến cũng rất cao, huống chi Thẩm Hạ Lan biết, ngoại trừ Phương Thiến, người khác cũng không có đủ kiên nhẫn để hạ một ván cờ lớn đến thế.

Bắt đầu từ lúc cô yêu Diệp Ân Tuấn, có lẽ mọi thứ đều đã nằm trong kế hoạch của Phương Thiến.

Bà lão này quá đáng sợ, Thẩm Hạ Lan không có chút tự tin nào khi so chiêu với bà ta, nhưng nếu cộng thêm Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan đột nhiên rất muốn cười.

Thấy Thẩm Hạ Lan mỉm cười, bà Phương thở dài nói: “Nếu cô đã biết là ai thì mau vào đi. Nể tình cô rất giống con gái của tôi, tôi tốt bụng nhắc nhở cô một câu Phương Thiến là bà cô của nhà chúng tôi, giữ vị trí quan trong trong nhà, có thể nói bây giờ mọi chuyện ở nhà họ Phương đều do bà ta quyết định, hơn nữa cô đừng tưởng rằng bà ta là một bà cụ già quá năm mươi thì có thể xem thường bà ta. Tôi nói cho cô biết, bà ta có mối quan hệ và bản lĩnh cô không thể tưởng tượng được đâu.”

“Cảm ơn.”

Thẩm Hạ Lan gật đầu nhìn bà Phương, cũng không nói gì thêm.

Đương nhiên cô không dám khinh thường Phương Thiến, dù sao cô đã từng chịu thiệt trong tay bà ta, nhưng cô cũng sẽ không đi theo con đường mà Phương Thiến đã thiết kế cho cô.

Giáo sư Phương muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn chưa nói gì.

Mọi người đi xuyên qua cổng vòm, đi đến phòng khách.

Phòng khách này giống phòng khách thời cổ đại, hai cánh cửa gỗ đỏ lớn rộng mở, bên trong treo bức họa của tổ tiên đời nào của nhà họ Phương, Phương Thiến ngồi ở trung đường như một lão Phật gia, lạnh lùng nhìn Thẩm Hạ Lan và ba mẹ nhà họ Phương đang đi đến.

“Quỳ xuống!”

Phương Thiến đột nhiên gầm khẽ, lập tức làm ba mẹ nhà họ Phương hoảng sợ.

Thẩm Hạ Lan lại lạnh lùng đứng trước mặt bà ta, hỏi: “Bà Phương, bà dùng thân phận gì mà bắt tôi quỳ xuống?”

“Cô nói xem? Ở nhà họ Diệp, tôi là mẹ chồng của cô, ở chỗ này, tôi là bà chủ nhà họ Phương, cô đứng trong mảnh đất này thì phải nghe lời tôi!”

Nghe thấy Phương Thiến nói ra câu nói không biết xấu hổ như thế, Thẩm Hạ Lan lập tức bật cười.

“Ở nhà họ Diệp, bà cụ Diệp đã chết từ lâu rồi, xin hỏi bà là ma à? Ở nhà họ Phương, bà bảo tôi nghe lời bà, xin hỏi tôi và nhà họ Phương nhà bà có dính líu cọng lông gì với nhau không?”

“Thẩm Hạ Lan, cô cho rằng cô còn ở nhà họ Diệp sao? Cô còn cho rằng sẽ có Dương Tân bảo vệ cô sao? Tôi nói cho cô biết, bước vào của nhà họ Phương tôi rồi, muốn làm như thế nào, làm cái gì cô cũng đều phải nghe lời tôi! Hơn nữa từ giờ trở đi, cô không phải Thẩm Hạ Lan, cô là Phương Đình!”

Sắc mặt Phương Thiến không được tốt cho lắm, thậm chí còn tệ hơn lúc bà rời khỏi nhà họ Diệp rất nhiều, nếu không phải cách quá xa, Thẩm Hạ Lan thật sự rất muốn biết, có phải bà bị bệnh hay không?”

Thẩm Hạ Lan khinh thường tất cả những gì Phương Thiến nói.

“Tôi là tôi, tôi tên Thẩm Hạ Lan, bà muốn thay mận đổi đào cũng phải xem xem bà có đủ khả năng làm thế hay không. Không bằng chúng ta bàn lại xem rốt cuộc chuyện tôi chỉnh dung năm năm trước là như thế nào?”

Phương Thiến lại cười mỉa: “Cô quá ngây thơ rồi, cô cho rằng hôm nay tôi mời cô đến làm khách hay sao? Tôi nói cho cô biết, đã đến chỗ tôi rồi, nếu là rồng cũng phải cuộn, là hổ cũng phải nằm xuống cho tôi. Người đâu, bắt cô ta quỳ xuống cho tôi!”

Trong lúc hai người nói chuyện, có bốn năm người đàn ông cao to lực lưỡng đi từ trong phòng thờ ra, ai cũng cầm theo gậy gộc, định đánh Thẩm Hạ Lan khuỵu đầu gối xuống.

“Đợi đã!”

Thẩm Hạ Lan thấy bọn họ cầm theo gậy gộc, trong lòng có hơi sợ.

Nếu đập trúng người cô, tạm thời không nói đến đầu gối của cô có chịu được hay không, chỉ nói đến việc em bé trong bụng cô không thể chịu đựng được trận đòn này.

Thấy ánh mắt đầy sợ hãi hoảng loạn của Thẩm Hạ Lan, Phương Thiến hơi mỉm cười.

“Sao nào? Biết sợ rồi sao?”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement