Truyện: Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y (full) - Mặc Diệp - Vân Quán Ninh (tác giả: Mục Y)

Advertisement

Chương 50: Người coi bổn vương là đồ chơi 

"Cái gì?" 

Vân Quán Ninh còn tưởng rằng mình nghe lầm. 

Nàng móc móc lỗ tại: "Ngươi muốn làm gì?" 

"Bổn vương nói vậy còn chưa đủ rõ ràng sao? Hay là người hiểu rồi còn giả vờ hồ đồ?" 

Mặc Diệp thản nhiên lườm nàng một cái: "Ngươi vừa nói là bổn vương lạnh nhạt với người, thế thì sau này bổn vương sẽ ở lại Thanh Ảnh Viện. Quả thật là không có đạo lý nào là vợ chồng ngủ phòng riêng cả." 

Lần này, Vân Quán Ninh đã nghe rõ. 

Hóa ra nam nhân này thật sự muốn ngủ lại nơi này của nàng? 

"Không được!" 

Nàng hoảng sợ đứng bật dậy: "Mặc Diệp, người đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước!" 

"Ngươi và ta chỉ là phụ thể trên danh nghĩa, đương nhiên không ngủ cùng một phòng là hợp lý! Ngươi không cần mặt mũi nhưng ta thì có!" 

"Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, sau này ta sống như thế nào? Còn có nam nhân nào dám cưới ta?" 

Vừa dứt lời, nàng mới hậu trị hậu giác phát hiện mình đã nói sai. 

"Ngươi nói cái gì?" 

Sắc mặt Mặc Diệp càng thêm khó coi. 

Bầu không khí trong phòng cũng thay đổi ngay lập tức. 

Toàn bộ căn phòng đều tràn ngập không khí lạnh bằng giống như bầu trời chuẩn bị nổi bão giông. Không khí này chẳng khác gì khi tử thần xuất hiện, mà tất cả đều xuất phát từ nam nhân lãnh nhược băng sương trước mặt này. 

Hắn đứng dậy, chậm rãi dồn Vân Quán Ninh lui dần vào trong góc phòng. 

Hắn tiến lên một bước, nàng chột dạ lui lại một bước. 

Đến khi phía sau lưng nàng truyền đến cảm giác lạnh lẽo của vách tường, bước chân của hai người mới cùng dừng lại. 

Ánh mắt hai người nhìn nhau, chóp mũi, đầu ngón chân chạm vào nhau. 

"Vân Quán Ninh, người nhắc lại lời vừa nói lần nữa." 

Hắn từ trên cao nhìn xuống nàng, khi hắn nói hơi thở ấm áp phả vào trên khuôn mặt nàng: "Ngay trước mặt bổn vương, người lại dám nói lời như vậy?" 

"Vân Quán Ninh, người muốn chết phải không?" 

Bên tai nàng vang lên thanh âm thâm trầm của hắn. 

"Ngươi muốn được nhét vào lồng heo thả xuống nước, hay là muốn được mổ bụng, hoặc là bị ngũ mã phanh thây?" 

Thanh âm của Mặc Diệp dần dần trở nên nhu hòa: "Bất kể người chọn loại nào, bổn vương đều có thể thành toàn cho người. Đây cũng là nhân từ lớn nhất của bổn vương dành cho ngươi!" 

Giết người! 

Nam nhân này tàn nhẫn như thế nào, bốn năm trước nàng đã được nếm trải. 

Đêm nay, nàng như thế nào lại không lựa lời mà nói, lại chọc giận hắn một lần nữa? 

Nàng ngượng ngùng cười: "Vương gia, người hiểu lầm rồi! Vừa rồi ta nhất thời nói sai, ngươi đừng để vào trong lòng." 

"Nói sai?" 

Ánh mắt Mặc Diệp hơi lóe lên một cái. 

Trong đôi mắt hắn càng thêm lạnh lẽo: "Ý của ngươi là, người vô tình nói ra ý nghĩ sâu xa trong nội tâm ngươi? Ngươi coi bổn vương là đồ chơi sao?" 

"Không phải hiểu lầm, thật sự là hiểu lầm!" 

Vân Quản Ninh vươn tay, nhẹ nhàng ngăn lại trên lồng ngực của hắn. 

"Bổn vương đang chờ ngươi giải thích." 

Mặc Diệp cũng không lui lại, để mặc cho hai tay của nàng tùy ý chống trên lồng ngực của hắn, đôi mắt gắt gao nhìn nàng chằm chằm. 

Giải thích? 

Lời nói đó đúng là ý nghĩ thực sự trong lòng của nàng, giải thích cái rắm! 

Nàng biết giải thích như thế nào bây giờ? 

Trong lòng Vân Quán Ninh hoảng loạn cực độ. 

"Vương gia nghe lầm rồi! Ta rõ ràng nói là ta và Vương gia tiến triển nhanh quá rồi, tốt xấu gì cũng nên hoãn lại một chút, loại chuyện ở chung này không gấp gáp được!" 

Nàng gượng cười, chột dạ nhìn đi chỗ khác. 

"Thật sao?" 

Hắn lại tiến lên một bước, Vân Quản Ninh nín thở lui về sau một bước. 

Toàn bộ thân thể nàng đều đã ép sát vào trên vách tường, giống như một con thạch sùng bị ép buộc đến cùng đường mật lộ. 

Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí giữa hai người càng thêm mập mờ. 

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng giòn tan: "Mẫu thân, ca ca, các ngươi đang làm gì đấy?" 

Vân Quản Ninh nhìn qua bả vai Mặc Diệp, chỉ thấy Viên Bảo đang xoa hai mắt, mặc y tầm nhìn về phía bọn họ bên này, trên mặt vẫn còn mông lung chưa tỉnh ngủ. 

Ngày bình thường nhìn nó đã rất đáng yêu. 

Bây giờ bởi vì còn chưa tỉnh ngủ, một sợi tóc nhỏ trên trán cũng nghịch ngợm cuốn lại. 

Nhìn nó lúc này càng làm cho người ta thêm yêu thích. 

Chỉ là xưng hô này, làm cho người khác xấu hổ. 

Vân Quán Ninh vội vàng đẩy Mặc Diệp ra, bước nhanh ra ngoài: "Nhi tử, sao con lại tỉnh dậy rồi?" 

"Con muốn đi nhà xí! Tỉnh dậy không thấy mẫu thân đầu, thấy đèn trong phòng vẫn sáng nên con đi ra đây." 

Viên Bảo bập bẹ đáp. 

Nó tiến lên, cứ thế chui vào trong lòng Vân Quán Ninh, giống như là một con nai con lạc đường, dụi dụi khuôn mặt nhỏ vào người nàng: "Mẫu thân, sao người còn chưa ngủ?" 

"Mẫu thân lập tức tới ngay, con đi ngủ trước đi." 

Vân Quán Ninh bị Viên Bảo cọ cọ, trái tim như muốn tan chảy: "Đi nhà xí sao?" 

"Vâng." 

Viên Bảo vừa gật đầu vừa ngáp một cái, bị Vân Quán Ninh ôm vào trong buồng đặt lên giường. 

Nó nhanh chóng ngủ thiếp đi một lần nữa. 

Lúc này Vân Quán Ninh mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, trở ra đã thấy Như Yên đem gối đầu cùng y tẩm, thắt lưng của Mặc Diệp đến đây, hắn nhăn mày không biết đang suy nghĩ gì. 

Mặc Diệp vừa phân phó Như Yên mang những vật này về, thì Vân Quán Ninh đi ra. 

Hai người có chút xấu hổ, không ai nói thêm gì nữa. 

Mặc Diệp ăn hết chỗ đồ ăn rồi đứng dậy rời đi. 

Thần sắc Vân Quán Ninh cũng hơi mất tự nhiên, đợi hắn đi khỏi mới cho hạ nhân vào dọn dẹp bát đũa... 

Ngày hôm sau, Mặc Diệp mang thương thế lên triều. 

Còn Mặc Hồi Phong, mặc dù bị thương còn nặng hơn so với hắn, nhưng vẫn được thị vệ dìu đỡ tiến vào cung. Hai người họ một trước một sau đứng ở trong điện, khiến văn võ bá quan phải liên tục liếc nhìn. 

Chỉ là, không có ai dám mở miệng hỏi thăm. 

Bọn họ đều hiểu đạo lý con chim đầu đàn sẽ là con chim bị bắn hạ. 

Tới giờ triều sớm, Mặc Tông Nhiên tiến vào Cần Chính Điện. 

Nhìn thấy dáng vẻ hai huynh đệ hắn, ông nhíu mày: "Các ngươi thế này là có chuyện gì?" 

Không biết chuyện tối hôm qua có truyền đến tai ông hay không, nhưng Mặc Tông Nhiên cũng không hỏi thăm ngay trước cả triều văn võ bá quan. 

"Bẩm phụ hoàng, tối hôm qua nhi tử đi đêm về, không cẩn thận bị chó cắn." 

Mặc Hồi Phong tranh nói trước. 

Mặc Diệp cúi gằm mặt, coi như là không nghe được hắn ta nói cái gì. 

"Bẩm phụ hoàng, đêm qua có người đến phụ cận Thần Cơ Doanh làm loạn, nhi tử vì bảo đảm an nguy của Thần Cơ Doanh nên đã chiến đấu một trận cùng những người kia. Nhưng nhi tử người ít không địch lại số đông nên bị thương, nhi tử không có tài cán gì, xin phụ hoàng trách phạt." 

Chờ cho Mặc Hồi Phong nói xong, hắn mới vén tay áo bào lên, cung kính quỳ xuống. 

Mặc Hồi Phong: ..." 

Quả nhiên, tiểu tử ngươi còn vô sỉ hơn ta! 

Câu trả lời của Mặc Diệp hiển nhiên càng chạm đến trái tim của Mặc Tông Nhiên. 

Ông nhíu mày: "Sao lại có người dám tới phụ cận Thần Cơ doanh làm loạn? Có tra được ra là ai không? Có bắt sống được người nào không?" 

"Nhi tử vẫn đang tra." 

Mặc Diệp cúi đầu, bộ dáng kính cẩn: "Xin phụ hoàng yên tâm, nhi tử nhất định sẽ tra ra manh mối! Cho dù là ai thì nhất định cũng không cho hắn tiếp tục càn rỡ!" 

"Tốt lắm!" 

Mặc Tông Nhiên hài lòng gật đầu. 

Ngừng lại một chút, ánh mắt ông tĩnh mịch: "Bất luận là người nào cũng phải hung hăng giáo huấn một lần." 

"Tránh để cho người ta nghĩ là Thần Cơ Doanh chỉ là vật trang trí!" 

"Vâng, phụ hoàng." 

Mặc Diệp cung kính lĩnh mệnh xong mới đứng dậy. 

Mặc Hồi Phong: "..." 

Phụ hoàng đang quang minh chính đại cho lão Thất một chỗ dựa phải không? 

Xem ra từ nay về sau hắn ta càng phải cẩn thận hơn mới được... Hắn ta liếc mắt nhìn về phía sau lưng, không một tiếng động trao đổi ánh mắt với mấy người, tức giận đến mức nghiến răng trèo trẹo. 

Kết thúc buổi triều sớm, Mặc Diệp vừa ra khỏi Cần Chính Điện, sau lưng đã truyền đến một tiếng cắn răng nghiến lợi: "Lão Thất, người đứng lại!"

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement