Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn

Advertisement

CHƯƠNG 64: ĐƯỜNG HẠO MINH U ÁM

“Nếu tôi nói không thì sao?” Đường Hạo Minh ôm Tống Vy lùi về sau một bước.

Anh có ý tới đây cứu cô, là để cô nợ anh một ân tình, như vậy anh mới có cớ tiếp cận cô, phá hỏng tâm lý đề phòng của cô, đạt được mục đích của mình.

Nên anh đâu thể để cho Đường Hạo Tuấn ngáng chân được.

Đường Hạo Tuấn thấy Đường Hạo Minh không giao người thì híp mắt gọi: “Trình Hiệp!”

“Có!” Trình Hiệp bước xuống xe, ra thẳng phía sau Đường Hạo Minh, kẹp chặt hai cánh tay anh ta.

“Cậu làm gì đấy?” Đường Hạo Minh biến sắc, giọng nói không hề che giấu vẻ giận dữ.

Trình Hiệp cười híp mắt đáp: “Giám đốc Đường, tôi khuyên anh đừng lộn xộn, bằng không nhà thiết kế Tống sẽ ngã xuống đấy.”

Nghe vậy, Đường Hạo Minh vốn định ra sức vùng vẫy đành phải đứng im, trơ mắt nhìn Đường Hạo Tuấn cướp Tống Vy từ trong tay mình.

Đường Hạo Tuấn định bế Tống Vy lên xe.

Đúng lúc này, Đường Hạo Minh bỗng lên tiếng: “Đường Hạo Tuần, cậu biết hành động của cậu giống gì không? Giống người đàn ông đang ghen đấy.”

Sống lưng Đường Hạo Tuấn cứng đò, rồi khôi phục lại vẻ tự nhiên, hơi nghiêng đầu nhìn anh ta nói: “Anh nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ không muốn cô ấy rơi vào tay hạng người như anh thôi, giữa anh và cô ấy không hề có quan hệ gì, nhưng anh lại đột ngột tiếp cận cô ấy, chẳng lẽ anh định lấy thứ gì từ trên người cô ấy?”

Dứt lời, anh thu hồi tầm mắt, đóng cửa xe lại.

Trình Hiệp cũng buông Đường Hạo Minh ra lên xe ngay.

Nhìn chiếc Maybach dần đi xa, Đường Hạo Minh mới cử động xương khớp bị Trình Hiệp kiềm đau: “Đường Hạo Tuấn ơi Đường Hạo Tuấn, rõ ràng cậu đã động lòng với người phụ nữ Tống Vy này, nhưng cứ một mực phủ nhận, nếu đã như thế thì đừng trách tôi, dù là người hay vật, chỉ cần cậu để tâm đến, tôi sẽ cướp lại hết.”

Anh nhất định phải chiếm được Tống Vy.

Anh tin chắc rằng sau này, khi Đường Hạo Tuấn nhìn thấy Tống Vy gọi anh là chồng, hai đứa trẻ gọi anh là ba, sẽ rất thú vị.

Nghĩ như vậy, Đường Hạo Minh bật cười như tên điên.

“Tổng giám đốc, chúng ta đi đâu đây?” Trên xe, Trình Hiệp vừa lái xe vừa hỏi.

“Nơi này khá gần chung cư nên tới đó đi!” Đường Hạo Tuấn nhìn Tống Vy ở bên cạnh rồi đáp.

Tống Vy dựa vào cửa xe, cả người co rúm lại, đang không ngừng run rầy.

“Lạnh quá…” Cô vô thức nói.

Đường Hạo Tuấn do dự một lát, rồi cởi áo khoác trên người, khoác lên người cô.

Lúc anh khoác xong, định rút tay về thì Tống Vy bỗng ôm lấy cánh tay anh, rồi không ngừng nhích tới chui vào lòng anh, đến khi tìm được một vị trí thoải mái mới ngừng lại.

Cô không hề biết mình đang làm gì, mà chỉ biết người cô đang ôm lấy có thể làm cô không còn cảm thầy lạnh nữa.

Hành động của Tống Vy làm cả người Đường Hạo Tuấn cứng đờ.

Anh rũ mắt nhìn người phụ nữ đang vùi đầu vào eo mình, ánh mắt không ngừng gợn sóng.

Giờ Trình Hiệp đang lái xe cũng cực kỳ khiếp sợ.

Anh vốn đã ngạc nhiên trước hành động bé Tống Vy lên xe của tổng giám đốc, giờ còn nhìn thấy cô rúc vào lòng anh ấy, hơn nữa chuyện khiến anh ngạc nhiên hơn là, tổng giám đốc cũng không đẩy cô ra.

Phải biết rằng, tổng giám đốc chưa từng thân mật với cô Lâm Giai Nhi như thế.

Đúng lúc này, Trình Hiệp chợt nhớ tới lời Đường Hạo Minh mới nói, tổng giám đốc như người đàn ông đang ghen.

Nghĩ kỹ lại, lúc tổng giám đốc nhìn thấy Đường Hạo Minh bề Tống Vy, cứ nhất quyết phải cướp lại, chẳng phải đây là hành động đang ghen tuông à, chẳng lẽ tổng giám đốc…

Không thể nào!

Trình Hiệp ngạc nhiên nuốt nước miếng, không dám nghĩ tiếp nữa.

Dọc đường đi không ai nói chuyện, rất nhanh xe đã tới chung cư.

Đường Hạo Tuấn đặt Tống Vy xuống sofa rồi ra lệnh: “Cậu gọi cho Mạnh Ngọc, bảo cậu ta tới đây!”

“Vâng!” Trình Hiệp đáp rồi đi làm ngay.

Chẳng máy chốc, Mạnh Ngọc đã đeo hộp thuốc chạy tới, kiểm tra cho Tống Vy.

“Cô ấy sao rồi?” Đường Hạo Tuấn đứng bên cạnh, căng thẳng hỏi.

Mạnh Ngọc xé một ống tiêm, vừa búng nhẹ vào thân ống, vừa nhàn nhã đáp: “Không có gì, chỉ là gần đây quá mệt mỏi, cộng thêm đột ngột chịu lạnh, nên cơ thể không chống đỡ nỗi phát sốt, tôi sẽ tiêm cho cô ấy một mũi rồi nghỉ ngơi hai ngày là khỏe thôi.”

Lúc này sắc mặt Đường Hạo Tuấn mới thả lỏng, không nói gì nữa.

Tiêm xong, Mạnh Ngọc vứt ống tiêm đi, nhìn anh khẽ cười: “Tôi đang hỏi sao cậu bỗng rời khỏi bệnh viện, hóa ra là vì cô ấy.”

Đường Hạo Tuấn không phủ nhận, mà rót hai ly rượu vang, rồi đưa cho Mạnh Ngọc một ly: “Cô ấy vì tôi mới bị bắt tới cục cảnh sát, tất nhiên tôi không thể làm ngơ được, đúng rồi, cuộc phẫu thuật của Giai Nhi thế nào?”

“Cậu còn biết đường hỏi à?” Mạnh Ngọc lườm anh, rồi đáp: “Phẫu thuật rất thành công, Kiều Phàm không hỗ là người tài ba trong khoa não bộ, ca phẫu thuật vốn dự kiến kéo dài năm tiếng, nhưng cậu ấy chỉ mắt ba tiếng đã hoàn thành.”

“Được rồi.” Đường Hạo Tuấn không muốn nghe thấy hai chữ Kiều Phàm này, nên đặt ly rượu xuống, hạ lệnh đuổi khách: “Cậu về trước đi, khi nào Giai Nhi tỉnh thì nói cho tôi biết.”

*Tôi biết rồi.” Mạnh Ngọc uống hết ly rượu, rồi sảng khoái đeo hộp thuốc rời đi.

Anh ta vừa rời đi chưa được bao lâu, Tống Vy đã tỉnh lại.

Cô xoa trán ngồi dậy hỏi: “Đây là đâu?”

“Chung cư của tôi.” Đường Hạo Tuấn ngồi xuống sofa đối diện cô đáp.

Tống Vy nghe tháy tiếng anh, mới nhận ra sự tồn tại của anh: “Tổng giám đốc Đường.”

Đường Hạo Tuấn đáp ừm, rồi cầm ly nước trên bàn trà lên đưa cho cô: “Cô phát sốt, tôi không tìm thấy chìa khóa chung cư của cô, đành phải đưa cô tới chỗ tôi trước, cô uống nước đi.”

“Cảm ơn anh.” Tống Vy nhận lấy ly nước.

Dòng nước ấm áp men theo cuống họng chảy xuống bụng, không những làm ấm người cô, mà còn sưởi ấm trái tim cô.

Hóa ra bóng dáng cô đã nhìn thấy trước khi ngất thật sự là anh.

“Tôi đã nghe Trình Hiệp kể lại chuyện trước đó rồi.” Đường Hạo Tuấn bỗng lên tiếng: “Tôi cũng biết chuyện này là do Tống Huyền bảo Tô Thu tới gây sự.”

Tống Vy nghe vậy thì cầm ly nước nhìn anh, ánh mắt hơi căng thẳng: “Vậy tổng giám đốc Đường cảm thấy tôi có đẩy Tô Thu không?”

Đường Hạo Tuấn đút tay vào túi đứng dậy nói: “Tôi không biết, nhưng tôi sẽ đi điều tra, nếu không phải là cô, tôi sẽ trả lại trong sạch cho cô.”

“Vậy tôi cảm ơn tổng giám đốc Đường trước.” Tống Vy khẽ cười đáp.

Mặc dù cô hơi hụt hãng khi anh không tin cô.

Nhưng cũng may, anh không nghi ngờ cô, thế là đủ rồi.

“Cô nghỉ ngơi cho khỏe đi, tôi về tập đoàn trước.” Đường Hạo Tuấn nhắc chân rời đi.

Sau khi quay về xe, Trình Hiệp hơi nghiêm túc nhìn anh: “Tổng giám đốc, tôi mới cử người tới cục cảnh sát điều tra, có người đã mua chuộc cảnh sát, sử dụng nghiêm hình tra hỏi nhà thiết kế Tống, để cô ấy thừa nhận việc mình đã đẩy Tô Thu.”

“Cái gì?” Đường Hạo Tuấn nghiêm mặt, cả người tràn ngập hơi thở lạnh lẽo: “Vậy cô ấy thừa nhận chưa?”

“Chưa.” Trình Hiệp lắc đầu.

Đường Hạo Tuấn siết chặt nắm đắm, sắc mặt rất khó coi: “Cậu lái xe đi!”

“Vâng!”

Rất nhanh, xe đã tới tập đoàn.

Đường Hạo Tuấn gọi Tống Huyền tới văn phòng, nhìn chằm chằm cô ta bằng ánh mắt u ám: “Tống Huyền, tôi nhớ tôi đã nói với cô, đừng nhắm vào Tống Vy, bằng không cô phải trả lại phòng làm việc của cô cho tôi, ai ngờ cô chỉ đồng ý ngoài miệng, chứ không đề trong lòng, có điều cô rất thông minh, không để mình ra mặt, mà để Tô Thu tới sinh sự.”

Tống Huyền biết anh sẽ gọi cô tới hỏi tội, cũng sớm nghĩ ra cách ứng phó, cô đảo mắt rồi cắn môi bắt đầu khóc lóc: “Ai bảo cô ta thường xuyên bám lấy anh, bảo anh đi công viên trò chơi cùng con cô ta, rõ ràng cô ta muốn quyền rũ anh, để cướp vị trí của em, em nhắm vào cô ta thì có gì sai?”

“Cô suy nghĩ vớ vẫn gì đấy?” Đường Hạo Tuấn hơi mắt kiên nhẫn mím môi: “Tôi hỏi cô, rốt cuộc Tô Thu ngã là do Tống Vy đầy, hay bà ta tự ngã?”

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement