Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Advertisement

Chương 82: Bệnh điên là giả

Thẩm Phong Vân quay mặt lại nhìn Lãnh Băng Cơ, tràn đầy xin lỗi vươn tay: “Biểu tẩu hãy nắm lấy tay ta, cứ theo đằng sau ta, sẽ tốt hơn nếu tẩu không nhìn nữa”

Lãnh Băng Cơ nén lại cảm giác buồn nôn, nàng lấy ra một chiếc mặt nạ bảo vệ rồi cảnh giác đeo nó vào, thế nhưng lại hầu như không cảm thấy dễ chịu hơn. Nàng nhẹ nhàng lắc đầu:

“Không sao? “Tình hình của biểu cô Tú Thanh Kỳ còn bị thảm hơn” Thẩm Phong Vân đã chuẩn bị trước tinh thần cho Lãnh Băng Cơ:

“Lúc trước nàng ta từng bị giam giữ cùng một kẻ điên cuồng ưa bạo lực. Lần đầu đến đây, nàng ta bị trói bằng xích sắt như một con chó, cơ thể của nàng ta trầy xước đầy sẹo. Chúng ta đã chi không ít tiền để nuôi nàng ta, sau cùng mới chuyển nàng ta sang một gian phòng giam riêng.

Trong giọng nói của hắn không giấu được cảm giác chua xót và đau khổ.

Đây là một người đàn ông hoàn toàn khác với Mộ Dung Phong, hắn ta dịu dàng, tỉ mỉ, ân cần và tốt bụng, giống như ánh mặt trời ấm áp, khiến ai ở bên cạnh cũng cảm thấy thoải mái, ủi an.

Rẽ vào tiếp là một hành lang, Thẩm Phong Vân mở cánh cửa đầu tiên bằng chìa khóa do phu nhân mình đưa, quay mặt về phía Lãnh Băng Cơ nói:

“Chính là chỗ này, cẩn thận”.

Bên trong hành lang có một cánh cửa. Khi nàng mở ra, ngay lập tức âm thanh điên loạn, và những tiếng la hét nối tiếp nhau vang lên, chúng chói tại và dữ dội, tựa như tiếng mèo kêu khi bị giẫm nát đuối.

Trên hàng rào treo một ngọn đèn dầu nửa vời, phản chiếu những bóng đen trong phòng giam. trông quỷ quái. Trên đám cỏ khô trong cùng có một cục chăn, một dáng người bẩn thỉu đang cuộn tròn trong đó. Nghe thấy động tĩnh ở cửa, người đó nâng khuôn mặt hao gầy lên.

Nếu không phải đã có sự chuẩn bị tinh thần từ trước, thì Lãnh Bằng Cơ hoàn toàn không thể tin được, nàng ta chính là biểu cô Tú Thanh Kỳ đoan trang và dịu dàng mà nàng đã thấy ngày hôm đó.

“Biểu cô?” Thẩm Phong Vân nhẹ giọng gọi. Người bên kia chọn mặc kệ hắn ta, nhắm mắt vùi mặt vào vòng cánh tay mình. Thẩm Phong Vân không biết phải làm sao, quay mặt lại nhìn Lãnh Băng Cơ. Lãnh Băng Cơ đi tới trước ngồi xổm xuống:

“Ta là Lãnh Băng Cơ của Phong Vương phủ. Lần trước chúng ta đã từng gặp qua ở thọ yến của lão phu nhân. Biểu cô còn nhớ ta không?”

“Ngươi cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào? Thẩm Phong Vân nhờ ta đến xem giúp vết thương trên người ngươi.”

Tú Thanh Kỳ ngẩng mặt lên, hung hăng nhìn nàng chằm chằm, vẻ mặt dữ tợn: “Cút đi, cút đi!”

Lãnh Bằng Cơ muốn đưa ra phán đoán sơ bộ về chức năng não của nàng ta, và thực hiện một loạt các cuộc kiểm tra não của nàng thông qua chụp X-quang và MRI để đánh giá mức độ kích thích. Nhưng có vẻ như nàng không muốn hợp tác với mình.

Nàng thực sự không quen thuộc với lĩnh vực này và không biết bắt đầu từ đâu.

“Chúng ta ở đây để giúp người, nếu bệnh của người được chữa khỏi, ngươi có thể về nhà”

Đôi mắt Tú Thanh Kỳ đã trũng sâu, ánh mắt có chút quỷ quái. Nghe được lời nói của Lãnh Băng Cơ, nàng ta dần trở nên uể oải:

“Về nhà? Nhà nào?”. Thẩm Phong Vân gật đầu:

“Đúng vậy, biểu cô, ngươi không muốn về nhà của di tổ mẫu ta sao? Lão nhân gia của nàng mỗi ngày đều nhắc về ngươi, hiện giờ đều cũng đang bệnh rất nguy cấp.”

Tú Thanh Kỳ đột nhiên ngồi dậy từ đống cỏ khô, giơ tay, ánh mắt run run: “Ta không về nhà, họ nói ta giết người, tay ta dính máu, không thể về nhà.”

“Họ Nói rằng người đã giết ai đó? Lãnh Băng Cơ nhìn vào mắt nàng và nói một cách tự tin: “Làm sao người có thể giết người được? Có người đang nói dối ngươi?” Tú Thanh Kỳ nhìn nàng thẳng thắn:

“Ta đã giết, là ta đã giết. Tại sao lại như vậy? Ngươi nói nhảm, người đang có ý đồ đúng không?”.

Thẩm Lâm Phong sợ nàng ta đột nhiên tấn công Lãnh Bằng Cơ, vội vàng bước lên trước, lặng lẽ bảo vệ nàng ở phía sau:

* Biểu cô, nghĩ kỹ đi, lúc đó có phải người ở một mình trong sân không? Còn có ai ở đây không? Tại sao Thể Tử lại tới sân của ngươi?”

“Đại ca? Đại ca?” . Tú Thanh Kỳ cau mày nghi ngờ rồu lẩm bẩm hai lần rồi đột nhiên hét lên: “Đại ca chết rồi, hắn bị giết rồi! Là ta lấy ấm trà đập vỡ đầu hắn!”

Sau đó, nàng ta ôm đầu và hét lên một cách cuồng loạn. Âm thanh cao vót và sắc bén, giống như tiếng định cho vào kính, nghe thấy là nóng nảy và không thể chịu được.

Chẳng mấy chốc, trong phòng giam vừa mới yên tĩnh lại như có cầu chì bị nổ, bỗng chốc trở nên xào xào, tiếng gào thét cũng tập trung lại một chỗ, vang lên the thé và xuyên thấu.

“Giữ tay nàng ta” . Lãnh Băng Cơ nghiệm giọng nói.

Thẩm Phong Vân sững sờ, sau đó làm theo lời nàng nói. Lãnh Băng Cơ tiêm một liều an thần đã chuẩn bị trước vào cơ thể Tú Thanh Kỳ. Nàng ta nhanh chóng ổn định tinh thần và chìm vào giấc ngủ sâu.

Thẩm Phong Vân lau mồ hôi: “Mỗi lần nàng ta tình dậy đều la hét náo loạn không ngừng” Lãnh Băng Cơ đang kiểm tra nàng ta, nghe Thẩm Phong Vân nói lời này, cau mày nghi ngờ nói.

“Nàng ta có hay lên cơn động kinh không?”

“Ta nghe người trông coi nói có. Lúc người đó vào giao cơm hàng ngày, thường nghe thấy tiếng nàng la hét. Có lẽ thứ gì đó xung quanh đã vô tình kích thích nàng ta”

Lãnh Băng Cơ khẽ rên rỉ đứng dậy. Thẩm Phong Vân quan tâm hỏi: “Làm sao vậy? Có thể chữa khỏi không?” Lãnh Băng Cơ do dự một chút, nói thật: “Ta không thể biết được liệu nàng ta có cần dùng được trong tình trạng hiện tại hay không.”

“Tại sao?”

“Nếu nàng ta quá cuồng loạn. Nàng ta la hét. Theo thể trạng của một người bình thường, dù cổ họng không khàn nhưng thanh quản của nàng ta vẫn sẽ bị tổn thương ở mức độ khác nhau. Tuy nhiên, ta đã kiểm tra dây thanh quản của nàng ta, ta không thấy có gì bất thường.”

“Ta không chắc chắn, nhưng ta nghi ngờ có điều gì đó. Tiếng gào thét của nàng ta chỉ là một phản ứng cố tình được tiết lộ trước mặt mọi người”

Thẩm Phong Vân phản ứng ngay lập tức: “Có phải người muốn nói chuyện phát điện của biểu cô Tú Thanh Kỳ chỉ là giả vờ không?”

“Ngươi có nhiều kinh nghiệm trong việc giải quyết các vụ án, đôi mắt của người rất tinh tường nên nàng ta mới che đi cảm xúc của mình khiến cho việc xét xử và thẩm vấn của người trở nên bất khả thi.”

“Sao nàng ta lại làm thế? Có thật là như tẩu nói, để tránh được tội lỗi? Lãnh Băng Cơ lắc đầu:

” Cái này ta cũng không biết, nhưng có thể là do nguyên nhân khác, chẳng hạn như có chút giấu giếm không nói nên lời buộc nàng ta phải giả điện giả khùng. Cũng có thể phán đoán của ta đã sai. Rốt cuộc, bệnh điện không thể được xác định bằng một cuộc kiểm tra thể chất đơn giản, nếu chỉ dựa vào quan sát một số chi tiết cuộc sống hàng ngày và phản ứng của nàng ta thì ta có quá ít tiếp xúc với biều cô.”

” Vụ án này ban đầu rất đáng ngờ” Thẩm Phong Vân khẳng định:

“Chính vì sự bất thường của biểu cổ đã ngăn cản việc tra khảo tiếp tục. Chắc chắn có chuyện không thể nói ra. Khi nàng ta tỉnh lại, ta sẽ tra hỏi nàng. Nàng ta sẽ không nghĩ đến dì của mình thậm chí không mang trà và thức ăn cho mình, nàng ta rửa mặt trong nước mắt mỗi ngày? Nếu nàng ta thực sự có bất kỳ mối bận tâm thầm kín nào, cho dù người dùng hết cách thuyết phục cũng vô ích. Người không thể đánh thức một người đang giả vờ ngủ”

Thẩm Phong Vân im lặng một hồi: “Nếu nàng ta không muốn nói, ta chỉ có thể bắt đầu từ Hầu Phủ.

“ Người ở Hầu Phủ có lẽ không muốn người can dự vào chuyện này, phải không?

Sau cùng, hào môn thì ai cũng vậy, chuyện này không có gì hay ho đầu mà muốn dính líu. Đối với họ, Tú Thanh Kỳ cũng chỉ là một người ngoài cuộc hờ hững, mọi chuyện đã kết thúc một cách im lặng theo cách như vậy, thái độ của phủ Hầu gia về vấn đề này chính là như vậy, nếu Thẩm Phong Vân đã biết được chuyện này mà không chịu buông tha, Hầu gia có thể không vui.

Top Truyện hay nhất

Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement