Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 219: Lãnh Băng Nguyệt gây họa rồi

Lãnh Băng Nguyệt ở Kiêm Gia điện suốt một ngày, trong lòng vô cùng thấp thỏm lo âu. Đặc biệt là khi nghe nói Huệ phi tới Phong vương phủ, lại càng thêm bất ổn, không có tâm trạng làm gì.

Vốn dĩ Mộ Dung Phong đối xử với nàng ta vẫn còn có chút khoan dung, mấy lần cảnh cáo nàng ta không được gây khó dễ cho Lãnh Băng Cơ nhưng Huệ phi nương nương và Cẩm Ngu lại ở giữa làm khó, châm ngòi vài câu, e là Mộ Dung Phong lại càng thêm hận nàng ta thấu xương. Muốn trở mình lại càng thêm khó khăn.

Vốn dĩ là đã thương lượng ổn thỏa với Cẩm Ngụ, hai người liên thủ cùng nhau đối phó với Lãnh Băng Cơ, không ngờ Cẩm Ngu lại chơi xấu sau lưng, vu oan cho nàng ta như vậy.

Nàng ta không thể ngồi chờ chết, lệnh cho Triệu ma ma mang một chiếc vòng tay vàng tìm một cung nhân bên cạnh Huệ phi nương nương hỏi cho ra nhẽ mọi chuyện.

Một lát sau, Triệu ma ma đã trở lại, nói rõ ràng những chuyện vừa hỏi thăm được cho nàng ta biết.

Cung nhân này không phải người hầu hạ bên cạnh Huệ phi cho nên không biết nhiều lắm nhưng những gì người đó nhìn thấy và nghe được cũng đã đủ khiến cho Lãnh Băng Nguyệt nổi trận lôi đình rồi.

Huệ phi tới Phong vương phủ có dụng ý rõ ràng, tới tìm Lãnh Băng Cơ hỏi tội chỉ là ngụy trang, mục đích chính là muốn gả Cẩm Ngu vào Phong vương phủ.

Lãnh Băng Nguyệt đi dọc theo thềm đá bước lên, đứng ở trước mặt Cẩm Ngu.

Cẩm Ngu ngẩng đầu liếc nhìn nàng ta một cái, có vẻ như tâm tình không tốt, không muốn nói chuyện nên lại xoay mặt đi.

“Những lời đồn về Lãnh Băng Cơ có phải là do người lan truyền ra ngoài không?” Lãnh Băng Nguyệt trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.

Cẩm Ngu hơi nhíu mày nói: “Không có bằng chứng, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng có nói hươu nói vượn”

Lãnh Băng Nguyệt cười “ha ha” một tiếng: “Chiêu thức đó của ngươi đúng là nham hiểm, tìm người tung tin đồn khắp nơi, người đầu tiên vương gia nghỉ ngờ lại là ta, hủy hoại thanh danh của Lãnh Băng Cơ, còn hủy hoại hình tượng của ta trong lòng vương gia, người thì chỉ việc làm ngư ông đắc lợi đúng không?”

Hiện tại có rất nhiều trang lấy nội dung của bên mình về đăng. Các bạn cố gắng vào trang nguồn trên hình đọc để chúng mình có động lực ra chương mới.  Chúng mình luôn mong nhận được sự ủng hộ của các bạn. Chúc các bạn luôn vui vẻ!

Trong lòng Cẩm Ngu đầy phiền muộn, nghe nàng ta hùng hổ dọa người mà truy hỏi, lời nói không hề có ý tốt gì, vô cùng không kiên nhẫn nói: “Sao vương gia lại nghĩ là ngươi, đó là do nhân phẩm ngươi có vấn đề. Nếu không thì sao vương gia không nghi ngờ người khác?”

Câu hỏi vặn lại này càng khiến Lãnh Băng Nguyệt nổi trận lôi đình.

“Từ trước tới nay ta chưa từng gặp người nào vô sỉ như ngươi! Chẳng trách mà lúc trước vương gia không muốn gặp ngươi, thà rằng đồng ý cưới Lãnh Băng Cơ còn hơn là cưới ngươi. Hiện giờ cho dù ngươi có cố gắng thế nào đi nữa thì cũng có ích gì đâu chứ? Hết lần này đến lần khác mặt dày, đánh mất giá trị của bản thân mình”

Cẩm Ngu chưa từng bị người nào châm chọc và chế nhạo như vậy, nàng ta lập tức đứng dậy, trừng mắt nhìn Lãnh Băng Nguyệt.

“Ngươi thì cũng có tốt đẹp hơn là bao? Bây giờ biểu ca ta hết lòng yêu thương Lãnh Băng Cơ, ngươi ở trong Phong vương phủ có khác gì lãnh cung trong hoàng cung đâu? Ngươi cũng chỉ có thể làm chút thủ đoạn đê tiện đằng sau lưng mà thôi. Thậm chí ta còn nghi ngờ mấy người lần này ám sát Lãnh Băng Cơ, nói không chừng chính là ngươi sai khiến đấy!”

Cẩm Ngu cũng là nhất thời khó chịu nên mới buột miệng nói ra những suy đoán vô căn cứ này.

Không ngờ Lãnh Băng Nguyệt lại có tật giật mình, nghe nàng ta nói vậy, trong lòng vô cùng sợ hãi, giơ tay đẩy Cẩm Ngu: “Ngươi đừng có mà nói hươu nói vượn!”

Vốn dĩ chỉ là đẩy nhẹ một cái, không hề dùng nhiều sức, ai biết được Cẩm Ngu lại đứng không vững, liên tiếp lùi lại hai bước. Cả người nghiêng ngả, lao vào khoảng không trên phiến đá xanh dài, kêu lên sợ hãi, cánh tay vung vẩy về phía sau, cả người ngã xuống khỏi đình hóng gió.

Phía dưới chồng chất đá và sườn dốc, nàng ta lăn vài vòng, sau đó nằm yên không nhúc nhích.

Lãnh Băng Nguyệt đứng trên đình hóng gió, cả người ngây ra, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Linh bà vừa thấy tình hình Cẩm Ngu không ổn, vội vàng vương tay muốn kéo lấy nàng ta, tiếc là không thể bắt được, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng ta rơi xuống.

Sau đó bà ta lập tức có phản ứng trước Lãnh Băng Nguyệt, sợ hãi kêu lên: “Quận chúa, quận chúa!”

Linh bà vội vàng lao xuống, chỉ thấy Cẩm Ngu nằm trên mặt đất, trán bị va đập, máu chảy đầm đìa.

Bà ta lập tức sợ tái mét mặt, lớn tiếng gào lên gọi người: “Người đâu, cứu mạng, mai gọi ngự ý!”

Ngự hoa viên có không ít người qua lại, thấy vậy ai nấy đều cuống quýt đi mời ngự ý, sau đó ba chân bốn cẳng đỡ Cẩm Ngu về Kiêm gia điện.

Huệ phi nương nương nghe nói Cẩm Ngu xảy ra chuyện, lập tức sốt sắng tìm Linh bà thăm dò tình hình.

Linh bà chỉ tay về phía Lãnh Băng Nguyệt nói: “Quận chúa đang ở trên đình hóng gió nghỉ ngơi, Trắc phi nương đột nhiên xông tới ăn nói lỗ mãng, quận chúa phản bác vài câu đã bị nàng ta đẩy ngã”

Lúc này Lãnh Băng Nguyệt hết đường chối cãi, rõ ràng là mình chỉ đẩy nhẹ nàng ta một cái, ai biết được sẽ xảy ra biến cố lớn như vậy. Trước mặt Huệ phi, lại càng không biết giải thích thế nào.

“Huệ phi nương nương thứ tội, Băng Nguyệt không cố ý, chỉ là chẳng may..”

Lời còn chưa nói xong, Huệ phi đã giáng cho nàng ta một cái tát vang dội: “Quận chúa là người mà ngươi có thể chạm vào sao?”

Cả người Lãnh Băng Nguyệt nghiêng ngả, lập tức quỳ xuống mặt đất, ấm ức khóc nức lên. Nhưng lao không có cách nào biện giải, chỉ có thể không ngừng nức nở.

Ngự y vội vàng chạy tới, băng bó vết thương cho Cẩm Ngu, Cẩm Ngu vẫn hôn mê bất tỉnh như cũ, Huệ Phi có chút sốt ruột, nhìn thấy Lãnh Băng Nguyệt lại càng thêm ngứa mắt, sai người rời cung thông báo cho Mộ Dung Phong.

Mộ Dung Phong khó khăn lắm mới có thể dỗ được Lãnh Băng Cơ cùng ngắm trăng, nóng lòng mong chờ trời tối nhanh một chút thì đột nhiên có người trong cung tới.

Vừa nghe tin Lãnh Băng Nguyệt gây họa ở trong cung, hơn nữa Cẩm Ngu còn hôn mê bất tỉnh, không biết là vết thương có nghiêm trọng hay không. Hai người cuống quýt sai người chuẩn bị xe, cùng tiến vào cung.

Tại Kiêm gia điện, Lãnh Băng Nguyệt quỳ gối bên ngoài điện, thấy Mộ Dung Phong và Lãnh Băng Cơ tới, lập tức bò gối tiến lên, ấm ức giải thích: “Vương gia, thần thiếp thật sự không cố ý, là quận chúa Cẩm Ngu nói năng linh tinh, còn vu oan cho.

thần thiếp, thần thiếp nhất thời tức giận nên đẩy nhẹ nàng ta một cái, ai mà biết không ngờ nàng ta lại lui về sau hai bước rồi ngã xuống. Thần thiếp biết sai rồi”

Mộ Dung Phong nhìn dáng vẻ nàng ta nước mắt nước mũi giàn giụa, trong lòng cũng không có chút thương tiếc nào, ngược lại còn thấy bực bội.

Hắn không nói lời nào mà vòng qua sau nàng ta, sau đó tiến vào khuê phòng Cẩm Ngu.

Cẩm Ngu đã tỉnh lại, ôm lấy Huệ Phi khóc rống lên. Ngự u đứng ở một bên, cúi đầu im lặng không nói gì.

Lãnh Băng Cơ và Mộ Dung Phong đều đứng ở cửa, chẳng qua là bị chút thương tích, vậy mà cũng phải khóc lóc thê thảm thế sao? Cứ như là sinh ly tử biệt không bằng.

Mộ Dung Phong ho nhẹ một tiếng, Huệ vương phi mới lau nước mắt rồi quay mặt qua.

“Cẩm Ngu thế nào rồi?” Mộ Dung Phong lên tiếng hỏi trước.

Không hỏi thì không sao, vừa hỏi cái nước mắt của Huệ phi và Cẩm Ngu lại ào ào chảy xuống, khóc không thành tiếng.

Mộ Dung Phong và Lãnh Băng Cơ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement